Chương 517: Dù Thay Đổi Đến Muôn Lần Thì Bản Chất Vẫn Không Thay Đổi!!!
Chương 517: Dù Thay Đổi Đến Muôn Lần Thì Bản Chất Vẫn Không Thay Đổi!!!
"Lục sư huynh, sau khi nghe sư huynh gợi ý, ta đã phát hiện ra một ít gì đó trên gốc linh thực biến dị này, nhưng ta không xác định được, sư huynh có thể nhìn giúp ta một chút được không?" Ở thời điểm Lục Huyền đang nghiên cứu một loại linh thực biến dị mới, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên tai, gã quay đầu lại thì thấy Liễu Tố đang hướng ánh mắt đầy mong đợi nhìn về phía bên này.
Hắn khẽ gật đầu rồi đi tới chỗ Liễu Tố.
"Đa tạ Lục sư huynh." Liễu Tố nhẹ giọng cảm ơn rồi vươn tay chỉ vào một gốc linh thực biến dị ở ngay phía trước, cách nàng không xa lắm: "Lục sư huynh, dường như gốc linh thực này rất giống với một loại linh thực nào đó ở trong trí nhớ của ta. Chủng linh thực đó có tên là Độc Yên Mộc, có thể hấp thu các loại độc vật, sinh ra khí độc. Linh thực biến dị này có phần giống với nó, nhưng lại khác biệt rất lớn. Hình như khí độc của gốc linh thực trước mắt càng mãnh liệt hơn."
Lục Huyền nhìn theo, chỉ thấy trên gốc linh thực biến dị kia tràn ngập khí độc, nồng đậm đến mức gần như hóa thành thực chất, đứng ở cách xa mấy trượng vẫn có thể ngửi thấy một mùi khiến người ta buồn nôn.
Nói nó là đám mây độc sẽ đúng hơn...
Lục Huyền âm thầm phàn nàn, rồi thản nhiên thi triển một đạo Linh Vũ Thuật.
【Linh thực không rõ, đời trước là Độc Yên Mộc tam phẩm, thời gian dài chịu...】
Một ý niệm hiện lên trong đầu, Lục Huyền lập tức xác nhận được, loại linh thực biến dị đang ở cách đó không xa đúng là Độc Yên Mộc biến dị mà thành như Liễu Tố nói.
Biết kết quả rồi, trong lòng hắn yên tâm hơn hẳn, vẻ mặt bình tĩnh nói với Liễu Tố: "Liễu đạo hữu, mặc dù linh thực biến dị đã thay đổi rất nhiều, nhưng dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi, thứ cốt lõi rất khó bị nhân tố bên ngoài ảnh hưởng, thường thì những thứ này vẫn được giữ nguyên như cũ. Căn cứ vào điều đó, chúng ta có thể suy đoán, dường như gốc linh thực biến dị này chính là sản phẩm biến dị do Độc Yên Mộc diễn hóa thành. Hiện giờ, chuyện đạo hữu cần làm chính là thí nghiệm xác minh phán đoán của mình."
"Dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi... Đúng là như vậy." Liễu Tố bỗng nhiên giác ngộ, rồi giật mình hiểu ra, linh cảm không ngừng trào dâng trong đầu.
Nàng lại một lần nữa gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Lục Huyền, đồng thời cũng dồn hết tinh thần và thể xác vào gốc linh thực tràn ngập khí độc kia.
"Lục sư đệ, ta có điểm không chắc lắm về gốc linh thực trong tay, mong sư đệ tới chỉ điểm vài chỗ sai lầm giúp ta." Lục Huyền vừa trở về vị trí của mình chưa đầy nửa canh giờ, lại có một đồng môn mời hắn qua xem hộ.
"Lục sư huynh..."
... tr/uyện/yypro/ ...
Cứ như vậy, trong từ hai đến ba ngày sau đó, mỗi khi mọi người ở nơi này có chỗ nào thắc mắc không hiểu, sẽ lên tiếng nhờ Lục Huyền giúp đỡ.
Bởi vì Lục Huyền nắm giữ năng lực hack có thể nhận được thông tin chi tiết của linh thực, nên hắn hoàn toàn có thể dễ dàng giải đáp mọi thắc mắc của bọn họ. Sau đó, kết quả nghiên cứu và thực nghiệm của mọi người lại càng xác nhận thêm tính chính xác từ câu trả lời của hắn.
Kể từ đó, mọi người càng khâm phục và tin tưởng Lục Huyền hơn, thậm chí còn mơ hồ có dấu hiệu lấy hắn dẫn đầu.
Chung Hạo thấy vậy, trong lòng thoáng cười khổ, lại có ba phần u oán nghĩ: "Sao bảo tới giúp đỡ ta mà? Vì sao lại bất thình linh trở thành lão đại rồi?" Gã nghiến răng nghiến lợi nhìn gốc linh thực quái dị trước mắt, hồi lâu nhưng vẫn bó tay chịu trói không thể tìm ra phương thức nào để phân biệt được nó.
