Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 334 - Chương 334: Khó Khăn Khi Chăm Sóc Phượng Hoàng Mộc!

Chương 334: Khó Khăn Khi Chăm Sóc Phượng Hoàng Mộc! Chương 334: Khó Khăn Khi Chăm Sóc Phượng Hoàng Mộc!

Đã lo xong chuyện của hai con Song Đầu Cừu Dư, Lục Huyền lại tìm một khu đất trống trên sơn phong, thi triển Địa Dẫn Thuật cảnh giới đại thành, khiến cho kết cấu trong lòng đất nhanh chóng thay đổi, rất nhanh đã khai khẩn được hai mảnh linh điền.

Lượng lớn Mậu linh nhưỡng được hắn chuyển ra khỏi túi trữ vật, trực tiếp bao phủ lên bề mặt linh điền, chồng chất thành một lớp thật dày. Luồng linh quang màu vàng đất nhàn nhạt không ngừng lóe sáng trên bề mặt linh nhưỡng trong linh điền, có thể cảm nhận được bên trong đang ẩn chứa một luồng sinh lực cực kỳ nồng đậm.

Hắn đã cạo tận đáy hang ổ Song Đầu Cừu Dư bên trong phúc địa, sau đó thu được rất nhiều Mậu linh nhưỡng đủ để gieo trồng kha khá linh thực.

Phần lớn Mậu linh nhưỡng được dùng để phủ lên hai mảnh linh điền, phần nhỏ còn thừa lại được Lục Huyền rắc đều lên tất cả các nơi trên sơn phong, muốn tăng một chút độ phì nhiêu cho toàn bộ ngọn núi.

Hắn dự định sẽ dùng hai mảnh linh điền đặc biệt này đi gieo trồng linh thực phẩm cấp cao, sẽ không di dời những cây đã trồng trước đó, vừa vặn trong tay hắn đang có bốn hạt linh chủng tứ phẩm Uẩn Linh Tùng.

Hắc lấy bốn hạt linh chủng kia ra khỏi túi trữ vật, một đạo kiếm khí màu đen mỏng như cánh ve lập tức bắn từ trong đan điền ra ngoài, cẩn thận cạo bỏ lớp nhựa thông hổ phách đang bao bọc bên ngoài linh thực ra.

Không lâu sau đó, hạt linh chủng dài nhỏ vẫn được bảo vệ bên trong đã lộ ra diện mạo chân thật. Sau khi trồng nó xuống mảnh linh điền chứa Mậu linh nhưỡng, một thông tin lóe lên trong đầu hắn.

【Linh thực tứ phẩm Uẩn Linh Tùng, trong quá trình sinh trưởng cần linh thức kết nối và nuôi dưỡng, sau khi thành thục có thể tăng cường linh thức cho tu sĩ.】

【Linh chủng đang ở trạng thái ngủ đông, cần dùng linh thức bồi dưỡng một đoạn thời gian mới có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu.】

"Có thể gieo trồng thành công là tốt rồi, về phần sử dụng linh thức nuôi dưỡng một thời gian, tuy chuyện này có chút phiền phức nhưng chẳng là gì so với giá trị linh thực tứ phẩm của nó." Lục Huyền cảm khái nói.

Sau đó, hắn lại lần lượt gieo trồng ba hạt linh chủng Uẩn Linh Tùng còn lại vào trong linh nhưỡng, từng sợi linh thức chậm rãi thẩm thấu vào trong linh chủng, lẳng lặng nuôi dưỡng chúng.

Trong lúc bất tri bất giác, bên trong hạt linh chủng Uẩn Linh Tùng đã xuất hiện một tia sinh cơ yếu ớt, tuy vẫn còn yếu ớt nhưng lại cực kỳ kiên cường dẻo dai, bộc lộ ra ý chí bất khuất không ngờ.

"Sau Xích Vân Tùng từng được ta gieo trồng ở trong Lâm Dương phường thị, Uẩn Linh Tùng này chính là loại linh thực họ tùng thứ hai ta gieo trồng. Chỉ có điều, Xích Vân Tùng kia vốn là nhất phẩm, giá trị kém xa Uẩn Linh Tùng tứ phẩm này. Đương nhiên, mức độ khó khăn khi bồi dưỡng, cũng như tác dụng của linh quả sau khi thành thục cũng chênh lệch rất lớn.”

“Theo ta được biết, có vẻ như bên trong tông môn không cung cấp hay trao đổi loại linh thực có thể tăng cường linh thức cho tu sĩ này, từ tình huống ấy, có thể tưởng tượng được giá trị trân quý của nó." Lục Huyền cảm khái xong, lại nhảy lên, trực tiếp đáp xuống một khe hở rộng.

Luồng khí nóng như thiêu đốt phả thẳng vào mặt, bên dưới lòng đất là dòng sông dung nham đang cuồn cuộn dâng trào, dung nham nóng bỏng bốc lên trên, lại bắn vào vách tường đá xung quanh, tạo thành từng luồng khói xanh nhẹ.

Lục Huyền bước lên một tảng đá nhô cao, tay cầm một khúc gỗ cháy sém đầy những vết nứt màu vàng sẫm.

