Chương 658: Nguyên Tinh Hỏa Linh Bạo Động!
Chương 658: Nguyên Tinh Hỏa Linh Bạo Động!
Phải biết rằng, để đảm bảo Ma Diễm Trùng thức tỉnh không sinh ra tổn hại đối với linh thực, nên suốt cả quá trình này, Lục Huyền vẫn luôn vận dụng linh thức, vẫn luôn tập trung tinh thần, không dám phân tâm dù chỉ một khắc nào.
Về phần hai người Chu Vân Ninh, thi triển thuật pháp hệ Băng tinh diệu trong khoảng thời gian dài như vậy cũng khiến linh lực trong cơ thể bọn họ tiêu hao rất nhiều, bọn họ cũng càng cần tĩnh dưỡng một phen.
Mấy người theo Hỏa Trậm xuyên qua từng thông đạo đỏ rực, cuối cùng cũng tới một đại sảnh rộng lớn. Đại sảnh được bố trí cực kỳ xa hoa, tinh thạch hệ Hỏa phủ kín khắp nơi, xung quanh bày biện bàn ghế làm từ linh mộc, có mấy chục tới hơn trăm miếng ngọc thạch hỏa hồng tinh khiết tô điểm khắp nơi.
Mọi người ngồi xuống theo thứ tự, các thiếu nam thiếu nữ đã chuẩn bị bưng linh quả, linh tương còn có các loại món ngon đặc sắc được chuẩn bị sẵn lên.
“Lục sư đệ, Từ sư đệ, Chu sư muội, các ngươi không cần khách khí, cứ việc tận tình thưởng thức. Số thịt linh thú này đều lấy từ các loại linh thú được nuôi dưỡng trong Hỏa Vân Động, chất thịt tươi non, ẩn chứa linh lực phong phú, nếm thử sẽ có phong vị khác. Còn Lưu Vân Tương này nữa, đây là đặc sản của Hỏa Vân Động chúng ta, các ngươi nhất định phải uống thêm mấy chén đấy, đợi khi nào rời đi mỗi người nhớ mang theo mấy bình.” Hỏa Lân Nhi cười nói với mấy người Lục Huyền.
Lục Huyền quan sát linh tương trong ly, linh tương hiện lên màu lửa đỏ, nhẹ nhàng lay động, giống như những đám mây lửa xinh đẹp đang lưu động ở bên trong.
“Trong Hỏa Vân Động còn có Hỏa Vân tuyền, cũng coi như là bảo địa trong bí cảnh khi trước, tuy bảo vật bên trong đã bị khai thác gần hết nhưng vẫn còn giữ lại một ít điểm đặc biệt, bên trong linh tuyền ẩn chứa hỏa linh lực tinh thuần nồng đậm. Sau khi tộc ta nhận được Hỏa Vân Động đã nuôi dưỡng nguyên tinh hỏa linh được thuần hóa trong Hỏa Vân tuyền, hỏa linh và linh tuyền bổ sung lẫn nhau, thúc đẩy lẫn nhau phát triển.”
“Do nguyên tinh hỏa linh kia ảnh hưởng nên linh tuyền trong Hỏa Vân tuyền càng thêm tinh khiết, sử dụng trong thời gian dài còn có thể khiến tu sĩ cải thiện thể chất, vậy nên ta và rất nhiều tộc nhân của ta đều có thiên tư không tầm thường về mặt thuật pháp hệ Hỏa.”
Lục Huyền bừng tỉnh đại ngộ, đến lúc này mới hiểu Tiên Thiên Hỏa Linh chi thể của Hỏa Lân Nhi đến từ nơi nào.
“Thì ra là do uống nhiều nước tắm...” Hắn thầm châm chọc một câu, nhưng chén trà trong tay vẫn được thành thật đưa đến bên môi.
Uống một ngụm Lưu Vân Tương, một luồng hơi nóng từ yết hầu chảy xuống, chảy qua toàn thân, toàn thân truyền tới cảm giác ấm áp như được ngâm mình trong suối nước nóng.
“Phù...” Lục Huyền thở dài một hơi, một làn khói trắng từ trong miệng, bắn ra như mũi tên rồi biến mất ở phía xa.
“Lưu Vân Tương này quả là mạnh!” Hắn không khỏi cảm thán một câu.
Cơm nước no nê, mọi người cùng nhau ngồi thưởng thức loại linh quả độc đáo của Hỏa Vân Động và tán gẫu các loại kỳ văn dị sự cũng như các động thái dạo gần đây trong Tu Hành giới.
“Tộc trưởng!” Đột nhiên, một tu sĩ Hỏa Vân Động vội vã chạy vào, gã tới trước mặt Hỏa Trậm, dáng vẻ do do dự dự như muốn nói lại thôi.
“Có chuyện gì cứ nói thẳng!” Hỏa Trậm thấy gã như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không ổn, lập tức lạnh mặt quát.
