Chương 236: Thành Quả Từ Nhiệm Vụ Đã Công Bố!
Chương 236: Thành Quả Từ Nhiệm Vụ Đã Công Bố!
Lục Huyền thu tấm trận bàn kia và trái Huyễn Yên La Quả vào trong túi trữ vật, vốn định để dành trái linh quả này cho Đạp Vân Linh Miêu sử dụng, nhưng xét thấy con ngươi của nó chỉ am hiểu phân biệt tà ma, dù ăn Huyễn Yên La Quả có tác dụng đề thăng năng lực huyễn thuật này cũng không có hiệu quả cao lắm, nên đành thôi.
Trong mấy ngày tiếp theo, hắn dành phần lớn thời gian ở trong động phủ, bồi dưỡng linh thực và nuôi dưỡng linh thú, thỉnh thoảng cũng đến Thiên Long hồ cho những con Giao Long cự mãng còn lại ăn thịt yêu thú.
Mỗi lần qua đó, đám Linh hạc chở khách đều không nhận linh thạch của hắn, sau quá nhiều lần như thế, Lục Huyền cũng từ bỏ ý định đưa linh thạch cho chúng rồi, và thay bằng linh thạch, hàng ngày hắn đều sẽ chuẩn bị thêm một ít linh quả phổ thông đãi khách coi như một lời cảm tạ.
Thời gian còn lại, hắn đều dùng để tu luyện công pháp thuật pháp, tuy thành quả tu luyện suốt mấy tháng của hắn có thể không bằng phần thưởng nhận được từ một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhưng đề thăng tu vi được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Ngày tháng trôi qua vô cùng nhàn nhã, nhất là sau khi hái Huyễn Yên La Quả tam phẩm, nhận được Thiên Huyễn Vân Yên Trận tứ phẩm, hắn càng thản nhiên tự đắc và thỏa mãn hơn mấy phần.
"Xin hỏi Lục sư đệ có ở nhà không? Trước đó, ta từng nhận một nhiệm vụ con ngươi yêu thú do sư đệ tuyên bố, hôm nay tới đây bàn giao với ngươi đây." Bên ngoài tiểu viện, chợt truyền đến một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng.
"Có đây." Lục Huyền lên tiếng, vội vàng chạy tới mở cửa viện.
Một nữ tu khí chất thanh lịch đang dừng chân ở trước cửa. Nữ tu này tiến vào trong viện, tùy ý ngồi xuống một cái đôn gỗ rồi lấy ba cái bình nhỏ dài trong suốt từ trong túi trữ vật ra.
Trong bình chứa đầy một loại chất lỏng màu xanh biếc đang ngâm mấy con ngươi yêu thú, con nào con nấy đều nồng đậm sinh cơ giống như vừa mới moi ra từ trên đầu yêu thú vậy.
"Lần này ta đi ra ngoài đã thu được mười bốn con ngươi yêu thú hoàn chỉnh, mười cái trong đó có nguồn gốc từ yêu thú nhất phẩm, bốn cái từ yêu thú nhị phẩm, mỗi một cái đều mới lấy xuống không lâu lắm, lại dùng linh dịch đặc thù đảm bảo độ tươi mới, hẳn là có thể đáp ứng được yêu cầu của Lục sư đệ." Nữ tu thanh lịch kia từ tốn nói.
Lục Huyền tiếp nhận cái bình, lập tức đưa linh thức vào thăm dò bên trong, cảm nhận được mức độ tươi mới của con ngươi, xác nhận những lời nữ tu vừa nói là sự thật.
"Con ngươi này tương đối đặc thù, nó đến từ con yêu thú nhị phẩm Độc Nhãn Man Tê, một thân man lực kinh người, đồng thời cũng nắm giữ năng lực huyễn thuật nhất định." Nữ tu lại lên tiếng giải thích khi thấy Lục Huyền cứ một mực nhìn chằm chằm vào một con ngươi màu đen thăm thẳm to đùng ở trong bình.
Lục Huyền nghe vậy, cũng khẽ gật đầu: "Sư tỷ, dựa theo yêu cầu nhiệm vụ, mỗi một con ngươi yêu thú nhất phẩm là mười linh thạch, có ba con ngươi yêu thú nhị phẩm tương đối phổ thông, ta nguyện ý mua mỗi cái với giá ba mươi linh thạch. Còn con ngươi Độc Nhãn Man Tê này tương đối đặc biệt hơn một chút, sẽ có giá năm mươi viên linh thạch, ý sư tỷ thế nào?"
Nữ tu thanh lịch hơi do dự một chút rồi cũng gật đầu đồng ý: "Vậy thì cảm ơn Lục sư đệ."
Vốn dĩ những yêu thú này là nàng săn giết cho một nhiệm vụ khác, chỉ tiện tay móc lấy con ngươi của chúng ra thôi, mặc dù Lục Huyền định giá hơi thấp một chút, nhưng có thể kiếm thêm một khoản lớn như vậy cũng rất tốt rồi.
Lục Huyền giao hai trăm bốn mươi linh thạch cho nữ tu thanh lịch, rồi nhận mười mấy con ngươi yêu thú từ tay nàng.
