Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 716 - Chương 716: Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo!

Chương 716: Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo! Chương 716: Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo!

Hạt linh chủng này lớn bằng ngón tay, có hình dáng dài nhỏ, nhìn qua giống như một thanh tiểu kiếm nửa trong suốt, gợn sóng nhàn nhạt lướt qua, ngưng thần nhìn kỹ mới phát hiện nó vốn được tạo thành từ vô số những tia kiếm khí rất nhỏ.

“Đa tạ Cổ sư thúc! Được sự ưu ái của sư thúc, đệ tử nhất định sẽ không phụ lòng tin tưởng này, sẽ cố gắng bồi dưỡng ra linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm!” Lục Huyền kiềm chế cảm giác kích động đang dâng trào trong lòng, cái đầu cúi xuống, hai tay cung kính tiếp nhận hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm kia.

“Ha ha, với tạo nghệ linh thực của Lục sư điệt, hẳn là không thành vấn đề.” Trong quá trình khai thác phúc địa mới, Cổ Kiếm Không đã hiểu rõ tạo nghệ của Lục Huyền trên phương diện linh thực tinh thâm đến mức nào rồi, bởi vậy mới hoàn toàn tin tưởng Lục Huyền sẽ làm được chuyện này.

Lục Huyền lại mở miệng cảm tạ thêm lần nữa, sau đó đợi Cổ Kiếm Không rời đi, hắn mới quan sát kỹ hạt linh chủng trong tay.

“Chúc mừng Lục sư đệ, một khi bồi dưỡng ra Kiếm Thảo ngũ phẩm này, khẳng định là thực lực của ngươi sẽ gia tăng thêm rất nhiều.” Trong mắt Thẩm Diệp đầy vẻ ngưỡng mộ.

Với cảnh giới Trúc Cơ viên mãn của gã cũng không có tư cách tranh giành một gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm, thực sự không ngờ một người từng là đệ tử ngoại môn có thực lực kém cỏi như Lục Huyền lại có thể vượt trước gã.

“Cũng nhờ may mắn thôi, chủ yếu là sư đệ ta tương đối am hiểu chuyện bồi dưỡng Kiếm Thảo, nếu không rất khó cạnh tranh được với các đồng môn Kiếm Đường còn lại.” Lục Huyền vừa cười vừa nói.

“Cũng đúng.” Tâm tính Thẩm Diệp vô cùng kiên định, rất nhanh đã bình tĩnh lại, gã cũng gật đầu đồng tình. Mỗi người đều có cơ duyên của riêng mình, gã có thể đi đến vị trí hôm nay, đương nhiên là phúc duyên không cạn, không cần thiết phải ganh ghét người khác làm gì.

Hai người nói chuyện phiếm một lúc, sau đó Lục Huyền cáo từ rời đi. Hắn vừa mới tiến vào động phủ, đã khẩn cấp nhảy xuống khỏi lưng chim mập, vội vàng đi tới linh điền, thi triển Địa Dẫn Thuật, đặt hạt linh chủng hình kiếm nửa trong suốt trong tay vào giữa khe hở bên trong linh điền, sau đó tâm thần lập tức ngưng tụ trên hạt linh chủng nọ.

Một ý niệm xuất hiện trong đầu.

【Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo, linh thực ngũ phẩm, cần dùng kiếm khí Vô Hình Phân Hóa để bồi dưỡng.】

【 Vốn là Kiếm Khí trời sinh, sau khi Kiếm Thảo thành thục có thể dùng làm nguyên liệu tế luyện thành pháp bảo, có thể thi triển ra kiếm khí vô hình, kiếm khí tùy ý phân hóa, quỷ dị khó lường, khiến người ta khó lòng phòng bị.】

【Trong quá trình bồi dưỡng, Kiếm Thảo sẽ ở trong trạng thái gần như vô hình, khó có thể sử dụng kiếm khí để ổn định tẩm bổ, vì vậy độ khó khi gieo trồng cực cao.】

【Không nơi nào không có, nhưng lại không thể nắm bắt được.】

“Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo! Cuối cùng cũng biết lai lịch, đặc tính và phương thức bồi dưỡng mi rồi!” Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ lắm, hắn lại không khỏi cảm khái về năng lực cường đại của mình.

Bất kể là linh thực phẩm giai gì, bất kể chúng có điểm đặc biệt ra sao, bất kể phương thức gieo trồng có kỳ quái đến mức nào, chỉ cần gieo xuống là cả đám sẽ bại lộ ngay trước mặt hắn, không còn bất cứ bí mật gì đáng nói.

“Thứ này không có yêu cầu cao về hoàn cảnh bồi dưỡng như Bạch Cốt Sát Sinh Kiếm Thảo, nhưng độ khó khi chăm sóc lại lớn hơn một chút.” Hắn thầm so sánh hạt linh chủng mới với một gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm khác là Bạch Cốt Sát Sinh.

“Nhưng muốn bồi dưỡng bằng kiếm khí Vô Hình Phân Hóa thì vẫn phải dựa vào linh chủng, dựa vào Thông Minh Kiếm Tâm, lĩnh ngộ kiếm ý kiếm khí tương ứng. Cũng may Sát Lục Kiếm Ý của ta đã đạt đến giai đoạn nhập môn và đang vào quỹ đạo, sau đó cứ bồi dưỡng từng bước là được.”

