Chương 419: 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》
Chương 419: 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》
Còn Phong Chuẩn và Đạp Vân Linh Miêu, sau khi dùng Nguyệt Lâm Thảo, trên thân thể chúng vẩy ra một tầng ánh trăng mờ mờ ảo ảo bao phủ hai con thú vào trong đó, ánh trăng không ngừng ra ra vào vào theo từng nhịp hô hấp của chúng.
"Hả?" Đột nhiên Lục Huyền chú ý tới một tình huống kỳ lạ, đó là Đạp Vân Linh Miêu càng hấp thu nhiều nguyệt hoa linh lực, khí tức trong cơ thể nó lại càng tăng lên.
Đôi con ngươi xanh biếc đột nhiên phát sáng, chiếu xuyên qua tầng ánh trăng như sương mù dày đặc. Chỉ trong nháy mắt, khí tức của linh miêu đã đạt đến đỉnh điểm, toàn bộ ánh trăng màu trắng bạc đang quấn quanh thân đều bị nó hấp thu vào trong cơ thể.
Khi còn ở Lâm Dương phường thị, hắn đã bắt đầu nuôi dưỡng dị chủng Đạp Vân Linh Miêu này rồi, trải qua nhiều năm chăm sóc cẩn thận, lại nuôi nấng nó bằng các loại linh quả và thịt yêu thú, bao gồm cả những loại linh thực quý hiếm như Ngọc Lân Quả tam phẩm và Nguyệt Lâm Thảo tam phẩm, cuối cùng Đạp Vân Linh Miêu nhất phẩm cũng đột phá ràng buộc huyết mạch và thăng cấp thành yêu thú dị chủng nhị phẩm.
Rất nhanh sau đó, thân hình của linh miêu đã hiển lộ ra dưới ánh trăng, có thể nhìn thấy kích thước của nó lớn hơn trước kia ba phần, bộ lông toàn thân màu đen nhánh, con ngươi xanh biếc vô cùng linh tính, nhìn thoáng qua đã cảm nhận được một mảnh sâu thẳm, giống như muốn hút cạn cả linh hồn người khác.
"Ngao..." Lục Huyền dùng linh thức kết nối, Đạp Vân Linh Miêu lập tức phát ra một tiếng gầm gừ trầm thấp.
Rồi ngay sau đó, bàn chân dày dặn như đám mây trắng của nó thoáng dùng sức giẫm xuống một cái, chỉ chớp mắt sau đã hóa thành một luồng sáng màu đen, lướt ngang qua linh điền với tốc độ cực nhanh.
"Tốc độ gia tăng gấp đôi, quay lại kiểm tra lực công kích nào." Lục Huyền ra lệnh cho linh miêu dừng lại, rồi cầm một khối linh khoáng nhị phẩm từ trong túi trữ ra, trực tiếp ném về phía nó.
Mấy cáid móng vuốt sắc nhọn trực tiếp chui ra từ bên trong lòng bàn chân bạch ngọc của Đạp Vân Linh Miêu, một cơn gió gào thét thổi qua, đã để lại năm vết hằn thật sâu trên bề mặt linh khoáng.
"Lực sát thương này... Không thua kém một số pháp khí nhị phẩm loại công kích." Lục Huyền âm thầm cảm thán, sau khi liên tục khảo nghiệm, hắn đã phát hiện cường độ nhục thân, tốc độ và lực công kích của Đạp Vân Linh Miêu đều mạnh hơn trước kia rất nhiều. Đó là chưa kể đến chuyện nó vốn là yêu thú dị chủng, đôi con ngươi màu xanh biếc kia vô cùng thần dị, có thể phát hiện ra những thứ mà bình thường không thể nhìn thấy được, bởi vì nó không chỉ một lần phát hiện ra tung tích của tà ma ở phường thị và trong bí cảnh.
Sau khi thăng cấp, con ngươi màu xanh biếc kia cũng được nâng cấp thêm rất nhiều, chỉ là hiện nay nó vẫn chưa có cơ hội thể hiện tài năng mà thôi.
Thậm chí trong đầu Lục Huyền còn nảy sinh ý nghĩ muốn tìm một vài con tà ma tới đây cho nó rèn luyện.
Hằn nhìn Đạp Vân Linh Miêu ngày càng thần tuấn, không nhịn được lại vươn tay nhéo hai chùm lông màu xám trắng trên chóp tai nó.
Rất nhanh, lại có một quầng sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện phía sau lưng linh miêu, ánh sáng hơi lập lòe như đang thu hút Lục Huyền mau đi đến chạm vào nó.
Lục Huyền chậm rãi duỗi tay ra, vừa mới chạm vào quầng sáng, nó đã nổ tung thành vô số điểm sáng nhỏ bé, những đốm sáng nọ lập tức tạo thành một con ngươi gần như hư vô mơ hồ, sau đó chui vào trong mi tâm Lục Huyền.
Một ý niệm chợt hiện lên trong đầu hắn.
