Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 218 - Chương 218: Nguyên Nhân Rất Đơn Giản!

Chương 218: Nguyên Nhân Rất Đơn Giản! Chương 218: Nguyên Nhân Rất Đơn Giản!

Lục Huyền thấy chúng nó chơi đùa rất vui, hắn cũng nhân lúc thời gian rảnh rỗi này để đến Ngự Thú đường, cầm những món đồ Linh hạc cần đi tới. Vừa mới quay về tới nơi hạc cư trú, hắn chợt sững sờ nhìn mọi thứ trước mắt, cái thùng gỗ lớn đựng đầy đồ vật trong tay, lập tức rơi “phịch” xuống đất.

Chỉ thấy trong đầm nước đã có hơn chục đôi Linh hạc đang quấn quýt lấy nhau, cái cổ dài mảnh khảnh của chúng đan xen vào cùng một chỗ, không ngừng cọ sát, nhìn kiểu này, có vẻ sắp thành bánh quẩy đến nơi rồi!

"Khá lắm, đã bắt đầu chơi rồi mà không gọi ta?" Lục Huyền nghiến răng nghiến lợi, nghĩ thầm.

"Hả? Chờ đã? Có vẻ như không gọi ta lại càng tốt hơn." Nhưng rất nhanh, hắn đã tỉnh táo lại, người và chim vốn khác biệt, nếu hắn tham dự vào trò chơi này, có vẻ như tình huống sẽ biến chất...

Tuy nhiên, điều này cũng khẳng định rằng những nỗ lực trong khoảng thời gian này của hắn đều không uổng phí. Sau khi điều chỉnh thể xác và tinh thần của Linh hạc đến trạng thái tốt nhất, chuyện sinh sản sẽ diễn ra tự nhiên như nước chảy thành sông.

Đêm đó, bụi cỏ trong đầm nước vang lên những tiếng kêu to kéo dài, không ngừng nối tiếp nhau, giống như cả đám hạc này đang bận thi đấu với nhau vậy, khiến Lục Huyền cả đêm cũng ngủ không yên.

Hai ngày tiếp theo, với sự nỗ lực của Lục Huyền, toàn bộ khu vực Linh hạc cư trú kia đều toát lên hơi thở mùa xuân, khắp nơi đều là Linh hạc đã ghép đôi thành công, tình ý liên miên quấn quýt không rời.

Thậm chí Lục Huyền còn chú ý tới một chi tiết, đó là mỗi ngày trôi qua, rất nhiều Linh hạc đều hăng hái tham dự vào trò chơi hôm trước, nhưng đối tượng của chúng lại không giống nhau, cả hạc đực và hạc cái đều phát sinh tình huống tương tự, điều này khiến hắn có chút bối rối về mối quan hệ giữa các con Linh hạc này.

"Mối quan hệ giữa những con Linh hạc này hỗn loạn quá, chỉ sợ sắp đẩy nhanh đến tình huống tiểu Linh hạc phải đi tìm ba ba rồi." Lục Huyền cảm thán một câu.

Nhưng đương nhiên là hắn rất vui khi nhìn thấy cảnh tượng này. Bởi vì đây là chứng cứ tốt nhất để chứng minh phương pháp của hắn có hiệu quả, về phần quan hệ giữa những con Linh hạc kia hỗn loạn như thế nào, không liên quan gì đến hắn.

Lại qua mấy ngày, Lục Huyền đi tới Ngự Thú đường, nhận đồ và tìm Hứa Nghị: "Hứa sư huynh, gần đây một trăm con Linh hạc do ta nuôi dưỡng đã phát sinh không ít quan hệ rồi, đoán chừng có kha khá con trong số này sẽ thành công thụ thai."

"Vậy sao? Vậy trong chuyện này, Lục sư đệ đóng vai trò gì? Là ép buộc Linh hạc giao phối hay để chúng sinh sản tự nhiên?"

"Ta chỉ làm ra một chút dẫn dắt nho nhỏ thôi." Lục Huyền khiêm tốn đáp.

Hứa Nghị nghe vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm, gã rất sợ hành vi cực đoan của Linh hạc cách đây không lâu sẽ tái diễn.

"Đi thôi, Lục sư đệ hãy dẫn ta đi xem một chút." Gã vội vàng nói, trong lòng rất chờ mong vào cảnh tượng Lục Huyền vừa miêu tả.

Hai người nhanh chóng đi tới khu vực Linh hạc cư trú. Ngay khi Hứa Nghị đặt chân xuống đất, gã đã biết những gì Lục Huyền nói là sự thật. Bởi có rất nhiều con Linh hạc đang nô đùa trong đầm nước, rồi vui vẻ bay lượn dưới tầng trời thấp, trong đám này lại có nhiều đôi “tình nhân” không ngừng thể hiện tình cảm với nhau, cái cổ thon dài quấn quýt ấy, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là thấy ngay.

"Lần này, Lục sư đệ đã làm ta phải kinh ngạc đến chấn động rồi." Hứa Nghị thở dài một hơi, cảm thán nói. Trong ấn tượng của gã, thì đã nhiều năm rồi, bản thân không còn được nhìn thấy hình ảnh như trước mắt nữa.

