Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 322 - Chương 322: Dị Quỷ Đằng!

Chương 322: Dị Quỷ Đằng! Chương 322: Dị Quỷ Đằng!

Lục Huyền cũng không lãng phí thời gian thêm, hắn lập tức đứng dậy đi vào chỗ sâu bên trong khu vực dược viên. Trên đường đi, hắn cũng tìm được một vài loại linh thực lẻ loi, nhưng đều là phẩm chủng cấp thấp, không cần thiết phải mạo hiểm đi hái.

Nếu không suy nghĩ kỹ càng đã đi hái chúng, nói không chừng bản thân sẽ gặp nguy hiểm, sẽ bị những loại yêu thực đóng giả làm linh thực bình thường đánh lén.

Ở thời điểm Lục Huyền tiếp tục tiến vào sâu hơn, phẩm chủng linh thực cũng bắt đầu gia tăng lên kha khá, tình huống này khiến cho một người đã trông thấy rất nhiều linh thực tam phẩm nhưu hắn cũng có vài phần hứng thú. Nhưng ở thời điểm đang định đi xuống ngắt lấy, đột nhiên hắn cảm nhận được một làn sóng linh khí dữ dội truyền đến từ phía trước.

Lục Huyền vừa động tâm niệm, đã thu liễm khí tức, bóng người biến thành một tia sáng mơ hồ, chỉ trong mấy hơi thở đã di chuyển về hướng phát ra động tĩnh ở cách đó không xa. Chỉ thấy có ba đệ tử nội môn đang chiến đấu quyết liệt với một loại linh thực quái dị.

Thỉnh thoảng cũng có những sợi dây leo màu xanh đen như những nhánh xúc tu chui ra từ dưới lòng đất, tiến lên công kích. Phía trên những sợi dây leo này mọc đầy gai nhọn, chúng phát ra tiếng huýt sáo chói tai, mang theo từng cơn gió tanh hôi, điên cuồng công kích ba tu sĩ nọ.

Ba người phối hợp hết sức ăn ý, chỉ trong nháy mắt đã dễ dàng giải quyết xong loại linh thực quái dị kia.

"Sư đệ bên kia, sao không qua đây nói chuyện một chút?” Sau khi dọn dẹp đống dây leo, một thanh niên tướng mạo bình thường khẽ quay người, hô về phía Lục Huyền đang đứng.

"Xin chào mấy vị sư huynh, ta chỉ đi ngang qua nơi này, muốn nhìn xem có thể tìm được một - hai gốc linh thực nào trong dược viên hay không thôi."

"Sư đệ đi một mình sao?" Thanh niên nọ đưa linh thức đi qua, sau đó kinh ngạc hỏi.

"Nếu đi một mình thì tốt hơn hết là phải luôn chú ý, bởi vì ở trong dược viên này có không ít yêu thực, lực công kích của chúng rất mạnh, nếu không cẩn thận sẽ rơi vào trong bẫy của chúng." Thấy Lục Huyền gật đầu, thanh niên nọ cũng lên tiếng dặn dò một câu.

"Đa tạ sư huynh đã nhắc nhở, loại linh thực quái dị vừa bị mấy sư huynh giải quyết kia là yêu thực sao?" Lục Huyền nhìn loại linh thực có hình dạng quái dị ở gần đó, tò mò hỏi.

"Đúng vậy, yêu thực này có tên là Dị Quỷ Đằng, nó biết ngụy trang thành linh thực bình thường, rất hay đánh lén tu sĩ hoặc yêu thú muốn ngắt lấy chúng. Ba người chúng ta liên thủ, nếu gặp được linh thực bình thường thì hái còn nếu gặp phải linh thực biến dị đột kích, cũng có thể hợp lực ung dung giải quyết, mặc dù hơi phiền phức nhưng thắng ở chỗ đạt được thu hoạch ổn định." Thanh niên kia kiên nhẫn trả lời.

"Cái này chẳng khác gì đi đạp mìn cả? Cứ thế, quét ngang từng bụi linh thực, không hề có bất cứ kỹ thuật gì đáng nói." Lục Huyền ngầm đánh giá một phen, sau đó chào tạm biệt ba người và tiếp tục đi sâu vào trong.

Trong lúc tiến về phía trước, Lục Huyền lại chậm rãi đi lệch khỏi phương hướng của ba vị đồng môn kia.

Đợi đến lúc rời đi thật xa, hắn mới dừng chân lại. Hắn cẩn thận dùng linh thức quan sát xung quanh, không hề phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào của tu sĩ. Ngược lại mật độ sinh trưởng của những loại dây leo quái dị này lại càng cao hơn trước đó, chỉ cần liếc mắt nhìn bốn phía là có thể dễ dàng trông thấy chúng.

Dị Quỷ Đằng này được tạo thành từ rất nhiều dây leo màu xanh đen có kích cỡ không đồng nhất. Những sợi dây leo trước mắt liên tục uốn lượn khúc khuỷu, không ngừng giương nanh múa vuốt, thoạt nhìn còn tưởng đám quỷ núi trong rừng, luôn bày ra dáng vẻ muốn ăn tươi nuốt sống người khác đến nơi vậy.

