Chương 717: Loạn Thế Tới Gần!
Chương 717: Loạn Thế Tới Gần!
Một đám linh thực sư ngồi cùng nhau thưởng thức linh quả linh trà, giao lưu kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực.
Lục Huyền không cần tốn nhiều thời gian đi tu luyện, lại từng xem qua các loại điển tịch về linh thực linh thú bên trong Tàng Kinh Các, nên về cơ bản, hắn đã hiểu rõ khá nhiều chủng loại linh thực trong Tu Hành giới, ngẫu nhiên nói vài lời đều là như nhà cao nước xối, chỉ thẳng vào điểm mấu chốt của vấn đề, làm người khác hiểu ra nhiều điều, càng khiến mọi người liên tục tán thưởng.
Sau khi buổi giao lưu kết thúc, mọi người lại cùng nhau thảo luận về mấy chuyện đại sự của tông môn dạo gần đây.
“Các vị sư huynh sư đệ, không biết các ngươi có phát hiện ra không? Gần đây đệ tử nội môn ở lại trong tông môn càng ngày càng ít.”
“Phần lớn bọn họ đều bị phái đi canh giữ những nơi phụ thuộc của tông môn hoặc là trấn thủ bí cảnh, dọn dẹp tà ma rồi.”
“Trước kia ở một địa vực nhiều nhất cũng chỉ cần một – hai đệ tử nội môn trấn thủ là đủ, nhưng hiện tại số lượng tu sĩ cần thiết lại tăng lên không chỉ gấp đôi.”
“Đúng vậy, ta cũng có cảm giác này, Tu Hành giới càng ngày càng không yên ổn.”
“Một khi tông môn cần nhiều đệ tử nội môn hơn để đi lấp những chỗ trống càng ngày càng to lớn ấy, thì rất có thể bên trên sẽ thay đổi phương thức giao nhiệm vụ, từ ban đầu là chủ động xin nhận nhiệm vụ sẽ biến thành cưỡng chế tiếp nhận nhiệm vụ, chưa biết chừng một ngày nào đó, bên trên sẽ ra lệnh cho chúng ta phải đi chấp hành một nhiệm vụ nào đó.”
“Haizz, tiếc là linh thực gieo trồng không thể mang theo bên người, chỉ có thể bỏ mặc cho chúng chậm rãi thành thục bên trong tông môn thôi.”
“Đừng nghĩ đến linh thực vội, vẫn nên nghĩ xem phải làm sao để bảo đảm an toàn cho mình đi đã.”
“Nói về kinh nghiệm đấu pháp hay tích trữ các loại bảo vật, linh thực sư chúng ta đều kém nhóm đồng môn khác, vậy nên để gia tăng xác suất sống sót của mình, chúng ta vẫn cần chuẩn bị nhiều hơn mới được.”
Một người trong đó đưa ra đề nghị rất đúng trọng tâm.
“Hẳn là tình hình sẽ không nghiêm trọng đến mức đó đâu?” Có người lo lắng hỏi.
“Chưa biết thế nào, có lẽ với thực lực của tông môn, dù không cần đến đám linh thực sư như chúng ta cũng có thể thoải mái ứng phó với cục diện hiện giờ.”
“Cũng có khả năng bên trên sẽ cần tới chúng ta ra tiền tuyến, đúng là thực lực của chúng ta kém nhóm đồng môn khác một chút, nhưng dù sao chúng ta cũng xuất thân từ đại tông nên vẫn mạnh hơn những tán tu Trúc Cơ bên ngoài nhiều.”
Mọi người bàn tán ầm ĩ.
“Lục sư huynh, mọi người đều biết bình thường ngươi đều đổ hết thời gian vào chuyện bồi dưỡng linh thực, không chú trọng tu luyện thuật pháp, sưu tầm pháp khí, tăng cường chiến lực của mình, nếu thực sự đến một ngày đó, sư huynh phải làm sao đây?” Liễu Tố quay đầu nhìn sang Lục Huyền, ánh mắt toát lên vài phần lo lắng.
Mọi người từng giao tiếp với Lục Huyền đều biết hắn vẫn một lòng đi bồi dưỡng linh thực, sở dĩ có tu vi như hiện tại đều dựa vào cắn đan dược mà thành, mục đích cũng rất đơn giản, hắn muốn gia tăng linh lực để gieo trồng bồi dưỡng càng nhiều linh thực hơn, không giống những linh thực sư khác, mục đích chính khiến bọn họ chịu khó đi bồi dưỡng linh thực chính là để kiếm linh thạch, trao đổi tài nguyên tu hành.
“Xe đến trước núi ắt có đường, đợi tới ngày đó rồi tính. Với cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ của ta, không nói đến những chuyện khác chứ sức tự vệ vẫn phải có.” Lục Huyền khẽ cười nói.
Năng lực tự bảo vệ mình của hắn không phải là có vấn đề hay không mà là mạnh tới cực điểm, ngay cả tu sĩ cảnh giới Kết Đan sơ kỳ cũng chưa chắc đã có nhiều thủ đoạn bằng hắn.
