Chương 518: Lời Mời!
Chương 518: Lời Mời!
Linh lực trong cơ thể Lục Huyền dâng trào, linh vũ lất phất nhỏ giọt xuống, nhanh chóng thẩm thấu vào trong sợi dây leo màu xanh đen kia.
Dưới tâm thần ngưng tụ, thông tin về linh thực nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn.
【Linh thực không rõ, tứ phẩm, đời trước là Tiễn Đằng tam phẩm, chịu ảnh hưởng từ lực lượng huyết nhục cường đại nào đó trong thời gian dài, nên biến dị. Trong quá trình sinh trưởng, có thể căn cứ vào hấp thu các loại linh khí, vật chất khác nhau, ngưng kết ra đủ loại mũi tên khác biệt.】
【Sở hữu linh trí nhất định, có thể phóng ra những mũi tên có hình dạng và tác dụng khác nhau. Khi gặp phải kẻ địch mạnh, sẽ phát động thế tấn công vạn tên cùng bắn, trong nháy mắt gây tổn thương hoặc thậm chí chém giết tu sĩ Trúc Cơ trung hậu kỳ.】
【Linh thực Tiễn Đằng tam phẩm, thời kỳ sinh trưởng cần Linh thực sư phụ trợ dẫn dắt ngưng kết linh lực hình mũi tên, kết ra linh quả hình mũi tên. Sau khi thành thục có thể dùng làm pháp khí cung tên trời sinh, dây leo làm cung, quả làm mũi tên.】
"Tiễn Đằng... Linh thực tam phẩm biến dị thành tứ phẩm? Thảo nào nó có điểm khác biệt rõ ràng với những loại linh thực khác." Lục Huyền tiêu hóa hết thông tin vừa lóe lên trong đầu, chợt nhớ lại hành vi đánh lén vừa rồi của Tiễn Đằng biến dị, trong lòng nghĩ thầm: "Vạn tên cùng bắn, vừa có linh trí nhất định, dùng nó trông động phủ thì không còn gì bằng."
Hắn đã có thêm vài phần hứng thú với gốc Tiễn Đằng biến dị này rồi. Quả thực hắn rất muốn bồi dưỡng Tiễn Đằng biến dị, nhưng gốc Tiễn Đằng trước mắt này lại thuộc về tông môn, nên dù muốn đến đâu cũng chỉ có thể chôn giấu ý nghĩ này ở đáy lòng.
"Lục sư đệ, sư đệ có phát hiện được gì không?" Chung Hạo vạm vỡ ở bên cạnh thấp giọng hỏi.
"Ta vừa đột nhiên nghĩ ra, cảm giác khá quen thuộc với điểm đặc biệt của gốc linh thực này. Nếu ta nhớ không nhầm, hình như đời trước của nó là một loại linh thực có tên Tiễn Đằng, cực kỳ hiếm thấy trong Tu Hành giới. Nhưng cả về số lượng mũi tên lẫn cường độ công kích thì bụi linh thực biến dị trước mắt, đều có biến hóa rất lớn so với loại linh thực nguyên bản kia." Lục Huyền thuận miệng bịa ra một lý do.
"Tiễn Đằng... Đúng là cây như tên gọi." Chung Hạo nghe vậy, cũng cảm khái nói.
"Với phương thức công kích do loại linh thực này thể hiện ra, rất có thể nó đã sản sinh ra linh trí thấp. Chung sư huynh hoàn toàn có thể đối xử với nó như yêu thú, thông qua các thủ đoạn như kết nối, thuần hóa để hiểu rõ ràng hơn về nó." Lục Huyền nhắc nhở.
Sau khi có hắn chỉ điểm, những lý giải về loại linh thực tương ứng của các Linh thực sư còn lại cũng tiến triển nhanh chóng, ít nhiều gì bọn họ cũng tìm tòi ra một số điều mới.
Nửa tháng sau, Cát Phác xuất hiện trước mặt mọi người.
"Khoảng thời gian này đã vất vả cho các vị sư đệ sư muội rồi, tạm thời chuyện nghiên cứu và thí nghiệm linh thực biến dị, đã kết thúc. Chờ thêm một đoạn thời gian ngắn nữa, tông môn sẽ luận công ban thưởng, khen thưởng Kiếm Ấn hoặc bảo vật cho các vị."
"Đa tạ sư huynh!" Mọi người đồng thanh cảm ơn, rồi sôi nổi chào tạm biệt Cát Phác.
"Lục sư đệ, xin sư đệ ở lại một lát." Lúc Lục Huyền đang muốn rời khỏi sơn phong trắng đen, bên tai chợt vang lên giọng nói của Cát Phác.
Bước chân hắn dừng lại, lập tức lùi về phía sau.
"Tất cả những chuyện Lục sư đệ đã làm gần đây, ta đều nhìn thấy. Chúng ta có thể đại khái hiểu được về lai lịch và đặc tính của những loại linh thực biến dị này nhanh như vậy, nói một mình sư đệ chiếm phần lớn công lao cũng không quá đáng. Tới lúc đó, nhất định tông môn sẽ ban thưởng thoả đáng cho sư đệ, chỉ có điều, trước đó ta vẫn còn một chuyện muốn nhờ sư đệ giúp đỡ."
