Chương 275: Địa Hỏa Tâm Liên Và Nguyệt Lâm Thảo!
Chương 275: Địa Hỏa Tâm Liên Và Nguyệt Lâm Thảo!
Lục Huyền xuyên qua tầng tầng trận pháp, nhanh chóng trở lại sơn phong.
Ấu điểu Phong Chuẩn đang nằm úp sấp trong đống cỏ khô dưới chân núi, đứng từ bên trên, có thể lờ mờ nhìn thấy những đường vân màu đỏ nhạt trên bề mặt quả trứng Ly Hỏa Giao Long đang bị chèn ép bên dưới cái bụng mũm mĩm của nó.
Bên dưới bụng có thêm một vật khổng lồ như này, khiến lớp mỡ bụng của ấu điểu Phong Chuẩn bị kéo hẳn sang hai bên, nom buồn cười đến lạ.
Vừa thấy Lục Huyền đi tới, nó lập tức kiêu ngạo phát ra một tiếng kêu líu lo, thậm chí Lục Huyền còn trông thấy một tia mẫu tính chói chang trên mặt nó.
"Ai cha, con chim vị thành niên hôm nào, giờ đã biến thành chim mẹ rồi." Lục Huyền khẽ cười một tiếng.
Cách đó không xa, những sợi dây cỏ màu xám không ngừng bắn ra từ khối u khổng lồ trên đầu Thảo Khôi Lỗi, chúng từ từ đi tới, bao quanh con ấu điểu, một vòng lại một vòng, không ngừng mở rộng diện tích khu vực ấp trứng cho ấu điểu Phong Chuẩn.
"Ngao..." Không biết từ chỗ nào, đột nhiên Lục Huyền lại nghe thấy tiếng gầm rú mang theo ba phần giọng gió của Đạp Vân Linh Miêu, hắn nhìn về phía tiếng kêu vang lên, chỉ thấy một cái bóng đen quen thuộc đang nhanh chóng lướt đi trong rừng cây.
Lục Huyền không tiến vào nhà, lại đi thẳng tới vị trí của dòng sông nham thạch. Tại đây, hắn lập tức thi triển Địa Dẫn Thuật cảnh giới đại thành, khống chế tảng núi đá trước mặt từ từ di động, khiến cho một cánh cửa hang lộ rõ ngay trước mặt mình.
Linh thức lan tràn dọc theo cửa động, vượt qua mấy khúc quẹo, mới đến được phía trên sông dung nham. Dung nham nóng bỏng đang chậm rãi chảy xuôi, thỉnh thoảng cũng phát sinh tiếng nổ lụp bụp nho nhỏ, từng giọt dung nham bắn tung tóe vào hai bên núi đá, lưu lại những cái lỗ nhỏ màu đen cháy sém.
Một hạt sen đỏ rực lập tức xuất hiện trong tay Lục Huyền. Hạt sen này to bằng đầu ngón tay cái, có màu hỏa hồng, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy bên trong hạt sen có một mảnh sương khói màu đỏ thẫm đang nhẹ nhàng di chuyển.
Dường như cảm nhận được lớp dung nham cực nóng đang chảy bên dưới, mảnh sương khói màu đỏ thẫm kia không ngừng cuộn trào mãnh liệt, dường như trong khoảnh khắc này, nó đã trực tiếp chuyển từ trạng thái tĩnh lặng thành trạng thái sôi trào rồi.
Lục Huyền dùng linh thức điều khiển hạt linh chủng Địa Hỏa Tâm Liên, nhẹ nhàng đặt nó vào trong dung nham nóng bỏng. Khoảnh khắc nó được đưa vào dung nham nóng hầm hập, mảnh sương khói màu đỏ thẫm bên trong hạt sen lập tức bùng phát, hóa thành một đóa hỏa liên mờ ảo nhẹ nhàng xoay tròn.
Được thấm nhuần bởi dung nham cực nóng, tốc độ xoay tròn của đóa hỏa liên kia càng lúc càng nhanh, thậm chí nó còn hóa thành một luồng lưu quang màu hỏa hồng, trực tiếp chui vào trong dung nham nóng bỏng.
Một ý niệm chợt hiện lên trong đầu Lục Huyền.
【Linh thực tứ phẩm Địa Hỏa Tâm Liên, cần sinh trưởng trong dung nham nóng bỏng, cũng cần được bồi dưỡng bằng các loại thuật pháp hệ hỏa từ nhị phẩm trở lên.】
【Sau khi hạt sen chín, nuốt vào có thể tịnh hóa khí tức vẩn đục ô nhiễm, giảm bớt nguy cơ dị hóa cho tu sĩ, cũng có thể chống lại sự xâm nhập và ô nhiễm của tà ma trong một khoảng thời gian nhất định, dùng hạt sen Địa Hỏa Tâm Liên lâu dài còn giúp gia tăng linh thức.】
【Lá sen và thân rễ có thể dùng làm tài liệu luyện chế một số loại đan dược.】
【Kim liên sinh trong hỏa.】
"Không hổ là linh thực tứ phẩm, toàn thân đều là bảo vật, nhất là hạt sen có thể chống đỡ tà ma xâm nhập ô nhiễm trong khoảng thời gian nhất định, thậm chí dùng lâu còn đề thăng được linh thức." Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu.