Mọi người thảo luận về thế cục trước mắt, sau đó cũng không còn tâm trạng nói chuyện phiếm nữa, đã nhao nhao cáo từ rời đi.
...
Trong linh điền, thỉnh thoảng lại truyền đến những âm thanh kiếm khí rít gào rất nhỏ.
Nhìn theo phương hướng âm thanh truyền ra, sẽ bắt gặp đủ loại kiếm khí cực nhỏ không ngừng di chuyển xung quanh vài cọng Kiếm Thảo, được khí cơ dẫn dắt, kiếm ý một mực lan tràn ra xung quanh, khi tới gần làm da còn có cảm giác nhoi nhói.
Lục Huyền ngồi xếp bằng trong linh điền, bắt đầu khởi động linh lực, một đạo kiếm khí vô hình từ đầu ngón tay hắn bắn nhanh ra, trong nháy mắt đã hóa thành mấy chục đạo rồi biến mất không còn thấy đâu nữa.
Trong linh khí xuất hiện một tầng gợn sóng nhàn nhạt, dù ngay sau đó đã lập tức khôi phục lại như cũ, nhưng trong cảm giác cường đại của linh thức, mấy chục đạo kiếm khí vô hình lại như bị một thứ gì đó hấp dẫn, vừa lặng lẽ dung nhập vào một khối vật chất trong suốt rồi.
Vật chất trong suốt kia không ngừng biến hóa, dần dần hiển lộ kiếm ý sắc bén, dù đồng thuật của Lục Huyền đã có chút thành tựu nhưng nếu không cẩn thận chú ý, vẫn rất dễ bỏ qua sự tồn tại của nó, chỉ có linh thức nhạy bén mới đủ khả năng phát hiện ra được.
“Hai tháng, cuối cùng cũng bước đầu lĩnh hội ra kiếm khí Vô Hình Phân Hóa rồi.” Lục Huyền đứng lên, trong lòng cảm khái không thôi.
Có bảo vật Thông Minh Kiếm Tâm ngũ phẩm phụ trợ, thiên phú của hắn về mặt kiếm đạo đã gia tăng tới trình độ cực cao, nghiên cứu linh chủng Phân Quang Độn Ảnh Kiếm Thảo gần hai tháng, rốt cục hắn cũng lĩnh ngộ ra kiếm khí Vô Hình Phân Hóa.
“Sau này, phải dần hoàn thiện Sát Lục Kiếm Ý và Vô Hình Phân Hóa Kiếm Ý, để đến cuối cùng có thể nhận được một bản kiếm quyết ngũ phẩm hoàn chỉnh.” Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Hai tháng này, tuy về cơ bản hắn đều ở lại bên trong động phủ nhưng thi thoảng rời đi vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được con quái vật khổng lồ như Thiên Kiếm Tông đang chuyển động rất nhanh.
Đệ tử nội môn ra vào tông môn vô cùng tấp nập, nhu cầu về các loại đan dược trừ tà, chữa thương và các loại pháp khí trong tông môn đã cao tới mức chưa từng thấy từ trước đến nay, thi thoảng còn có thể thăm dò được một vài tin tức có liên quan tới tà ma, yêu ma.
Ví dụ như một tông môn nào đó bị một con yêu ma ngoại vực hủy diệt, môn hạ đệ tử tử thương quá nửa, hay một phường thị nào đó bị tà ma cấp Tai thuận tay tiêu diệt, lại như đệ tử nội môn nào đó bất ngờ ngã xuống, thân tử đạo tiêu.
Loạn thế tới gần, đệ tử chủ động xuất kích săn giết yêu ma tà ma càng ngày càng nhiều, mục đích chỉ đơn thuần là kiếm lấy công trạng, đạt được tài nguyên tu hành, rồi từ đó bắt được một chút khả năng nhỏ bé đột phá Kết Đan thậm chí là trở thành Nguyên Anh.
Dù nguy hiểm không nhỏ nhưng vẫn có rất nhiều đồng môn nhận được hồi báo phong phú, hoặc là tranh đoạt được hết cơ duyên này đến cơ duyên khác. Đương nhiên vẫn có chênh lệch so với quầng sáng phần thưởng Lục Huyền thu được từ đống linh thực bên trong linh điền của mình.
Lục Huyền mặc kệ bên ngoài gió nổi mây vần, hắn cứ yên tâm ở trong động phủ, trông coi vô số linh thực. Hắn vừa dò xét linh điền một lượt rồi trở lại tiểu viện, tiến vào một gian phòng được bố trí đơn giản, đi đến bên cạnh một cái bàn gỗ.
Trên chiếc bàn gỗ kia có đặt không ít dụng cụ ngọc thạch, bên trong chứa một loại Huyền Sinh Linh Nhũ nghìn năm – thứ hắn bắt chẹt được từ trong tay một kẻ lừa đảo ở Thiên Uyên Bảo Hội. Có thể mơ hồ trông thấy vô số linh chủng màu lam nhạt đang trôi nổi bên trong thứ chất lỏng màu trắng sữa này.