Chương 447: Hư Không Yểm Mục!
Chương 447: Hư Không Yểm Mục!
"Dưới sự phối hợp của rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ, tiến triển phá giải cực nhanh, có lẽ trong vòng mấy ngày nữa, liên minh này sẽ phá được trận pháp và tiến vào bí cảnh. Lục sư thúc, chúng ta vẫn tiếp tục án binh bất động sao?" Trong mắt lão lóe lên một tia lo lắng.
"Bình tĩnh đừng nóng vội." Lục Huyền lên tiếng trấn an đối phương.
Nghe đến đây, tâm trạng gấp gáp của Tống Dục cũng dịu đi đôi chút.
"Không phá bỏ dễ dàng như vậy đâu, dù trận pháp cấm chế bên ngoài bị phá, thì rốt cuộc bên trong có cái gì, cũng chưa biết được. Trước mặt lợi ích to lớn, đoàn thể tu sĩ Trúc Cơ và thế lực đại gia tộc vốn không phải một cái thùng sắt nguyên khối kia, sẽ nhanh chóng bị sụp đổ mà thôi. Huống chi, ta thân làm tu sĩ Thiên Kiếm Tông đóng giữ tại Không Minh Đảo, cũng là đại diện của một đại tông được mọi người trong Tu Hành giới biết đến, dù ta đi vào muộn một chút, cũng không có ai phản đối ta gia nhập vào trong đoàn thể đâu. Ngươi là gia tộc phụ thuộc Thiên Kiếm Tông, lại có ta làm chỗ dựa, không cần phải lo lắng đến những thứ không đâu như vậy, cứ yên lặng đợi là được." Lục Huyền ôn tồn nói.
"Vâng, mọi chuyện đều nghe theo Lục sư thúc sắp xếp."
Sau khi Tống Dục nhìn thấy rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ vây quanh bên ngoài bí cảnh, lão đã hoàn toàn từ bỏ ý định một mình dẫn đệ tử Tống gia đi vào bí cảnh rồi.
Phải biết rằng, người có tu vi thực lực cao nhất hiện nay của Tống gia là Luyện Khí viên mãn, đặt ở trong đám tu sĩ kia, bọn họ chỉ có tác dụng duy nhất là làm con cờ thế mạng mà thôi.
Vẫn nên thành thật ôm bắp đùi Lục Huyền còn hơn.
Sau khi Tống Dục rời đi, Lục Huyền vẫn giữ tâm thái bình thản, chuyên tâm bồi dưỡng linh thực, ngưng kết linh chủng và lẳng lặng chờ Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm hoàn toàn thành thục.
Năm mươi gốc Thủy Huỳnh Thảo trải qua quá trình xử lý bằng phương pháp đặc biệt, cuối cùng đã ngưng kết ra xấp xỉ hai trăm hạt linh chủng Thủy Huỳnh Thảo.
Những hạt linh chủng mới ngưng kết cần được bảo quản và xử lý theo những phương thức khác nhau, trước khi mang chúng đi gieo trồng.
Lục Huyền lấy hạt sen Địa Hỏa Tâm Liên ra khỏi túi trữ vật, trên đài sen đỏ đậm có khảm mười hai hạt sen màu hồng, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, khi đến gần có thể cảm nhận được một luồng hơi ấm áp.
Hắn bóc một hạt xuống, nuốt vào trong bụng.
Trong khoang miệng vẫn còn lưu lại mùi hương hạt sen, còn trong bụng lại như có một ngọn lửa yếu ớt được sinh ra vô căn cứ, trực tiếp sưởi ấm toàn thân Lục Huyền.
Sau vài hơi thở, tác dụng của hạt sen giảm bớt, khí tức ấm áp chảy qua tứ chi bách hài của Lục Huyền, nhẹ nhàng tẩy rửa đan điền, thức hải, kinh mạch và những nơi khác.
Chịu ảnh hưởng từ hiệu quả của hạt sen, Lục Huyền nhanh chóng cảm nhận được linh lực trong cơ thể mình đã trở nên tinh khiết hơn, không có bất kỳ tạp chất nào. Linh thức cũng trở nên trong suốt sáng sủa, quá trình vận chuyển càng thêm linh động thành thạo hơn.
Thời gian rảnh rỗi, hắn cũng cố gắng mở 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》, quan tưởng bức tàn hồn Kim Ô bên trong đó.
Nhưng đối với tu sĩ đang dừng lại ở giai đoạn Trúc Cơ trung kỳ như hắn, bức Kim Ô Đồ kia quá mức mạnh mẽ, sau khi mở nó ra, hắn chỉ đủ sức chống đỡ chừng mấy hơi thở, bằng không hai mắt sẽ chịu tổn thương.
Hắn trồng Tử Ngọc San Hô được hai người Thạch Trọng và Chu Băng Vũ tặng vào trong ao, còn đặc biệt dặn dò Nham Giáp Quy và Thanh Giác Long Lý không được phá hỏng nó.