【Đạp Vân Linh Miêu thăng cấp thành yêu thú nhị phẩm, nhận được thuật pháp tam phẩm 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》 (trên).】
Ý niệm trong đầu biến mất, một lượng lớn thông tin lập tức đổ vào trong thức hải Lục Huyền.
【Thuật pháp tam phẩm 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, phần trên, trong quá trình tu luyện sẽ mang lại tác dụng tăng cường thị lực và nuôi dưỡng tinh thần, có thể cảm nhận được những biến hóa rất nhỏ của linh lực, đồng thời cũng giảm thiểu ảnh hưởng của rất nhiều loại ảo giác, ảo cảnh. Có xác suất nhất định sẽ trực tiếp phá vỡ huyễn trận, huyễn thuật từ tam phẩm trở xuống.】
"Đồng thuật tam phẩm, sau khi tu luyện thành công có thể tăng cường thị lực, nhìn thấu hư không, thậm chí còn có thể phá vỡ trận pháp chỉ bằng một cái liếc mắt. Đáng tiếc, môn công pháp này chỉ có phần trên, không biết phải làm như thế nào mới có được phần dưới, chẳng lẽ phải chờ linh miêu thăng cấp thêm lần nữa sao? Dị chủng linh miêu nhất phẩm tấn thăng thành nhị phẩm, quầng sáng phần thưởng là đồng thuật tam phẩm. Nếu tiếp tục tấn chức tam phẩm hoặc phẩm cấp cao hơn nữa, sẽ thu được phần dưới của công pháp. Vậy chẳng phải phần dưới của 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》 có thể là thuật pháp tứ phẩm, thậm chí là ngũ phẩm sao?" Lục Huyền suy đoán một phen, nghĩ đến mình có thể sở hữu một môn đồng thuật tứ phẩm hoặc ngũ phẩm, là trong lòng không nhịn được lại vui mừng khấp khởi.
"Ngày hôm nay ngươi xứng đáng được tuyên dương. Nhớ kỹ không được nóng nảy và kiêu ngạo, phải chăm chỉ tu luyện, phấn đấu để sớm ngày đột phá." Hắn nhẹ giọng dạy bảo Đạp Vân Linh Miêu.
Tuy con linh miêu kia không hề thay đổi sắc mặt, chỉ uyển chuyển đi qua, nhưng suy nghĩ chăm chỉ tu luyện, không ngừng nỗ lực đi lên ở sâu trong lòng nó lại bị Lục Huyền nghe không sót một câu nào.
…
Trên vách đá cao dựng đứng.
Từng tia kiếm quang tung hoành ngang dọc, mọi chiêu thức đều được nối liền tự nhiên, tựa như nó vốn là như vậy.
"Lục tiền bối!" Tống Vân cầm phi kiếm trong tay, đi đến trước mặt Lục Huyền, dùng đôi mắt tràn đầy mong đợi, nhìn chằm chằm vào hắn.
"Không tệ, mấy ngày nay kiếm đạo của ngươi đã tiến bộ hơn rồi, xem ra khoảng thời gian gần đây đi thăm dò Vô Ngần Hải, đã mang tới tác dụng không nhỏ cho tu vi kiếm đạo của ngươi." Lục Huyền khẽ gật đầu, khen ngợi.
"Còn phải nhờ ơn tiền bối chỉ điểm, đã giúp cho ta tránh khỏi rất nhiều nút thắt khó hiểu, đi ra ngoài rèn luyện, đạt được tiến bộ cũng trở thành chuyện nước chảy thành sông." Tống Vân cung kính đáp.
Nửa tháng trước, Tống Vân đã đi theo đội ngũ săn bắt hải thú của Tống gia, tới thăm dò bên ngoài biển, nhằm kiểm tra bản lĩnh mà cậu học được trong quá trình ở cạnh Lục Huyền. Sau khi trở về, bằng mắt thường cũng có thể thấy được tu vi kiếm đạo của cậu đã tăng lên rất nhiều, điều này đã làm Lục Huyền cảm thấy được an ủi hơn.
"Tuy có sự chỉ điểm của ta, nhưng quan trọng hơn vẫn là chính bản thân ngươi tự lĩnh ngộ và chăm chỉ rèn luyện." Hắn nhìn gương mặt vẫn còn vương nét trẻ con của Tống Vân, ấm áp nói.
Tống Vân gật đầu, lập tức nhớ kỹ trong lòng.
"Đúng rồi Lục tiền bối, sắp tới trên Cực Quang Đảo sẽ tổ chức hội đấu giá cỡ lớn mười năm khó được một lần, tiền bối có muốn đi xem không?"
"Ồ? Hội đấu giá? Lai lịch thế nào?" Lục Huyền tò mò hỏi.
"Cực Quang Đảo là hòn đảo có diện tích lớn nhất trong quần đảo gần đây, trên đó có Cực Quang thương hội. Đây là một tổ chức do rất nhiều thế lực lớn và tu sĩ cấp cao trên đảo cùng chung tay gây dựng thành, hoạt động kinh doanh của bọn họ bao trùm mọi ngóc ngách bên trong Tu Hành giới." Tống Vân đĩnh đạc nói.