Trên phần ngọn của những sợi dây leo này còn mọc ra một loại hoa màu xanh lục có vẻ ngoài rất dữ tợn, nhìn từ xa trông chúng giống hệt một đám ma trơi không ngừng lấp lánh, càng tăng thêm vẻ rùng rợn ma quỷ cho loại cây này.

Lục Huyền vẫn duy trì khoảng cách với đám Dị Quỷ Đằng xung quanh, phòng ngừa chúng sẽ bất ngờ tấn công. Ngay sau đó, hắn vận chuyển linh lực trong cơ thể, thi triển một đạo Linh Vũ Thuật với quy mô lớn, trực tiếp bao phủ bán kính cả chục trượng xung quanh.

Từng sợi linh vũ nhỏ giọt rơi xuống, thẩm thấu vào tất cả những gốc Dị Quỷ Đằng trong phạm vi. Bất cứ chỗ nào có linh thú linh thực, hắn đều có thể chăn nuôi và gieo trồng, từ đó biết được thông tin chi tiết và trạng thái tức thời của chúng.

Dù Dị Quỷ Đằng đã biến dị trở thành một tồn tại giống như yêu thú, nhưng chỉ cần chúng hấp thu linh vũ do Lục Huyền tung xuống, là hắn có thể biết được mọi chi tiết về chúng ngay.

Lục Huyền ngưng tụ tâm thần trên một gốc Dị Quỷ Đằng gần nhất, trong chớp mắt một ý niệm đã hiện lên trong đầu hắn.

【Linh thực tam phẩm Dị Quỷ Đằng, thực vật yêu biến, có tính công kích cực mạnh, biết cải trang thành linh thực bình thường và sẽ chủ động đánh lén yêu thú hoặc tu sĩ đến gần chúng.】

【Ăn huyết nhục yêu thú và bộ phận linh thực khác không phải đồng loại.】

【Không thể ngưng kết linh chủng.】

"Linh thực yêu biến, sẽ chủ động đánh lén công kích tu sĩ hoặc yêu thú."

Thông tin liên quan đến Dị Quỷ Đằng đã mang đến một chút mới lạ cho Lục Huyền. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải loại linh thực có thể chủ động tấn công tu sĩ. Trước đó, khi hắn còn ở bên trong Lâm Dương phường thị, đã từng chứng kiến rất nhiều loại linh thực bị tà ma ảnh hưởng mà sản sinh biến dị, nhưng chúng cũng không biểu hiện ra phản ứng chủ động công kích kiểu này.

Sau khi tiến vào Thiên Kiếm Tông, chủng loại linh thực gieo trồng càng ngày càng phong phú, phẩm cấp cũng càng ngày càng cao, hắn đã gặp được những loại linh thực có thể gây ảnh hưởng đến dục vọng và tâm trí của tu sĩ như Mê Tiên Đào, Bách Đồng Quỷ Mộc, Thánh Anh Quả. Nhưng đây vốn là đặc tính trời sinh của chúng, hoặc là bị tu sĩ đang ẩn núp trong bóng tối khống chế, tình huống hoàn toàn không giống như Dị Quỷ Đằng yêu biến, có hành vi chủ động công kích mục tiêu.

Lục Huyền tiếp tục quan sát những loại linh thực khác.

Trong phạm vi thi triển Linh Vũ Thuật vô cùng rộng lớn kia, có xấp xỉ hai mươi gốc Dị Quỷ Đằng khác nhau, phần lớn trong nhóm này đều là thực vật yêu biến, mãi cho đến cây thứ sáu, Lục Huyền mới phát hiện được một gốc Dị Quỷ Đằng bình thường.

【Dị Quỷ Đằng... Sau khi thành thục có thể dùng để luyện chế một vài loại đan dược phẩm cấp cao, còn có thể phụ trợ tu luyện công pháp âm tà.】

【Hấp thu linh khí là có thể sinh trưởng bình thường.】

Hơn hai mươi gốc Dị Quỷ Đằng, tổng cộng có bốn gốc linh thực bình thường, còn lại đều là thực vật yêu biến.

"Thực vật yêu biến có sự khác biệt không nhỏ với cây bình thường. Đặc biệt là phương thức sinh trưởng của chúng không giống nhau, thực vật yêu biến đã không còn hài lòng với lượng linh khí ít ỏi mình hấp thụ được, nó có khát vọng cực mạnh đối với huyết nhục yêu thú và linh thực khác ngoài đồng loại. Nhưng có lẽ trong quá trình sản sinh yêu biến đã xảy ra một chút biến hóa không xác định được nào đó, khiến cho Dị Quỷ Đằng yêu biến không thể ngưng kết linh chủng, kéo dài sinh mệnh đời sau."

Lục Huyền khẽ thở dài một tiếng, rồi ghi nhớ kỹ bốn gốc linh thực bình thường kia.
Bình Luận (0)
Comment