Chương 511: Trúc Cơ Trung Kỳ!
Chương 511: Trúc Cơ Trung Kỳ!
Do từ Tàng Nguyên Thảo mở ra được Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm, nên lúc sử dụng Thanh Mộc Nguyên Khí trong đan điền, hắn không còn phải tính toán kỹ lưỡng giống như lúc trước nữa.
Lại nói, Thủy Huỳnh Thảo chỉ là linh thực nhị phẩm, dù thúc chín cũng sẽ không tiêu hao nhiều Thanh Mộc Nguyên Khí.
Bởi vậy, Lục Huyền dứt khoát chỉ định hơn một trăm năm mươi gốc Thủy Huỳnh Thảo, không cần để ý tới những cây hoàn toàn chín muồi, chỉ sử dụng Thanh Mộc Nguyên Khí để đẩy nhanh quá trình thành thục của những gốc còn thiếu một chút nữa là tràn đầy.
Năm mươi gốc linh thực còn lại sẽ được dùng làm nguyên liệu ngưng kết linh chủng.
"Mặt đất tràn ngập quầng sáng màu trắng..."
Sau khi hái hết đám Thủy Huỳnh Thảo thành thục, trên mặt đất lập tức xuất hiện hơn một trăm năm mươi quầng sáng màu trắng, chúng lơ lửng lấp lóe trên linh nhưỡng, làm Lục Huyền nhìn mà hoa cả mắt.
Bóng dáng hắn giống như một luồng phù quang, vụt qua tất cả những quầng sáng trước mặt, từng ý niệm hiện lên trong đầu.
【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được một năm tu vi.】
【Thu hoạch một gốc Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, nhận được đan phương Uẩn Linh Đan nhị phẩm.】
【Thu hoạch...】
Đủ loại phần thưởng khác nhau hoặc trực tiếp xuất hiện trên tay hắn, hoặc hóa thành gói kinh nghiệm rót vào trong đầu hắn, trong nhóm này có tu vi, có Uẩn Linh Đan, đan phương Uẩn Linh Đan, Thủy Long phù tam phẩm, Thủy Hành Châu tam phẩm...
Trong hơn một trăm năm mươi quầng sáng, có hơn hai mươi cái ẩn chứa phần thưởng tu vi, đã mang lại cho Lục Huyền xấp xỉ ba mươi năm tu vi.
Linh lực cuộn trào mãnh liệt xông thẳng vào trong đan điền và kinh mạch của hắn, sau khi luyện hóa, chuyển hóa linh khí thành linh dịch, lượng tích trữ bên trong đan điền đã dồi dào hơn rất nhiều.
"Lại tiến thêm một bước đến giai đoạn đột phá Trúc Cơ hậu kỳ. Đáng tiếc tư chất của ta quá tầm thường, nếu so sánh ba mươi năm tu luyện của ta với những thiên tài khác trong tông môn, có lẽ bọn họ chỉ cần mấy năm là có thể đạt được rồi. Ừm... Nói cứ như kiểu như ta tốn thời gian rất dài vậy..."
Lục Huyền âm thầm phỉ nhổ bản thân. Hắn tiêu tốn chưa đầy hai năm rưỡi đã có thể đạt được nhiều tu vi như vậy rồi, càng không cần phải nói, Thủy Huỳnh Thảo chỉ chiếm một tỷ lệ cực nhỏ bên trong đám linh thực ở động phủ của hắn.
"Đã mười mấy năm trôi qua kể từ khi ta tấn thăng lên làm đệ tử nội môn, đã có thể công khai để lộ ra tu vi Trúc Cơ trung kỳ của mình rồi, nếu cứ thu liễm khí tức như vậy cũng có chút khó xử. Nếu không phải từ trước đến nay ta luôn ru rú ở trong nhà, không đụng phải Kết Đan trưởng lão, chỉ sợ... tu vi này khó mà ẩn giấu được. Mười mấy năm từ Trúc Cơ sơ kỳ đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ, cũng miễn cưỡng giải thích cho qua rồi." Lục Huyền nghĩ thầm.
Ngay sau đó, khí tức trên người hắn không ngừng dâng cao, đã nghiễm nhiên trở thành một vị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.
Sau khi thu hoạch một lượng lớn phần thưởng tu vi, hắn được Dương Khánh Phong – người đã quen biết từ nhiều năm trước - mời đến đảo nhỏ để tiến hành kiểm tra sức khỏe cho Mặc Lân Giao và những con Giao Long khác mà gã đang nuôi dưỡng.
Trải qua mấy lần kiểm tra giúp đệ tử ngoại môn, danh tiếng của Lục Huyền ở khu vực Thiên Long hồ đã được khẳng định triệt để, bởi vậy, đám đệ tử nội môn cũng lần lượt kéo nhau đến mời hắn đi rút máu kiểm tra.