Lục Huyền có chút cảm khái về con đường bồi dưỡng gian nan của mình sau này. Hai gốc Kiếm Thảo ngũ phẩm, cần dùng kiếm ý kiếm khí tương ứng để bồi dưỡng, dù có Thông Minh Kiếm Tâm tăng tốc lĩnh ngộ nhưng đây vẫn là một vấn đề hết sức khó khăn.

“Nhưng đứng trước phần thưởng quầng sáng, chút vất vả ấy cũng đáng giá.”

Vừa nghĩ tới sau khi linh chủng trưởng thành, bản thân có thể nhận được Kiếm Thảo ngũ phẩm, và quan trọng hơn là phần thưởng càng thêm phong phú bên trong quầng sáng, là Lục Huyền lập tức trở nên cực kỳ nhiệt tình, cõi lòng tràn đầy động lực.

Sau khi có được linh chủng Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo, thóang cái hắn lại khôi phục cuộc sống làm ruộng đơn giản mà phong phú của mình. Cả ngày chỉ quanh quẩn với những công việc đã cũ: hết bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, thì đi tu luyện các loại công pháp như《 Phá Vọng Đồng Thuật 》, 《 Thần Diễn Kinh 》, tìm hiểu 《 Thuần Dương Chân Hỏa Lục 》cùng với các loại kiếm quyết, hoặc luyện chế một ít đan dược.

Vào ngày hôm đó, một tấm phù lục đưa tin chợt bay tới bên ngoài động phủ của Lục Huyền. Hắn kéo phù lục tới trước mặt.

“Lục sư huynh, đã lâu không gặp, chúng ta có tổ chức một hồi tụ hội của các linh thực sư, có mấy vị sư đệ sư muội mới tham gia muốn được chiêm ngưỡng phong thái của sư huynh nên đặc biệt mời Lục sư huynh tới gặp mặt.” Một giọng nữ quen thuộc truyền ra từ bên trong tấm phù lục.

Nàng chính là Liễu Tố, một trong những người bạn của Lục Huyền trong tông môn. Hai người đều là linh thực sư, từng cùng nhau tiến vào phúc địa Lãng Nguyệt. Dưới tình huống bình thường, thi thoảng bọn họ cũng sẽ tổ chức tụ hội, một đám linh thực sư cùng ngồi một chỗ trao đổi kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực với nhau, Lục Huyền cũng từng nhận được rất nhiều lợi ích từ mấy cuộc gặp gỡ kiểu này.

Bởi vậy hắn không chút do dự, đã quyết định sẽ tới buổi tụ hội kia.

Dựa theo thời gian trên phù lục, hai ngày sau, hắn khống chế kiếm quang đi tới động phủ của Liễu Tố.

“Lục sư huynh, đã lâu không gặp.” Vừa hạ xuống, Liễu Tố và một đám đồng môn đã cảm nhận được khí tức của Lục Huyền. Hai mắt Liễu Tố sáng rực, trên mặt tràn đầy vui sướng.

“Chào Lục sư huynh!”

“Đợi lát nữa phải thỉnh giáo sư huynh vài vấn đề rồi.”

Mấy tên đệ tử nội môn phía sau nàng đều lộ ra nụ cười chân thành tha thiết, cực kỳ nhiệt tình.

Mọi người trong tông môn đều hiểu rõ tạo nghệ của Lục Huyền trên linh thực nhất đạo ra sao, bởi vậy một đám linh thực sư có mặt hôm nay đều thật lòng khâm phục hắn, không hề ghen tị gì cả. Cũng không vì điều gì khác, chỉ đơn giản là chênh lệch giữa hai bên quá lớn mà thôi.

Lục Huyền dựa vào bản lĩnh linh thực cũng có thể tiến vào Kiếm Đường, ngay cả ở Đan Điện cũng được rất nhiều đan sư hoan nghênh, rồi khi tông môn mở ra phúc địa mới, hắn còn lập được công lao hiển hách, từng bước một đi đến địa vị ngày hôm nay. Mà bọn họ, chỉ gieo trồng vài cây linh thực tam phẩm cũng phải cân nhắc rất lâu, thắt lưng buộc bụng sống qua ngày, càng không cần nghĩ tới chuyện kết giao với đệ tử chân truyền, Kết Đan Chân Nhân, hay làm ra cống hiến to lớn cho tông môn.

“Lục sư huynh, để ta giới thiệu hai vị sư đệ sư muội này với ngươi, họ cũng am hiểu bồi dưỡng linh thực, đều mới tấn thăng cảnh giới Trúc Cơ không bao lâu.” Liễu Tố kéo hai vị đồng môn Trúc Cơ sơ kỳ đi tới trước mặt Lục Huyền, giới thiệu bọn họ với nhau.

Sau khi biết được sự tích của Lục Huyền, hai người đều nhìn về phía hắn với ánh mắt ngưỡng mộ.
Bình Luận (0)
Comment