Chương 420: Tham Gia Hội Đấu Giá!
Chương 420: Tham Gia Hội Đấu Giá!
"Nghe nói buổi đấu giá lần này có rất nhiều thứ tốt, pháp khí, đan dược, phù lục phẩm cấp cao, cũng như là Giao Nhân thượng đẳng được bồi dưỡng tuyển chọn kỹ càng, dung mạo và dáng người không thua kém nữ tu Nhân tộc, đồng thời còn có phong vị đặc biệt khác. Ngoài ra, trong hội đấu giá còn có linh thực, hải thú phẩm cấp cao quý hiếm được lấy từ trong Vô Ngần Hải, đồn rằng có cả linh dịch phẩm cấp cao xuất xứ từ biển sâu."
"Linh dịch phẩm cấp cao?" Lục Huyền nghe đến đây, đã có chút động tâm rồi.
Phải biết rằng, một trong những nguyên nhân khiến hắn lựa chọn đến Không Minh Đảo ngay từ đầu, chính vì khả năng tồn tại của linh dịch phẩm cấp cao ở nơi này.
Lúc trước, hắn đã lén lút lấy được linh chủng Long Hài Thảo từ đáy Thiên Long hồ lên, chúng nó cần được bồi dưỡng bằng linh dịch phẩm cấp cao trong quá trình sinh trưởng. Mà tại Không Minh Đảo, xác suất tìm được linh dịch cao cấp sẽ lớn hơn những nơi khác rất nhiều.
Quả nhiên, mới đến đảo được mấy tháng ngắn ngủi, hắn đã nghe được tin tức có liên quan đến linh dịch phẩm cấp cao từ trong miệng Tống Vân.
"Cũng được, mấy ngày nay ở trên đảo hơi nhàm chán, vừa vặn cũng nên đi ra ngoài giải sầu một chút. Ngươi đi thu xếp, đến lúc đó ta sẽ tới Cực Quang Đảo nhìn xem sao."
"Vâng!" Tống Vân vui vẻ đồng ý.
Nói thật, cậu mời Lục Huyền đi ra ngoài cũng vì trong lòng có một chút tâm tư nho nhỏ. Đối phương đường đường là một đệ tử nội môn Thiên Kiếm Tông, đã đến Không Minh Đảo được vài tháng nhưng vẫn đóng cửa không ra ngoài, khiến cho Không Minh Đảo có chút vắng vẻ, cứ như không có tu sĩ Trúc Cơ trấn thủ vậy.
Cho nên, Tống Vân dẫn Lục Huyền đến Cực Quang Đảo vì hai mục đích, vừa muốn làm hắn vui vẻ, lại vừa phô diễn được lực lượng ẩn tàng của Không Minh Đảo, từ đó làm kinh sợ và chèn ép một số đối tượng xấu xa đang muốn lên kế hoạch hãm hại Không Minh Đảo của bọn họ.
...
Vài ngày sau, Lục Huyền ngồi trên chiếc thuyền do Tống gia cung cấp, đi tới Cực Quang Đảo. Phần thân của pháp thuyền được làm bằng linh mộc, lại bố trí rất nhiều trận pháp cấp thấp, gồm cả phòng ngự và tốc độ.
Trong thuyền được bố trí cực kỳ xa hoa, ngồi ở nơi này, dù sóng biển bên ngoài có cuộn trào dữ dội đến mức nào chăng nữa, cũng không hề cảm nhận được một chút xóc nảy nào.
Gần nửa ngày sau, Lục Huyền dẫn theo một nhóm tu sĩ Tống gia, bước lên Cực Quang Đảo, đi thẳng tới một tòa kiến trúc hùng vĩ nằm ở trung tâm hòn đảo.
"Lục tiền bối, nơi này chính là địa điểm Cực Quang thương hội cử hành buổi đấu giá." Tống Vân đứng sau lưng Lục Huyền, nói nhỏ.
"Không biết đạo hữu đến dự nên không kịp tiếp đón từ xa, không kịp tiếp đón từ xa!" Chưa chờ Lục Huyền bước vào tòa kiến trúc, một tu sĩ trung niên phúc hậu đã nở nụ cười thật tươi, bước ra nghênh đón.
"Lục đạo hữu còn trẻ tuổi mà tu vi tinh thông, khí phách phi phàm, không hổ là đệ tử của đại tông môn." Tu sĩ trung niên phúc hậu mỉm cười tươi rói, giống như một làn gió xuân thổi hiu hiu, mang lại cảm giác rất dễ chịu cho người đối diện.
"Cao hội trưởng khen nhầm rồi." Lục Huyền mỉm cười.
Hắn đã biết rất nhiều thông tin có liên quan đến Cực Quang thương hội từ chỗ Tống Vân, cho nên chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra được ngay thân phận của người trước mặt. Đối phương chính là một trong số những người trực tiếp nắm thực quyền trên Cực Quang Đảo.
"Lục đạo hữu, mời vào!" Tu sĩ trung niên duỗi tay về phía trước, tỏ ý mời Lục Huyền tiến vào trong tòa nhà.
