Chương 659: Viêm Ma Trùng Mẫu!
Chương 659: Viêm Ma Trùng Mẫu!
Hỏa Lân Nhi thấy thế, bộ pháp bào màu đỏ thẫm trên người lập tức hóa thành màu huyết hồng, toàn thân biến thành một quả cầu lửa đỏ rực, như sao băng xẹt qua, đánh mạnh về phía hỏa diễm cự nhân.
“Từ sư huynh, Chu sư tỷ, ta đi xem thử linh điền thế nào.” Lục Huyền nhìn nguyên tinh hỏa linh đột nhiên dị hoá lại nhớ tới nhóm linh thực hệ Hỏa đang bị Ma Diễm Trùng ký sinh trong linh điền, trong lòng cảm thấy không ổn.
“Lục sư đệ phát hiện vấn đề gì sao?” Chu Vân Ninh vừa để ý đến cuộc chiến đấu giữa hỏa diễm cự nhân và Hỏa Lân Nhi phía dưới vừa dò hỏi Lục Huyền.
“Ta chỉ cảm thấy có điều gì đó không đúng trong tình huống này, không biết đám Ma Diễm Trùng bên trong linh điền kia và con nguyên tinh hỏa linh dị hóa này có mối liên quan gì không.” Lục Huyền chậm rãi nói.
“Được, vậy sư đệ phải hết sức cẩn thận. Ngươi là linh thực sư, nhớ đừng để mình rơi vào hiểm địa, nếu đụng phải thứ gì có thể lập tức xin chúng ta giúp đỡ.” Từ Vĩnh thấy nguyên tinh hỏa linh dị hoá cực kỳ khó chơi, ngay cả đệ tử chân truyền như Hỏa Lân Nhi cũng không thể nhanh chóng giải quyết được nó nên đã quyết định sẽ cùng Chu Vân Ninh ở đây trợ trận.
“Ta sẽ cẩn thận, Hỏa sư huynh bên này còn phải dựa vào hai vị sư huynh sư tỷ.” Lục Huyền để lại một câu, ngay sau đó Thanh Phù Lữ trên chân lóe lên linh quang, giống như một luồng phù quang lướt vào trong thông đạo.
Đương nhiên hắn sẽ không để bản thân rơi vào cục diện nguy hiểm, có Đạp Vân Linh Miêu, Hư Không Yểm Mục và Phá Vọng Đồng Thuật, hắn hoàn toàn có thể phát hiện trước những mối uy hiếp cường đại và an toàn trốn thoát. Lúc sắp đến linh điền, trên người hắn chợt lóe linh quang, Đạp Vân Linh Miêu lập tức xuất hiện trên vai.
Đôi đồng tử xanh biếc hờ hững nhìn Lục Huyền, hai đám lông màu xám trắng lặng yên cong thành hình trái tim trên chóp tai đã biểu lộ ra ý nghĩ trong lòng nó.
“Tiểu linh miêu, chú ý xung quanh cẩn thận, nếu phát hiện ra bóng dáng tà ma, nhất định phải báo cho ta biết ngay.”
“Ngao...” Đạp Vân Linh Miêu gầm nhẹ một tiếng mang theo ba phần giọng gió, tỏ vẻ không thèm để ý.
“Được rồi, được rồi!” Nhưng đương nhiên, Lục Huyền lại nghe ra câu trả lởi đồng ý liên tục trong lòng nó.
Tâm niệm vừa động, trên đỉnh đầu hắn chợt xuất hiện một vết nứt nhỏ, một con ngươi màu xám trắng chui ra từ trong vết nứt, rồi biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Trong chốc lát con ngươi kia đã xuất hiện trên khoảng không trung phía trước, không ngừng bay lượn xung quanh Lục Huyền.
“Trong linh điền xuất hiện nhiều Ma Diễm Trùng ký sinh lên người linh thực như vậy, tuyệt đối không phải tình huống tự nhiên, khẳng định là có tu sĩ hoặc là yêu ma bày bố.”
“Thêm nữa, Ma Diễm Trùng cực kỳ hiếm thấy, khẳng định là tồn tại phía sau sẽ không trơ mắt nhìn chúng bị xử lý sạch sẽ như vậy đâu, nhất định là đối phương sẽ nghĩ biện pháp thu hồi toàn bộ số Ma Diễm Trùng còn lại về.”
“Có lẽ con nguyên tinh hỏa linh trong Hỏa Vân tuyền kia đã bị nó ảnh hưởng dẫn tới dị hóa, để thu hút sự chú ý của Hỏa Lân Nhi và mấy người bọn ta?” Lục Huyền vừa xuyên qua thông đạo với tốc độ cực nhanh vừa thầm nghĩ.
“Nếu vậy, hẳn là thực lực của tồn tại phía sau màn kia sẽ không quá mạnh, bằng không, đâu cần dùng phương thức quanh co lòng vòng này, cứ trực tiếp lấy một chọi mười là được rồi.” Nghĩ đến đây trong lòng hắn an tâm hơn hẳn. Lúc sắp tiến vào phạm vi linh điền, hắn chợt thu liễm khí tức, giảm tốc độ, lại quay đầu nhìn về phía Đạp Vân Linh Miêu, con ngươi xanh biếc của linh miêu vẫn đang chăm chú nhìn về phía trước. Nó lắc đầu, tỏ vẻ bản thân không phát hiện ra điều gì khác thường.