“Không biết nguyên tinh hỏa linh trong Hỏa Vân tuyền đột nhiên phát điên cái gì, hiện giờ đã rơi vào trạng thái cuồng bạo, còn điên cuồng tập kích tộc nhóm nhân trấn thủ linh tuyền, trong nháy mắt đã khiến sáu tộc nhân tử vong rồi! Giờ nó đang trùng kích cấm chế bố trí xung quanh Hỏa Vân tuyền!” Tu sĩ kia vội vã hô lên.
“Cái gì?! Nguyên tinh hỏa linh dị hóa?” Hỏa Trậm lập tức đứng phắt dậy, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc.
“Lân Nhi, ngươi cùng ta đi xem thử, với thực lực của ngươi có thể dễ dàng trấn áp nguyên tinh hỏa linh kia.” Hỏa tộc trưởng suy tính rất nhanh, sau đó nói với Hỏa Lân Nhi bên cạnh, cũng may vừa vặn lúc này đang có tộc nhân là đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Tông ở đây.
“Được!” Vừa nghe đã có sáu tộc nhân chết trong tay nguyên tinh hỏa linh, khuôn mặt non nớt của Hỏa Lân Nhi cũng toát lên sát khí.
“Lục sư đệ, ba người các ngươi cứ ở lại đây tiếp tục thưởng thức linh quả, ta đi một lát sẽ trở lại. Quấy rầy nhã hứng của các ngươi thế này, thật có lỗi.” Gã quay đầu nói với ba người Lục Huyền.
“Không sao đâu Hỏa sư huynh, để chúng ta đi xem thử cùng ngươi, nếu có gì cần hỗ trợ, cũng có thể phụ một tay.” Ba người Lục Huyền liếc nhau, Chu Vân Ninh vội đứng ra nói.
“Được! Vậy đa tạ ba vị sư đệ sư muội!”
Hỏa Lân Nhi cũng không khách khí, bộ pháp bào màu đỏ thẫm trên người hiện lên từng sợi hỏa diễm, bao lấy Hỏa Trậm và ba người Lục Huyền, sau đó hóa thành một luồng hồng quang, bay tới chỗ sâu bên trong thông đạo.
Sau mười mấy hơi thở, Lục Huyền đã tới phía trước một bức tường đá màu lửa đỏ. Xuyên thấu qua vô số tầng cấm chế, có thể mơ hồ trông thấy một cái hồ nhỏ phía dưới, hỏa hồng linh dịch trong hồ nhỏ không ngừng bốc lên.
“Grào!” Đúng vào lúc này, hắn bị tiếng rống của một con hỏa diễm cự nhân phía dưới thu hút. Hỏa diễm cự nhân này cao tới mười trượng, trên người lửa đỏ bừng bừng, hai tay nắm chặt thành quyền, hệt như một cây trường thương bắn ra, điên cuồng đập lên các tầng cấm chế.
Cấm chế không ngừng rung động như thể lung lay sắp đổ. Phải nhờ mấy chục tu sĩ Hỏa Vân Động cố gắng duy trì, cấm chế mới không vỡ tan dưới loạt công kích như mưa rền gió dữ của hỏa diễm cự nhân.
Thấy Hỏa Lân Nhi và Hỏa Trậm xuất hiện, mấy chục tu sĩ đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Buông lỏng cấm chế, thả nó ra!” Trong mắt Hỏa Lân Nhi hiện lên một tia tàn khốc, gã lên tiếng dặn dò mọi người.
Mọi người như trút được gánh nặng, cùng nhau buông tay.
Không còn cấm chế trói buộc, thân hình hỏa diễm cự nhân lại lớn hơn ba phần, toàn thân hỏa diễm thiêu đốt. Nó quỳ gối xuống, dùng sức bật lên, trực tiếp hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ phóng lên tận trời, đánh úp về phía mọi người!
“Nghiệt súc! Nuôi dưỡng ngươi nhiều năm như thế, ngươi lại ra tay sát hại tộc nhân của ta!” Hỏa Lân Nhi giận dữ gầm lên, toàn thân phun trào linh lực, bàn tay ép xuống, một bàn tay đỏ thẫm trống rỗng xuất hiện, che khuất bầu trời, hung hăng ngăn trở hỏa diễm cự nhân.
Linh áp cường thịnh, hỏa diễm khí lưu xẹt qua khiến hết thảy xung quanh đều bị đốt thành tro đen.
Hỏa diễm cự nhân giơ hai tay lên cao, chống bàn tay đỏ thẫm lên, từng dòng nham thạch nóng chảy từ thân thể tuôn ra khắp bốn phía, điên cuồng chảy về phía bàn tay khổng lồ.
“Vẫn cố giãy giụa vô ích à?” Hỏa Lân Nhi hừ lạnh một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng búng ra, từng luồng hỏa tuyến múa may quanh hỏa diễm cự nhân, trong giây lát đã hình thành một tấm lưới lửa to lớn, đè xuống người hỏa diễm cự nhân từ bốn phương tám hướng.
“Grào!” Mắt thấy bản thân sắp bị lưới lửa khổng lồ kia trói buộc, tầng nham thạch nóng chảy màu đỏ rực vẫn một mực chảy xuôi trên thân thể cự nhân đột ngột nổ tung, giống như núi lửa bộc phát, hòa tan đám hoả tuyến trên lưới lửa không còn một mảnh.