Bảy - tám ngày trôi qua nhanh như chớp, bởi sự chú ý sát sao cả ngày lẫn đêm của Lục Huyền, cuối cùng thanh tiến độ bán trong suốt bên dưới Bách Đồng Quỷ Mộc cũng được lấp đầy.
"Linh thực tứ phẩm loại tà dị, không biết sẽ mở ra quầng sáng phần thưởng gì." Lục Huyền đứng trước gốc linh thụ tà dị nhăn nheo kia, trong lòng nghĩ thầm.
Hắn vô cùng hài lòng với những đồ vật từng mở ra được từ Quỷ Diện Thạch Cô và Kinh Cức Cốt, chúng bao gồm Dẫn Hồn Đăng, Thiên Trành Quỷ Diện, Huyền Âm Đan và Bạch Cốt Ma Khôi. Đáng tiếc, những thứ này đều là bảo vật âm tà, một đệ tử đại tông môn chính phái như hắn khó có thể sử dụng công khai ngay dưới con mắt của mọi người.
Chỉ duy nhất một món Bạch Cốt Ma Khôi đã được hắn sử dụng làm dao mổ trâu cắt tiết gà khi hải thú tập kích Không Minh Linh Ngư.
Trước mắt hắn là Bách Đồng Quỷ Mộc, thân cây giống như làn da người lão hóa nhăn nheo khô quắt, trên gốc cây khô này có đến hàng chục con mắt màu xám trắng đang chạy tới chạy lui, một số con ngươi yêu thú đã bị hong khô vẫn còn treo lủng lẳng phía trên con mắt của nó.
Cảm nhận được ánh mắt của Lục Huyền đang chuyển tới, hàng chục con mắt tà dị đồng thời mở ra, nhìn chằm chằm vào hắn không hề chớp mắt.
Tâm thần Lục Huyền thoáng rơi vào hoảng hốt một hồi, giống như bản thân vừa bước vào một thế giới hắc ám, đưa mắt đi đâu cũng thấy một con mắt to lớn lạnh lùng đang chăm chú nhìn mình.
Hắn khẽ cắn đầu lưỡi, lập tức khởi động linh lực, thi triển Thanh Tịnh Chú, khiến cho một mảnh linh quang trong veo mơ hồ, nhẹ nhàng quét qua toàn thân, giúp cho tâm trí của hắn nhanh chóng khôi phục lại tỉnh táo.
"Cái cây quỷ quái này, sau khi thành thục, năng lực nhiễu loạn tâm thần càng được đề cao thêm." Lục Huyền cảm khái một câu.
Hắn vừa chống cự với rất nhiều con mắt tà dị nhìn chăm chú vào mình vừa tiến lên, nắm lấy thân cây già nua kia rồi dùng sức kéo nó ra khỏi linh nhưỡng.
Dường như tất cả những con mắt bên trên đều cảm nhận được một tia uy hiếp, chúng cùng nhau nhắm mắt lại, rồi chìm vào trong thân cây.
Lục Huyền tập trung tâm thần trên Bách Đồng Quỷ Mộc.
【Linh thực Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm, được bồi dưỡng tẩm bổ bằng rất nhiều con ngươi yêu thú tươi mới, là tài liệu tuyệt phẩm để tu luyện công pháp đồng thuật hoặc luyện chế pháp khí đồng thuật. Nó còn được sử dụng trực tiếp, tăng cường thị lực cho tu sĩ hoặc yêu thú. Dùng quanh năm suốt tháng, con ngươi có thể đạt tới trình độ nhìn xuyên hư vô.】
【Sau khi phục dụng, cần sử dụng đan dược hoặc phù lục loại thanh tịnh để loại bỏ linh lực tà dị bên trong con ngươi, bằng không sẽ dẫn đến hậu quả tâm thần mất phương hướng.】
"Có thứ này trong tay, dù đưa cho Đạp Vân Linh Miêu hay dùng làm nguyên liệu đề thăng 《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, cũng là một lựa chọn không tồi." Lục Huyền dùng phù lục cẩn thận phong ấn Bách Đồng Quỷ Mộc lại, sau đó thu nó vào trong Thao Trùng Nang.
Tiếp đó, ánh mắt hắn lại chuyển sang quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ nổi lên ngay trên mảnh linh điền, tại vị trí gốc linh thực mới bị nhổ đi.
Kìm nén cảm giác mong chờ trong lòng, hắn vươn tay khẽ chạm vào mặt ngoài của quầng sáng.
Trong nháy mắt, quầng sáng đã nổ tung thành vô số những điểm sáng nhỏ bé, những đốm sáng này lập tức biến mất trong hư không, chẳng chờ Lục Huyền kịp phản ứng, chúng lại hóa thành một con mắt hư ảo màu trắng nhạt, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn.
【Thu hoạch một gốc Bách Đồng Quỷ Mộc tứ phẩm, nhận được bảo vật ngũ phẩm Hư Không Yểm Mục.】
Một con mắt quái dị trực tiếp xuất hiện ngay phía trước Lục Huyền, đối diện với mắt hắn.