Phải biết rằng, ở thời điểm các tu sĩ đi ra bên ngoài phiêu lưu mạo hiểm, thứ bọn họ sợ nhất chính là đụng phải tà ma. Đám tà ma kia có hành tung quỷ dị, năng lực lại vô cùng quái lạ, khó lòng phòng bị được, mà một khi không cẩn thận sẽ bị chúng xâm nhập vào trong cơ thể.
Sau khi nuốt hạt của Địa Hỏa Tâm Liên vào bụng, có thể chống đỡ tà ma xâm lấn trong một đoạn thời gian, thậm chí thứ này còn có thể tinh lọc linh khí vẩn đục ô nhiễm trong cơ thể.
Hoàn toàn có thể coi nó là một món bảo vật hiếm thấy đối với tu sĩ.
Ngoài ra, đây là lần đầu tiên hắn gặp được loại linh thực có thể đề thăng linh thức.
Phải biết rằng, ngoại trừ ở thời điểm đột phá, còn lại, linh thức của tu sĩ rất khó gia tăng, và chỉ một số thiên tài địa bảo quý hiếm hoặc là công pháp luyện thần phẩm cấp cao mới mang đến hiệu quả tăng trưởng này.
Vậy mà hạt Địa Hỏa Tâm Liên lại có công hiệu thần kỳ như vậy, dù điều kiện tiên quyết để đạt được hiệu quả này chính là sử dụng nó lâu dài, nhưng đương nhiên, nhiêu đây cũng rất đáng quý rồi.
Lục Huyền cảm nhận được môi trường xung quanh ngày càng nóng hơn, bởi vậy hắn cũng không dừng lại quá lâu, đã đi đến một khu linh điền trống không, cầm linh chủng Nguyệt Lâm Thảo ra. Phía trên hạt linh chủng hẹp dài này có một tầng hào quang mơ hồ nhìn như ánh trăng màu trắng bạc bao phủ, thậm chí khẽ lắc lư nó một cái, sẽ thấy ánh trăng nhàn nhạt bên trong nhẹ nhàng lưu chuyển, để lộ ra một loại ý vị trong trẻo nhưng lạnh lùng, không vướng bụi trần.
Linh lực trong cơ thể Lục Huyền phun ra, được Địa Dẫn Thuật dẫn dắt khống chế, kết cấu linh nhưỡng phía trước bắt đầu phát sinh một chút biến hóa rất nhỏ.
Ba vết nứt dài hẹp xuất hiện, Lục Huyền nhanh chóng nhét ba hạt linh chủng Nguyệt Lâm Thảo vào trong khe. Sau đó, hắn ngưng tụ tâm thần lên trên một hạt linh chủng đang bị vùi trong tầng linh nhưỡng nông nọ. Một ý niệm lập tức lóe lên trong đầu hắn.
【Linh thực tam phẩm Nguyệt Lâm Thảo, sau khi thành thục có thể dùng để nuôi dưỡng yêu thú, rất có lợi cho quá trình phát triển của yêu thú, cũng có thể dùng làm tài liệu luyện chế một vài loại đan dược.】
【Bẩm sinh đã kháng cự với ánh sáng mặt trời chiếu rọi, ban ngày linh thực sẽ cô đọng tinh hoa vào trong thân và gốc rễ, khiến cho linh thực luôn rơi vào trạng thái bán khô héo. Vào ban đêm, linh thực sẽ trở lại bình thường, bắt đầu hấp thu linh khí của ánh trăng, đặc biệt là khi đầy đủ linh khí, nó sẽ cô đọng thành nguyệt hoa linh dịch, loại linh dịch này sẽ tự tiêu tán vào lúc bình minh.】
【Nửa đêm là thời điểm thích hợp nhất để tu tiên.】
"Lại thêm một loại linh thực không ưa ánh sáng mặt trời, đã vậy, phương thức sinh trưởng của nó còn là hấp thu linh khí ánh trăng." Lục Huyền âm thầm cảm khái trước sự đa dạng của linh thực.
Vậy là sau Ám Tủy Chi nhị phẩm và Âm Hòe nhị phẩm vẫn còn ở trong giai đoạn sinh trưởng, trong danh sách các chủng linh thực đang được hắn gieo trồng lại xuất hiện thêm một chủng không ưa ánh sáng mặt trời.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lập tức thi triển Mộc Sinh Thuật cảnh giới đại thành, từ từ điều khiển đám cây cỏ xung quanh bay đến khu vực gieo trồng linh chủng Nguyệt Lâm Thảo. Làm như vậy, chỉ cần một khoảng thời gian ngắn nữa, là đám cây cỏ này sẽ mang đến tác dụng che chắn thiên nhiên cho Nguyệt Lâm Thảo.
Trồng xong Nguyệt Lâm Thảo tam phẩm, Lục Huyền lại tùy ý tìm một khu linh điền trống không, thi triển Địa Dẫn Thuật và vùi năm hạt Nghê Thường Thảo xuống sâu bên trong linh nhưỡng.
Một ý niệm lóe lên trong đầu hắn.
Thông tin liên quan đến Nghê Thường Thảo nhanh chóng hiện lên.