Sau khi nhóm người đi vào trong đại sảnh, cách đó không xa đã nổ ra tiếng bàn tán xì xào to nhỏ.
"Rốt cuộc tu sĩ trẻ tuổi xa lạ này là ai? Hắn từ đâu tới? Từ trước đến giờ chưa từng thấy hắn."
"Có khí độ lớn như vậy, còn được đích thân Cao hội trưởng ‘ăn người không nhả xương đầu’ (vừa tham lam vừa tàn bạo) kia ra chào đón, chắc chắn lai lịch không nhỏ."
"Các ngươi không chú ý đến tin tức trên những hòn đảo khác sao? Nghe nói đó là vị tu sĩ Trúc Cơ đã đến Không Minh Đảo từ hai - ba tháng trước. Chắc là đệ tử nội môn do Thiên Kiếm Tông phái tới đóng giữ hòn đảo bên kia."
"Ta có nghe nói về chuyện này, nhưng không ngờ đối phương chính là vị trước mặt. Theo lời đồn sau khi người này đến Không Minh Đảo, rất ít khi lộ mặt, mỗi ngày đều làm bạn với linh thực linh điền, ngay cả suy nghĩ đi thăm dò Vô Ngần Hải cũng không có."
Bên ngoài chính điện, có rất nhiều tu sĩ nhìn Lục Huyền được đích thân hội trưởng thương hội đi ra nghênh đón, là bắt đầu thảo luận ầm ĩ.
Được tu sĩ trung niên phúc hậu và hai thiếu nữ xinh đẹp dẫn dắt, Lục Huyền đi tới một gian ghế lô xa xỉ. Trong ghế lô có cắm cây hương màu vàng sậm đang bốc khói nghi ngút, mùi thơm tràn ngập trong không khí, ngửi vào lập tức khiến người ta say mê. Trên nền phòng được phủ một lớp da yêu thú, giẫm lên đó sẽ mang đến cảm giác như đi trên đám mây.
Lục Huyền vừa mới ngồi vào chỗ, lập tức có tu sĩ thương hội bưng linh quả, linh trà qua. Tiếp đó, lại lục tục có người tới bái phỏng hắn.
Bởi vì thân phận hiển hách là đệ tử nội môn Thiên Kiếm Tông, lại cộng thêm Lục Huyền luôn ít khi giao du với bên ngoài, luôn cực kỳ thần bí, nên những tu sĩ muốn làm quen hắn cũng giống như cá diếc sang sông, hết đợt sóng này đến đợt sóng khác.
Trải qua Tống Vân sàng lọc, những tu sĩ có thể đi vào bên trong gặp mặt Lục Huyền đều có tu vi thấp nhất là Luyện Khí cao cấp, thỉnh thoảng cũng sẽ có một tu sĩ Trúc Cơ bản địa đến đây làm quen với hắn.
Bằng cách này, vô hình trung đã tiết kiệm được rất nhiều phiền phức, để cho Lục Huyền được yên tĩnh hơn.
Đang lúc hắn chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, đột nhiên một thanh niên mặt mũi anh tuấn, thản nhiên bước vào. Khí tức tu vi của thanh niên này cũng tương đương với Lục Huyền, mỗi cử chỉ mỗi hành động giơ tay nhấc chân đều mang theo ý vị biếng nhác.
"Lục đạo hữu, đến hôm nay, cuối cùng ta cũng có thể gặp được ngươi rồi." Thanh niên kia tùy tiện ngồi xuống, trên môi nở nụ cười mỉm, nói với Lục Huyền.
"Các hạ là?"
"Ta cũng giống như ngươi, xuất thân từ tông môn, tới đây để đóng giữ một hòn đảo."
"Thì ra là Thạch đạo hữu, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu." Lục Huyền chắp tay chào hỏi.
Dù hắn luôn ở trong Thiên Kiếm Tông, số lần ra ngoài có thể đếm được trên đầu ngón tay nhưng vẫn có chút hiểu biết cơ bản về Tu Hành giới.
Danh tiếng của Ly Sơn Tông và Thiên Kiếm Tông tương đương với nhau, chỉ khác là Thiên Kiếm Tông am hiểu kiếm đạo, mà Ly Sơn Tông lại nổi tiếng về chế phù trong Tu Hành giới.
"Lục đạo hữu thực sự quá thần bí, đến Không Minh Đảo lâu như vậy mà đây là lần đầu tiên, ngươi xuất hiện trước mặt người ngoài."
"Thực sự có lỗi, bản tính của ta vốn là như vậy, không giỏi đối nhân xử thế, chỉ thích trồng vài ba cây hoa cỏ mà thôi." Lục Huyền đáp.
"Linh thực thì cần gì phải chăm sóc? Cứ trồng xuống rồi để chúng tự phát triển là được. Chi bằng Lục đạo hữu hãy cùng ta đi câu những con hải thú quý hiếm ở trong biển sâu Vô Ngần Hải."
Nhắc đến câu hải thú, trong mắt thạch Trọng lóe lên một tia cuồng nhiệt, xem ra gã có niềm yêu thích đặc biệt với chuyện câu cá.