Đương nhiên, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, trong lòng gã rất vui sướng, bởi về cơ bản đã có thể khẳng định được rất nhiều Linh hạc đã tiến vào giai đoạn sinh sản rồi, nhưng kết quả ra sao vẫn cần phải kiểm chứng thêm.

Hứa Nghị nhẹ nhàng nhảy lên, đi đến phía trước một con hạc cái có vẻ mặt và tư thế khác thường rõ ràng trong đám, gã đưa tay, cẩn thận lướt qua phần bụng của nó, một tia thuật pháp nhỏ bé nhanh chóng tiến vào bên trong dò xét.

Mặc dù mới có mấy ngày ngắn ngủi, nhưng với kinh nghiệm phong phú nhờ chăm sóc Linh hạc nhiều năm, gã lập tức biết được con hạc cái trước mắt đã tiến vào quá trình thai nghén rồi.

"Tốt lắm!" Gã nói một tiếng “Tốt”, rồi đi cực nhanh đến phía trước một con hạc cái khác, đồng thời cũng cảm nhận được con hạc cái này đang từ từ thai nghén một sinh mệnh mới.

Một lát sau, Hứa Nghị trở lại bên cạnh Lục Huyền: "Trải qua quá trình dò xét sơ bộ, trong này đã có chừng mười lăm con hạc cái tiến vào giai đoạn mang thai rồi. Trong khi tổng số hạc cái giao cho ngươi chỉ có hơn bốn mươi con, thời gian mới trôi qua hơn mười ngày đã có tận ba mươi phần trăm hạc cái mang thai. Rốt cuộc là Lục sư đệ đã làm như thế nào?"

Xác suất thụ thai cao như vậy, thực sự khiến Hứa Nghị không khỏi sinh lòng thán phục, bởi vì số lượng những con hạc cái được Lục Huyền chăm sóc có tỷ lệ mang thai còn cao hơn số lượng Linh hạc của cả đầm nước này mang thai trong suốt một năm ròng rã.

"Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, cứ để chúng không phải chịu áp lực quá lớn về vấn đề ăn ở và sinh tồn, đồng thời cũng làm cho chúng hiểu, sinh con không phải là chuyện quá khó khăn, sau đó lại để cho hạc đực và hạc cái sinh ra cảm giác hấp dẫn và ngưỡng mộ lẫn nhau một cách tự nhiên nhất, chỉ cần làm được những điều này, vấn đề sinh sản của Linh hạc sẽ tự nhiên được giải quyết thôi." Lục Huyền cười đáp.

"Lục sư đệ có thể nói rõ hơn không?" Dường như Hứa Nghị đã hiểu được điều gì rồi, nhưng chính vì mơ hồ hiểu được mà trong lòng gã lại càng thêm nghi hoặc, không nhịn được lại mở miệng hỏi Lục Huyền.

"Như thế này nhé Hứa sư huynh, chúng ta thử đổi vị trí suy nghĩ cho nhau một chút đi. Giả sử sư huynh bị một tên Nguyên Anh lão ma nô dịch, ngày ngày từ sáng đến tối, đều bị bắt phải làm việc quần quật cho lão ma kia. Sau khi làm xong việc còn không được ăn no, không được ngủ ngon, chỉ cần nhìn thoáng qua một cái là trông thấy ngày tàn của đời mình, không hề có bất cứ hy vọng nào. Dưới tình huống như vậy, đối phương lại bảo sư huynh đi phát sinh quan hệ, có con với một nữ tu khác, muốn biến sư huynh thành công cụ sinh sản, thì sư huynh còn có dục vọng và suy nghĩ đó nữa không?"

Hứa Nghị đặt mình vào hoàn cảnh của đám Linh hạc kia để suy nghĩ một phen, nếu đúng như cảnh tượng Lục Huyền vừa miêu tả, thì rõ ràng là trong mắt đám Linh hạc kia, gã chính là tên Nguyên Anh lão ma tàn ác vừa được Lục Huyền nhắc đến, còn bọn chúng chính là gã, tồn tại nhỏ nhoi yếu đuối, bị cường giả thúc ép.

Suy nghĩ một hồi, bản thân thực sự không thể nào nói ra một câu trái với suy nghĩ trong lòng mình, bởi vậy Hứa Nghị do dự một hồi, cuối cùng cũng trầm giọng nói: "Điều này, hẳn là... Không có."

"Cùng lý lẽ đó, đám Linh hạc ở nơi này, phải sống dưới điều kiện hà khắc, khó có thể tự bảo vệ mình, thì hiển nhiên, chúng sẽ không tiếp tục sinh sản nuôi dưỡng đời sau. Dù sao chúng cũng không phải dã thú bình thường, mà ngược lại, còn có linh trí khá cao. Mặc dù chúng không thể thoát khỏi trói buộc, nhưng vẫn có thể tự mình lựa chọn chuyện này." Lục Huyền nhìn Hứa Nghị, từ từ nói.
Bình Luận (0)
Comment