Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 446 - Chương 446: 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》

Chương 446: 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》 Chương 446: 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》

【Thu hoạch một gốc Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm, nhận được bảo vật ngũ phẩm 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》.】

Một ý niệm lóe lên trong đầu hắn, theo sau đó là một quyển sách ngọc ánh vàng rực rỡ nảy lên trong tay. Cuốn sách ngọc này có màu vàng kim, chỉ thoáng thay đổi góc độ một chút, ánh sáng khúc xạ màu vàng óng ánh sẽ lập tức dâng trào, khi cầm trong tay còn có thể cảm nhận được một chút nóng bức khó tả.

Lục Huyền nhẹ nhàng mở sách ra, một tiếng kêu to đầy oai phong trực tiếp truyền đến, trong mắt hắn xuất hiện một con Xích Cước Kim Ô.

Một luồng hỏa diễm mang hai màu trắng và vàng mơ hồ bùng cháy trên thân Kim Ô, trông nó rất sống động, có cảm giác con chim này có thể bay ra khỏi cuốn sách ngọc bất cứ lúc nào nó muốn vậy.

Lục Huyền chăm chú nhìn vào nó, đột nhiên lại cảm nhận được một luồng nhiệt lượng thiêu đốt tự nhiên sinh ra từ đáy lòng. Hắn lập tức ngưng tụ tâm thần lên cuốn sách ngọc màu vàng óng ánh nọ, thông tin về nó nhanh chóng xuất hiện trong đầu.

【Bảo vật ngũ phẩm 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》, trong cuốn sách ngọc này có phong ấn một luồng tàn hồn Kim Ô, đã được tế luyện thành một bức tranh dùng để quan tưởng về Kim Ô. Ngày đêm ngưng thần quan tưởng, có thể lĩnh ngộ được thần thông Thuần Dương Chân Hỏa.】

【Thuần Dương Chân Hỏa, hỏa diễm chí dương chí cương, có thể đốt cháy vạn vật trong thiên địa, có tác dụng khắc chế tự nhiên đối với các loại tà ma.】

【Đồng thời 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》 cũng có thể được sử dụng như một món pháp khí, chỉ cần khống chế tàn hồn của Kim Ô trong sách ngọc bay ra công kích đối thủ, là có thể dễ dàng chém giết phần lớn các tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.】

【Phóng thích tàn hồn Kim Ô sẽ phải tiêu hao một lượng lớn linh lực, sau khi tàn hồn quay trở lại sách ngọc, muốn bổ sung, lại cần hấp thu hỏa diễm chí dương.】

"Bảo vật ngũ phẩm! Có thể lĩnh ngộ thần thông Thuần Dương Chân Hỏa!" Một cảm giác kinh ngạc đến mừng rỡ như điên mãnh liệt dâng lên trong lòng Lục Huyền.

Có thể nói, tác dụng của cuốn sách ngọc màu vàng óng này đã nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn rồi.

Thông qua quan tưởng thứ này, có thể lĩnh ngộ được thần thông – thứ chỉ tu sĩ Kết Đan mới có thể nắm giữ được, đã vậy tu sĩ sở hữu cuốn sách nọ còn có thể khống chế tàn hồn Kim Ô đã bị phong ấn bên trong, trực tiếp lao ra ngoài công kích như một món pháp khí ngũ phẩm bình thường.

"Đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ, tu vi đề thăng trên diện rộng, đã gia tăng thêm một chút khả năng rút lui khỏi bí cảnh một cách an toàn của ta rồi. Bây giờ lại có thêm bảo vật ngũ phẩm 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》trong tay, có thể phóng thích tàn hồn của Kim Ô bên trong ra, vậy là lại một lần nữa nâng cao trình độ an hoàn của ta khi ở bên trong bí cảnh. Ừm, hiện tại ta đã nắm chắc tới chín mươi bảy phần trăm rồi, còn thiếu mỗi Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm thôi." Lục Huyền nghĩ thầm trong lòng.

Đôi mắt hắn dán chặt vào bức tranh quan tưởng Kim Ô trên sách ngọc, phảng phất như đang trông thấy một khối hỏa cầu khổng lồ trực tiếp che khuất bầu trời. Khối hỏa cầu ấy tỏa ra ánh hào quang vạn trượng, làm đôi mắt hắn khẽ nhói đau.

"Không hổ là thần thông, dựa vào linh lực và thần hồn hiện nay của ta, muốn tu luyện nó vẫn còn hơi miễn cưỡng." Hắn nhắm chặt mắt lại. Ngay lập tức, một lượng lớn linh lực đã tràn vào bên trong sách ngọc.

Theo quá trình linh lực được truyền vào càng ngày càng nhiều, những đường vân tựa như gân mạch của con Xích Cước Kim Ô được vẽ trong sách cũng ngày càng rõ ràng hơn, có cảm giác Lục Huyền chỉ cần động tâm niệm, là nó sẽ bay ra từ trong sách.