Lục Huyền nhíu mày, lập tức đưa tay ra, trên bàn tay có một đạo chưởng văn không ngừng lớn thêm, chẳng mấy chốc trong mắt hắn đã xuất hiện một con ngươi nhỏ màu xám trắng, trong tròng mắt chiếu rọi cảnh tượng Hư Không Yểm Mục đang nhìn thấy.
Trước mắt là một mảnh linh điền rộng lớn với từng gốc linh thực được phân bố ngay ngắn trật tự, trên rất nhiều linh thực có những sợi dây nhỏ màu đỏ sậm, giống hệt cảnh tượng lúc trước.
“Hử? Hình như có chút khác biệt.” Lục Huyền khống chế tâm thần, Hư Không Yểm Mục lúc ẩn lúc hiện, tập trung vào một mảnh linh thực chưa được xử lý ở phía dưới.
Chỉ thấy những sợi dây nhỏ màu đỏ thẫm trên mấy gốc linh thực kia, đột nhiên biến thành sinh động dị thường, thậm chí chúng còn chủ động chui ra từ trong cành lá. Nói cách khác, một đám Ma Diễm Trùng lớn nhỏ không đồng đều, dinh dưỡng không đầy đủ đang chậm rãi tụ tập về một nơi nào đó trong linh điền.
Ma Diễm Trùng đang ở trạng thái ký sinh lại chủ động thức tỉnh?
Lục Huyền không khỏi rùng mình, đứng im tại chỗ, tròng mắt màu xám trắng khẽ chuyển động, nhìn về phía Ma Diễm Trùng đang tụ tập lại.
Nhưng đó là một mảnh trống rỗng...
Không phát hiện bất cứ tình huống dị thường nào.
“Không đúng.” Hắn nhìn qua tầm mắt được Hư Không Yểm Mục chia sẻ, lập tức cảm nhận được một tia không thích hợp. Nhưng khoảng cách này quá xa, lại nằm giữa cách vách đá và rất nhiều linh thực, Lục Huyền không tiện thi triển Phá Vọng Đồng Thuật, hắn cẩn thận đứng tại chỗ, tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển.
“Có rồi.” Hắn lập tức nghĩ ra một biện pháp, lấy một cái hộp ngọc từ trong túi trữ vật tới, khẽ khàng mở nắp, lại lấy một khối Băng Phách trăm năm từ bên trong ra. Có mấy sợi dây nhỏ đỏ thẫm đang bị phong ấn bên trong Băng Phách.
Chúng chính là Ma Diễm Trùng hắn từng rút ra từ linh thực hệ Hỏa.
Lúc ấy, hắn có chút tò mò nên cất giữ mấy con, định khi nào trở lại tông môn sẽ nghiên cứu, hoặc là mang cho lão hồ ly làm thí nghiệm, không ngờ thứ này lại lập tức phát huy công dụng.
Hắn cẩn thận lấy ra một con Ma Diễm Trùng tương đối sinh động, rót vào một tia Thanh Mộc Nguyên Khí, Ma Diễm Trùng lập tức trở nên sinh long hoạt hổ, nhanh chóng tránh thoát khỏi Lục Huyền.
Sau khi tiến vào linh điền, không ngờ nó lại bay nhanh về hướng đám Ma Diễm Trùng còn lại đang tụ tập.
“Quả nhiên là thế.” Lục Huyền thấy kế hoạch đã thành công một nửa, trong lòng đắc ý lắm.
Đúng là tồn tại chưa rõ trong linh điền đang triệu hoán số Ma Diễm Trùng còn lại, chỉ cần nó thu hồi con Ma Diễm Trùng vừa được hắn thả ra, là hắn có thể hoàn tất quá trình thăm dò, từ đó biết được tin tức về tồn tại không rõ kia.
Trên không trung linh điền, Hư Không Yểm Mục vẫn đang chăm chú nhìn con Ma Diễm Trùng mới được thả ra kia, chờ nó dung nhập vào một mảnh hư vô phía xa, Lục Huyền lập tức chớp lấy thời cơ, ngưng tụ tâm thần trên mảnh hư vô kia.
Một luồng ý niệm hiện lên trong đầu.
【Viêm Ma Trùng Mẫu là vật phụ thuộc của yêu ma ngoại vực Viêm Ma, trời sinh đã nắm giữ dị hỏa thần bí, năng lực ẩn nấp rất mạnh, có thực lực tu sĩ Kết Đan tiêu chuẩn.】
【Viêm Ma Trùng Mẫu có thể sinh ra vô số dị trùng con, sau đó thả chúng đi hút lấy sinh cơ của các loại linh thực hệ Hỏa, chờ dị trùng con trưởng thành, lại trở về trong cơ thể mẫu trùng, có thể dùng làm chất dinh dưỡng cho Viêm Ma trưởng thành.】
【Đám hài nhi đáng thương của ta, sao đứa nào cũng thiếu dinh dưỡng như vậy?】