Đánh không lại thì gia nhập vào thôi!
"Lục sư đệ..." Chung Hạo với vóc dáng vạm vỡ đi đến trước mặt Lục Huyền, nở nụ cười nóng bỏng nói: "Gốc linh thực ta chọn trúng kia quá mức quái dị, ta đã thử áp dụng một vài phương pháp nhỏ hay dùng để nuôi dưỡng linh thú với nó rồi, nhưng đều không thu được bất kỳ hiệu quả nào, mong sư đệ tới nhìn giúp ta."
"Được, Chung sư huynh, ta tới ngay đây." Lục Huyền đang giúp một Linh thực sư thực hiện thí nghiệm xác minh, cũng nhanh chóng gật đầu đáp lại.
Một lát sau, hắn đi đến chỗ Chung Hạo, cẩn thận quan sát gốc linh thực quái dị đang bị giam cầm.
Linh thực này là một loại dây leo màu xanh đen, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn, xung quanh dây leo có treo những thứ giống như mũi tên với chiều dài và hình dáng khác nhau. Mũi tên ngắn chưa đến ba tấc, mũi tên dài khoảng chừng một thước, phần cuối cùng của mũi tên cắm vào dây leo. Mỗi mũi tên đều có đặc điểm riêng, có cái vô cùng sắc nhọn, dường như có thể xuyên thủng mọi thứ, có cái tràn ra màu đen, vừa nhìn là biết ẩn chứa kịch độc, cũng có rất nhiều mũi tên được bọc trong bao tên do dây leo diễn sinh ra, đang vận sức chờ phóng đi.
"Gốc linh thực Chung sư huynh phụ trách có điểm đặc thù cực kỳ rõ ràng." Lục Huyền cảm khái nói.
Theo lý thuyết, gốc linh thực có đặc trưng rõ ràng như thế này sẽ rất dễ dàng tìm thấy nguyên mẫu của nó, tuy nhiên mấy ngày trôi qua vẫn chưa có ai phát hiện được bí ẩn của linh thực, điều này có nghĩa rằng linh thực nguyên mẫu cực kỳ hiếm có ít thấy.
"Lúc đó ta nghĩ rằng tu vi của ta cao nhất, cho nên lựa chọn loại linh thực thoạt nhìn kỳ lạ nhất này. Chỉ tiếc rằng ta đã đánh giá quá cao bản thân rồi. Ta đã quan sát sơ qua những gốc linh thực được Cát sư huynh phân chia tới, cũng nhìn ra được gốc cây này có tính công kích mạnh nhất, hơn nữa có thể nói rằng nó đã có bản năng chiến đấu nhất định rồi. Nó có thể xem xét thời thế, từ đó lựa chọn cách thức tấn công và thời cơ, có sự khác biệt rõ rệt với những loại linh thực khác." Chung Hạo kể phát hiện của mình về gốc linh thực này cho Lục Huyền.
"Bản năng chiến đấu sao?" Lục Huyền sinh lòng nghi hoặc với những lời Chung Hạo nó.
Hắn lập tức bảo Chung Hạo buông lỏng giam cầm linh thực ra, sau đó giả vờ không chú ý đi ngang qua phía trước linh thực, phần lưng hoàn toàn phơi bày trước mặt nó, bỗng nhiên một cơn kình phong thổi tới, trong cảm ứng của linh thức, một mũi tên gỗ bén nhọn trực tiếp bắn tới sau lưng Lục Huyền, mũi tên xoay tròn cực nhanh, hóa thành từng luồng tàn ảnh, như thể muốn xỏ xuyên qua người hắn vậy.
Chỉ nghe "Keng!" một tiếng, Lục Huyền đã sớm có chuẩn bị, tâm niệm vừa động, sau lưng đã xuất hiện một lá tấm chắn bảo vệ bằng linh khí. Một tia hắc quang xuất hiện, bay vòng qua người hắn, liền mạch lưu loát hất mũi tên kia ra.
Phong Lôi Kiếm tứ phẩm đã chém mộc tiễn nọ thành hai đoạn.
"Kiếm pháp của Lục sư đệ thật tốt!" Tất cả những chuyện này chỉ diễn ra trong một tích tắc, Chung Hạo ở bên cạnh trông thấy từ đầu đến cuối, cũng phải ca ngợi một câu.
"Chung sư huynh quá khen rồi." Lục Huyền khiêm tốn trả lời.
"Đúng là gốc linh thực này có chỗ không tầm thường, những loại linh thực khác đều tấn công bừa bãi, mà nó lại biết đánh lén. Nếu tu sĩ Trúc Cơ phổ thông đụng phải nó, chỉ sợ sẽ bị thương, thậm chí là có nguy cơ mất mạng." Hắn vừa nói, vừa đi tới phía trước dây leo màu xanh đen đã khôi phục như bình thường.
Đủ loại mũi tên thiên nhiên trên dây leo rủ xuống, cứ như mũi tên nhanh như tia chớp vừa rồi không hề liên quan gì đến nó vậy.