"Thứ này đòi hỏi quá nhiều linh lực, dựa vào linh lực dự trữ hiện tại của ta, chỉ một lần thả tàn hồn Kim Ô sẽ tiêu hao hơn một nửa. Chỉ nên sử dụng vào thời khắc mấu chốt nhất mà thôi."

Ở trong lòng Lục Huyền, tầm quan trọng của 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》 đã được nâng cao lên cấp bậc cao nhất rồi, theo sau là mấy tấm kiếm phù tứ phẩm.

"Tu vi đã đạt Trúc Cơ trung kỳ, Địa Hỏa Tâm Liên cũng thành thục, tiếp theo chính là Bách Đồng Quỷ Mộc." Lục Huyền đưa mắt nhìn cây quái thụ tà dị đang ẩn giấu trong mảnh sương mù nồng đậm trước mắt, nghĩ thầm.

Trong khoảng mười ngày tiếp theo, hắn vẫn luôn ở lại trong tiểu viện bồi dưỡng linh thực và ngưng kết linh chủng Thủy Huỳnh Thảo.

Bí cảnh xuất hiện tại Vô Ngần Hải đã mang tới khá nhiều thay đổi, ngay cả Không Minh Đảo ở cách nơi đó ngoài nghìn dặm cũng có thể cảm nhận được những biến hóa đó cực kỳ rõ rệt.

Thỉnh thoảng Lục Huyền ra ngoài đi dạo, sẽ ngẫu nhiên gặp được rất nhiều tu sĩ có tu vi cao thâm, phong trần mệt mỏi đi ở trên đường phố.

Ngươi đến rồi đi vội vàng, mua một lượng lớn phù lục và đan dược ở các quầy hàng khác nhau, rồi bán đổ bán tháo rất nhiều loại tài liệu yêu thú mới mẻ.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía những người khác đều xen lẫn một tia cảnh giác nồng đậm.

Toàn bộ Không Minh Đảo còn tràn ngập bầu không khí nóng nảy bồn chồn như vậy, thì chẳng cần phải tưởng tượng cũng biết bầu không khí xung quanh bí cảnh sẽ nóng đến mức nào.

Tiểu viện của Lục Huyển nằm ở khu đất khá cao, có thể nhìn bao quát một vùng biển rộng lớn. Sau khi tu vi đột phá, linh thức được tăng cường rất nhiều, lại cộng thêm 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》 đã nhập môn, khiến cho thị lực của hắn được nâng cao lên kha khá, ít nhất là hắn có thể nhìn rõ mặt biển phía xa xa, thỉnh thoảng còn trông thấy các loại độn quang lướt ngang trên bầu trời.

Gặp phải tình cảnh này, Lục Huyền đặc biệt đi tới dặn dò Phong Chuẩn gần đây ít đi ra ngoài biển săn bắt yêu cầm hải ngư. Mặc dù nó có sở trường về tốc độ, hầu hết nhóm tu sĩ Luyện Khí khó có thể bắt kịp, nhưng cũng không có gì đảm bảo nếu không may, nó gặp phải tu sĩ Trúc Cơ.

Tống Dục lại đến bẩm báo tình hình cho hắn.

Chuyện liên quan đến bí cảnh, lão thường sử dụng Thủy Kính phù nhị phẩm để bẩm báo với hắn, hệt như trong lòng không tiếc linh thạch vậy. Hình ảnh về bí cảnh được hiện ra cực kỳ rõ ràng, gần như không bỏ sót một cái gì ở trước mặt Lục Huyền.

Dưới chân bức tường nước khổng lồ, có thể nhìn thấy lượng lớn pháp khí, phù lục cùng lao đến công kích đám Giao Long cự thú hư ảo đang ẩn giấu bên trong bức tường nước kia.

Hình ảnh chợt lóe lên, phía sau lại xuất hiện tu sĩ bố trí trận pháp để chống lại sự tấn công của Giao Long cự thú.

"Nhìn ngươi vội vội vàng vàng như thế, chẳng lẽ chuyện về bí cảnh có chuyển biến gì sao?" Linh lực trong người Lục Huyền nhẹ nhàng phun ra, từng tia từng sợi linh vũ rơi xuống.

"Bẩm Lục sư thúc, đúng là bên kia có một số biến hóa. Đệ tử Tống gia được ta bố trí ở xung quanh bí cảnh có truyền tin tức về, nói rắng trận pháp cấm chế ngoại vi bí cảnh đã bị công kích lâu rồi nhưng vẫn khó công phá. Vì vậy, nhóm tu sĩ Trúc Cơ ở gần đó và các thế lực đại gia tộc đã dự tính sẽ hợp tác với nhau, chung sức phá giải trận pháp bên ngoài bí cảnh. Bọn họ tự phát thành lập một đoàn thể, không bao gồm những tiểu gia tộc và những tán tu khác. Phải đợi bọn họ đi vào, thì những người còn lại mới có tư cách tiến vào bí cảnh." Tống Dục trầm giọng nói.
Bình Luận (0)
Comment