Bị địa hỏa kích thích, đồ án Phượng Hoàng trên khúc gỗ cháy sém lập tức lóe sáng mạnh hơn, thậm chí bên trong vết nứt nhỏ dài màu vàng sậm còn có linh quang dâng trào.

Đôi cánh có những đường hoa văn màu vàng nhạt trên đồ án vừa phát sinh một chút biến hóa rất nhỏ, khiến cho dòng sông địa hỏa phía dưới lập tức cuộn trào mãnh liệt, một luồng khí tức hỏa linh nhanh chóng bắn lên, lao thẳng đến phía dưới khúc gỗ cháy sém.

"Khí tức hỏa linh vẫn chưa đủ." Lục Huyền nhìn hư ảnh màu vàng tối trên khúc Phượng Hoàng Mộc, nhỏ giọng thì thầm một câu.

Hắn điều khiển linh thực lục phẩm thượng cổ Phượng Hoàng Mộc tới gần dòng sông địa hỏa là muốn thử xem dưới địa hỏa kích thích, có thể gieo trồng được Phượng Hoàng Mộc hay không. Đáng tiếc, ngay cả hư ảnh Phượng Hoàng cũng khó mà thoát ra khỏi khúc gỗ cháy sém này, chứ đừng nói đến chuyện nó bay vút qua chín tầng trời như lúc trước.

"Xem ra phải đi tìm một số dị hỏa phẩm cấp cao để bồi dưỡng săn sóc Phượng Hoàng Mộc sinh trưởng mới được." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu.

Sau đó, hắn thi triển Địa Dẫn Thuật, khiến cho vách đá ở gần dòng sông địa hỏa lặng lẽ nứt ra, xuất hiện một vết lõm, sau đó cẩn thận đặt khúc gỗ cháy sém trên tay vào trong vết lõm nhỏ ấy, định dùng hỏa linh ở nơi này duy trì linh tính cho khúc gỗ cháy sém kia.

Dù hoàn cảnh ở nơi này không đủ để thúc đẩy nó phát triển, nhưng chỉ cần có thể duy trì sinh cơ cho Phượng Hoàng Mộc, Lục Huyền cũng hài lòng rồi.

Sau khi xử lý xong xuôi chiến lợi phẩm đạt được từ Lãng Nguyệt phúc địa, lúc này Lục Huyền mới có thời gian đi quan sát tình hình sinh trưởng của tất cả những gốc linh thực trên khắp sơn phong.

Một khoảng thời gian không ở trong động phủ, linh thực trồng khắp nơi đã thay đổi rất nhiều.

Về mười sáu gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm được giữ lại để ngưng kết linh chủng, hiện giờ trên phần chóp lá dài mảnh của mỗi cây đều ngưng kết ra mấy hạt hạt giống màu xanh óng ánh rồi. Hạt giống của Thủy Huỳnh Thảo cũng tương tự như mặt hồ trong suốt, bên ngoài tỏa ra một chút hàn ý yếu ớt, khi dùng linh thức thẩm thấu vào trong đó, hoàn toàn có thể cảm nhận được khí tức thủy linh nồng đậm bên trong.

Thủy Huỳnh Thảo đã vượt quá thời điểm thành thục được một thời gian, chúng bắt đầu trở nên khô héo, hoàn toàn trái ngược với những hạt linh chủng đang được ngưng kết trên chóp lá, phảng phất như tinh tuý của cả cây đã dồn hết vào trong hạt giống rồi.

Lục Huyền vận chuyển linh lực, một lớp băng hơi mỏng lập tức đông kết ngay trên bề mặt linh chủng, sinh cơ bên trong cứ như bị đóng băng lại vậy. Hắn cẩn thận cầm chúng xuống và đặt vào trong một chiếc hộp ngọc được đặc chế. Tiếp theo, chỉ cần xử lý chúng bằng một loại phương pháp đặc thù và bảo quản thêm một khoảng thời gian nữa, là có thể đưa vào gieo trồng rồi.

Số lượng linh chủng Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm ngưng kết ra thấp hơn gần một nửa so với Linh Huỳnh Thảo chưa nhập phẩm, đến cuối cùng, mười sáu gốc Thủy Huỳnh Thảo chỉ ngưng kết được tám mươi lăm hạt linh chủng.

Nhưng Lục Huyền vẫn khá thỏa mãn với kết quả này.

Bởi xét cho cùng, phần thưởng tu vi do Thủy Huỳnh Thảo mang tới lại nhiều gấp mười lần Linh Huỳnh Thảo bình thường.

Tám mươi lăm linh chủng này, dù chỉ một bộ phận quầng sáng mở ra được tu vi cũng mang lại lợi ích không nhỏ cho hắn.

"Tám mươi lăm gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, một phần nhỏ tiếp tục ngưng kết linh chủng, một phần khác có lẽ sẽ mang tới cho ta ít nhất là hai mươi - ba mươi phần thưởng tu vi. Ta thật sự muốn tiến bộ." Lục Huyền cảm khái tự đáy lòng.

Không có phần thưởng tu vi từ quầng sáng, tiến độ tu luyện của hắn cứ phải gọi là co đầu rút cổ không hề tiến lên.

Với loại tư chất phổ thông này của hắn, cũng không biết đến ngày tháng năm nào mới đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ...
Bình Luận (0)
Comment