Những con Giao Long do nhóm đệ tử nội môn này nuôi dưỡng chủ yếu là tam phẩm tứ phẩm, có thể miễn phí nhận được nhiều tinh huyết Giao Long phẩm cấp cao như vậy, đương nhiên là Lục Huyền vui vẻ tiếp nhận.
Đi tới trên đảo, Dương Khánh Phong lập tức chạy ra nghênh đón hắn từ xa.
"Lục sư đệ, đã lâu không gặp, gần đây tốt không?" Ngay khi Lục Huyền vừa đặt chân lên đảo, nho sĩ trung niên đã bay tới, nhiệt tình ân cần thăm hỏi.
"Cảm ơn Dương sư huynh quan tâm, mọi chuyện đều ổn." Lục Huyền cười nói.
Lúc còn là đệ tử ngoại môn, hắn đã từng giúp Dương Khánh Phong giải quyết vấn đề chán ăn của con hỗn huyết Mặc Lân Giao. Dương Khánh Phong có đi có lại, sau đó đã tiến cử hắn với Cát Phác. Chờ Lục Huyền giải quyết được vấn đề sinh nở của Âm Dương Côn Ngư, hắn lại có được cơ hội tiến vào Lãng Nguyệt phúc địa.
Bởi vậy mối quan hệ giữa hai người coi như không tệ.
"Lần này lại phải vất vả cho sư đệ rồi, rút máu kiểm tra cho đám nhóc con Giao Long này của ta, xem trong cơ thể chúng có thứ quái dị gì đang ẩn núp hay không."
Mặc dù Dương Khánh Phong đã có kinh nghiệm nuôi dưỡng Giao Long vài chục năm, nhưng gã cũng hiểu rõ bản thân không giống như Lục Huyền, có bản lĩnh tìm ra mọi tồn tại bí ẩn bên trong cơ thể Giao Long, vì vậy đã đặc biệt mời Lục Huyền qua đây, kiểm tra sức khoẻ cho nhóm Giao Long Ly Long dưới tay mình.
"Không vất vả, không vất vả." Lục Huyền mỉm cười lắc đầu, lại lập tức chuyển chủ đề: "Không biết tình hình hiện giờ của con Mặc Lân Giao đặc thù trong tay sư huynh như thế nào rồi?"
"Nhờ có Lục sư đệ giúp nó giải quyết vấn đề ăn uống, hiện giờ tốc độ phát triển của nó tương đối nhanh, đã có thực lực của yêu thú tứ phẩm rồi." Dương Khánh Phong khoe khoang đáp, trong mắt lóe lên một tia tự hào mờ mịt.
“Mà gần đây ta có cảm ngộ, chuẩn bị trùng kích Trúc Cơ hậu kỳ."
"Chúc mừng Dương sư huynh, đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ, lại có Mặc Lân Giao là trợ giúp đắc lực trong quá trình tu hành, tương lai sẽ có hi vọng Kết Đan." Lục Huyền chân thành chúc mừng vị nho sĩ trung niên này.
"Ha ha, còn kém xa lắm! Muốn đột phá đến cảnh giới Kết Đan, đúng là quá mong manh." Dương Khánh Phong cười lớn, linh thức vốn đang lơ đãng quét qua người Lục Huyền, đột nhiên khựng lại.
"Hả? Lục sư đệ, sư đệ đã đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ rồi?" Gã có phần không tin vào giác quan của mình, mà cũng không quan tâm gì đến lễ nghi, đã cẩn thận thăm dò linh lực trong cơ thể Lục Huyền rồi. Rất nhanh sau đó, trên mặt lại lộ vẻ như mất hồn hỏi.
Gã nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Lục Huyền, đó là một ngày của mười mấy năm về trước, khi ấy hắn chỉ là một đệ tử ngoại môn cảnh giới Luyện Khí, còn bản thân gã đã đạt đến tu vi Trúc Cơ trung kỳ từ lâu. Vậy mà bây giờ, tu vi của gã không thay đổi, Lục Huyền lại âm thầm đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ rồi!
"Mới gần đây ta ngẫu nhiên có cảm ngộ, đã may mắn đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ. Có điều … tu vi của ta đều có được bằng thủ đoạn không chính thống cho lắm, chỉ có tu vi rỗng, không còn cái gì khác nữa." Lục Huyền cười khổ đáp.
"Ồ? Lời này của Lục sư đệ nên hiểu như thế nào cho phải? Chẳng lẽ cảnh giới tu vi còn có thể làm giả được sao?" Nho sĩ trung niên thắc mắc hỏi.
"Đương nhiên tu vi không làm giả được, nhưng cùng là Trúc Cơ trung kỳ, vẫn có sự chênh lệch không nhỏ." Lục Huyền khẽ lắc đầu nói: "Chắc hẳn Dương sư huynh cũng hiểu rõ ta, mỗi ngày ta đều làm bạn với linh thực, hiếm khi rời khỏi tông môn, càng không cần phải nói đến chuyện mạo hiểm đi thăm dò bí cảnh, săn giết tà ma yêu thú…"