"Cát sư huynh, mời nói." Lục Huyền nghe vậy, kính cẩn đáp.
"Chuyện là như vậy, Kết Đan chân nhân cùng các đồng môn trong tông môn chúng ta đang thăm dò, khai mở khu phúc địa mới kia. Những loại linh thực này đều được bọn họ đặc biệt cho người mang về tông môn, mục đích là tìm ra nguồn gốc, đặc tính và công dụng của chúng. Mà trên phương diện này, Lục sư đệ đã biểu hiện ra thiên phú vượt xa mọi người. Không khoa trương chút nào khi nói một mình sư đệ có thể sánh ngang với nhóm đồng môn Linh thực sư còn lại, nhưng nếu cứ đi theo hình thức trước đó là mang linh thực biến dị trở về, thì hiệu suất thực sự quá thấp. Vì vậy, Kết Đan chân nhân trong phúc địa đã đưa ra kiến nghị, mời Lục sư đệ đến phúc địa một chuyến, cung cấp cho mọi người thông tin về linh thực biến dị càng sớm càng tốt."
"Đi phúc địa?" Lục Huyền không nhịn được lập tức sửng sốt hỏi.
"Lục sư đệ có gì lo lắng sao?" Cát Phác thấy Lục Huyền như vậy, cũng lên tiếng hỏi.
"Không, ta không có ý kiến gì về chuyện đi tới phúc địa, chỉ là … ta từng nghe Cát sư huynh nói, hiện nay khu phúc địa kia vẫn đang trong giai đoạn mở đường tìm kiếm, mà bên trong lại có số lượng lớn linh thực biến dị mang tính công kích cực mạnh. Thường ngày, ta đều dành phần lớn tinh lực của mình vào chuyện gieo trồng bồi dưỡng linh thực, chỉ nắm giữ một vài loại kiếm quyết thô sơ đơn thuần dùng để bồi dưỡng Kiếm Thảo tốt hơn mà thôi, thường xuyên xao nhãng tu hành, không giỏi chiến đấu, ta sợ rằng mình sẽ kéo chân những đồng môn khác." Lục Huyền giải thích.
"Chuyện ấy Lục sư đệ không cần phải lo lắng, đã mời sư đệ đi thì chắc chắn chúng ta sẽ không để sư đệ phải ra tay đối phó với nhưng loại linh thực biến dị hay tà ma yêu thú đâu, nếu vậy sẽ lãng phí thiên phú linh thực của sư đệ. Tông môn sẽ giữ sư đệ ở hậu phương, chuyên tâm mà nghiên cứu thí nghiệm linh thực biến dị, sẽ có đồng môn tu vi cao hơn và trận pháp thủ hộ cường đại, còn có hai vị Kết Đan trưởng lão ở bên trong phúc địa, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể đi tới giúp đỡ sư đệ, nên chắc chắn là sư đệ không phải lo về phương diện an toàn của mình đâu."
"Vậy sao?" Sau khi nghe Cát Phác nói như thế, suy nghĩ trong đầu Lục Huyền đã có chút lung lay rồi.
Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như lời giải thích của Cát Phác, thì đúng là hắn không phải lo về vấn đề an toàn, lại cộng thêm linh thực biến dị có sức hấp dẫn đặc biệt với Lục Huyền… Bởi vậy hắn trầm tư một hồi, cuối cùng đã gật đầu: "Được, vậy ta đi phúc địa một chuyến, không biết khi nào sẽ xuất phát?"
"Trước đó không lâu đã có đồng môn trở về từ phúc địa để bổ sung vật tư, ba ngày sau, bọn họ sẽ một lần nữa khởi hành đi phúc địa, đến lúc đó, Lục sư đệ có thể cùng lên đường."
Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, thời gian ba ngày đã đủ để hắn xử lý và sắp xếp ổn thỏa cho rất nhiều linh thực bên trong động phủ rồi.
"Đúng rồi, không biết Lục sư đệ còn nhớ Cổ Kiếm Không sư thúc không? Ngài ấy là một trong hai vị Kết Đan chân nhân đang có mặt bên trong phúc địa."
"Cổ Kiếm Không sư thúc?" Trong đầu Lục Huyền lập tức hiện lên bóng dáng thanh niên tuấn mỹ với hàng vạn hàng nghìn kiếm ảnh quanh quẩn khắp người.
Hắn đã từng gặp ngài ấy một lần khi giúp Thanh Huyền Lộc giải quyết chấp niệm, sau khi Cát Phác nhắc đến, trong đầu lập tức có ấn tượng ngay.
Khi đó hắn vừa mới đột phá Trúc Cơ không lâu, bởi vì trợ giúp Cát Phác giải quyết vấn đề sinh sản khó khăn của Âm Dương Côn Ngư, nên được gã tiến cử đến bí cảnh khám bệnh và chữa trị cho Thanh Huyền Lộc, đồng thời cũng từ đó mà nhận được lợi ích vô cùng lớn - Thanh Mộc Nguyên Khí.