"Chi phí gieo trồng linh thực phẩm cấp cao hơn bị tốn à nha, Bách Đồng Ngụy Mộc tứ phẩm vừa trực tiếp tiêu xài của ta hơn hai trăm linh thạch. Vẫn là Linh Huỳnh Thảo tốt, chỉ cần linh khí là có thể sinh trưởng bình thường. Chỉ có điều phẩm cấp cao lại có chỗ tốt của phẩm cấp cao, những khoản đầu tư ban đầu này không là gì so với giá trị của bản thân linh thực, huống chi ta còn có phần thưởng bên trong quầng sáng nữa!" Sau khi nữ tu nọ rời đi, Lục Huyền lập tức quay về phòng, nhìn hơn chục con ngươi đang chìm chìm nổi nổi bên trong thứ chất lỏng màu xanh biếc kia, không quên cảm thán nói.
Hắn thu tất cả con ngươi vào trong Sinh Sinh Đại, nơi ấy có thể đảm bảo độ tươi mới của chúng ở mức độ cao nhất.
"Lục sư đệ có ở nhà không? Ta tìm được cho ngươi một loại trứng trùng và một loại ấu trùng rồi đây." Nửa ngày trôi qua, ở thời điểm Lục Huyền đang đi kiểm tra linh điền, bên ngoài lại có một giọng nói hùng hậu truyền tới.
Hắn nhanh chóng đi ra mở cửa viện, đã thấy một vị tu sĩ Luyện Khí viên mãn đang đứng ngoài cửa.
"Không biết sư huynh đã tìm được loại trứng trùng và ấu trùng nào?" Sau khi nghênh đón tu sĩ cao lớn kia vào phòng, Lục Huyền pha một ấm linh trà rồi trực tiếp hỏi đối phương.
"Lục sư đệ, lần này ta đã hao phí không ít tinh lực đó. Sư đệ cũng biết, yêu trùng trưởng thành vô cùng bảo vệ trứng trùng và ấu trùng, tìm được chúng còn khó hơn gấp mười lần so với tìm côn trùng trưởng thành. Ta đợi ở Hồng Chướng Cốc mấy ngày mới tìm được hai chủng, một loại là Hắc Giáp Trùng nhất phẩm, loại còn lại là ấu trùng của yêu trùng nhị phẩm Ngân Tuyến Bọ Ngựa."
Tu sĩ cao lớn hung hăng ực một hớp linh trà, vừa nói xong với Lục Huyền, đã nhanh nhẹn lấy hai thứ kia ra khỏi túi trữ vật của mình. Trên tay người này có hai cái bình, bên trong một cái bình có chứa mấy hạt trứng trùng, hình tròn dẹt, màu đen bóng phát sáng, trông giống như những viên đá nhỏ. Bên trong cái bình khác lại chứa hai con ấu trùng bọ ngựa, dài khoảng nửa ngón tay, toàn thân màu trắng nõn như ngọc, hai chi trước giống như một đôi tiểu đao, có thể mơ hồ nhìn thấy một đường ngân tuyến mờ nhạt trên lưng.
"Trứng trùng từ yêu trùng nhất phẩm Hắc Giáp Trùng, có bảy hạt, chúng thường sinh sống ở gần kỳ thạch, sau khi trưởng thành có năng lực phòng ngự không tệ, có thể dùng làm tài liệu luyện chế một vài loại đan dược. Hai con ấu trùng còn lại là yêu trùng nhị phẩm Ngân Tuyến Bọ Ngựa, tốc độ cực nhanh, năng lực công kích rất mạnh." Tu sĩ cao lớn giới thiệu chi tiết cho Lục Huyền.
Hắn gật đầu, chẳng biết Hắc Giáp Trùng này có phải loại côn trùng lột da thoát xác không, nhưng chỉ cần nuôi dưỡng chúng thì ít nhiều gì cũng phát huy được một chút tác dụng cộng sinh với Huyền Trùng Đằng.
Về phần Ngân Tuyến Bọ Ngựa, thứ này hoàn toàn phù hợp với nhu cầu của Huyền Trùng Đằng, cả hai có thể cùng nhau phát triển.
Đương nhiên có một điểm không thể không nói, thoạt nhìn Ngân Tuyến Bọ Ngựa này còn rất thuận mắt, có lẽ ngoại hình của nó được xếp hàng đầu trong số những con côn trùng mà hắn từng trông thấy và biết đến.
“Sư huynh, ta dự định mua sáu hạt Hắc Giáp Trùng này với giá mỗi hạt sáu linh thạch, còn ấu trùng Ngân Tuyến Bọ Ngựa mỗi con ba mươi lăm linh thạch, sư huynh thấy sao?”
Giá cả của Lục Huyền cũng coi như tương đối hợp lý, tu sĩ cao lớn cũng không để ý một chút xíu linh thạch thiệt hơn, đã dứt khoát gật đầu đồng ý rồi.
Lục Huyền cầm một trăm mười hai linh thạch giao cho tu sĩ cao lớn.