Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 722 - Chương 722: Vạn Uế Phiên!

Chương 722: Vạn Uế Phiên! Chương 722: Vạn Uế Phiên!

“Ăn vụng không nhiều nên tạm thời tha thứ cho ngươi.” Lục Huyền vỗ vỗ đỉnh đầu Nhục Linh Thần, lại nhanh chóng lấy một bộ thi thể yêu thú tứ phẩm từ trong túi trữ vật ra.

Dù sao nó cũng là tà ma cấp Tai, khẩu vị cực lớn, thời gian dài như vậy mà vẫn có thể nhịn được, chỉ ăn vụng một chút cũng coi như không tệ rồi.

Thừa dịp Nhục Linh Thần hấp thu thi hài yêu thú đã hóa thành huyết vụ, Lục Huyền đi tới chỗ Uế Trùng Thảo trong một góc hẻo lánh, rồi lấy một túi lớn đầy vật dơ bẩn từ cấm địa đang đặt bên trong túi trữ vật ra, đồng thời một luồng linh khí màu xanh nhạt cũng rót vào thân cây.

Một lát sau, thanh tiến độ phía dưới Uế Trùng Thảo đã hoàn toàn kéo căng.

Lục Huyền nín thở, trực tiếp hái gốc cây màu đen nhánh giữa đầm lầy dơ bẩn kia lên.

【Uế Trùng Thảo, linh thực tứ phẩm, được nuôi dưỡng từ các loại uế khí, uế vật, có tính ô nhiễm rất mạnh, sau khi trưởng thành có thể dùng để luyện chế một số loại pháp khí ác độc hoặc công pháp tà dị.】

Lục Huyền đã đại khái hiểu sơ qua về tình huống của Uế Trùng Thảo, sau đó, ánh mắt hắn lập tức bị thu hút bởi quầng sáng màu trắng đang treo lơ lửng trên không trung ngay phía trên mảnh đầm lầy nhỏ kia.

Được uế khí nồng đậm phụ trợ làm nền, có vẻ như quầng sáng càng thêm tinh khiết không tì vết.

Hắn nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài quầng sáng, vô số điểm sáng rất nhỏ lặng lẽ nổ tung, hóa thành một hư ảnh lá cờ màu trắng nhạt, cứ thế tràn vào cơ thể Lục Huyền.

【Thu hoạch một gốc Uế Trùng Thảo tứ phẩm, nhận được pháp khí ngũ phẩm Vạn Uế Phiên.】

Ý niệm trong đầu biến mất, một lá cờ cổ quái tà dị đã xuất hiện ngay trước mặt Lục Huyền. Lá cờ phướn này có màu đen thăm thẳm, dường như bên trong đang có vô cùng vô tận uế vật không ngừng dây dưa, trộn vào cùng một chỗ, có cảm giác chỉ cần dính vào một chút xíu thôi là cả thể xác lẫn tinh thần đều sẽ trở nên dơ bẩn không sạch sẽ.

Mà không chỉ đơn thuần như vậy, ánh mắt thoáng dừng lại phía trên lá cờ này sẽ lập tức có cảm giác choáng váng đầu óc, một mùi hôi thối từ trong lá cờ tuôn ra, nồng đậm đến mức gần như đã biến thành thực chất.

Lục Huyền ngừng thở, tâm thần lập tức ngưng tụ trên lá cờ đen này và nhanh chóng hiểu rõ mọi tin tức chi tiết về nó.

【 Vạn Uế Phiên, pháp khí ngũ phẩm, được luyện chế từ hàng ngàn hàng vạn loại uế khí, uế vật thu thập được trên thế gian, có tính ô nhiễm rất mạnh, có thể làm ô uế nhục thân, hồn phách của tu sĩ, còn có thể làm ô nhiễm pháp bảo cấp thấp, khiến cho linh tính của nó giảm đi rất nhiều.】

"Pháp khí ngũ phẩm!" Trong lòng Lục Huyền vô cùng vui mừng.

Uế Trùng Thảo là linh thực tứ phẩm, có thể mở ra pháp khí ngũ phẩm đã vượt quá dự liệu của hắn rồi. Hắn thầm suy đoán, có vẻ như nguyên nhân chính dẫn đến tình huống này là do lúc trước tu vi trồng trọt của hắn không cao, đã được tính là vượt cấp bồi dưỡng rồi.

"Công năng tuy đơn nhất, nhưng hiệu quả lại vô cùng tốt, có thể làm ô nhiễm nhục thân hồn phách của tu sĩ, có thể nói là cực kỳ âm hiểm."

Phải biết rằng, một khi nhục thân và hồn phách của tu sĩ bị ô nhiễm thì khả năng dị hoá của người nọ sẽ gia tăng thêm rất nhiều. Mặt khác, gần như tình huống này đã cơ bản chặt đứt hy vọng tấn thăng cảnh giới cao hơn của mục tiêu rồi, trừ khi đối phương có thể tìm được bảo vật gì đó đủ sức dọn dẹp sạch sẽ đống uế khí kia.

"Còn có thể ô nhiễm linh tính của pháp bảo, không tệ không tệ. Đáng tiếc, hẳn là tạm thời ta không cần dùng tới cái này."

Tồn tại có được pháp bảo tối thiểu cũng phải là Kết Đan chân nhân, và với tính cách cẩn thận của Lục Huyền, khả năng chính diện đụng phải địch nhân là cực thấp, đương nhiên là có rất ít cơ hội dùng tới món pháp khí Vạn Uế Phiên này.

Lục Huyền không quan sát món pháp khí tà dị được chồng chất chất chất từ hàng đống uế vật này thêm nữa, sợ cầm nó quá lâu sẽ làm bẩn tay mình, nên nhanh chóng dùng vật chứa đặc chế phong cấm nó lại rồi để vào trong Thao Trùng nang.

Sau đó, hắn đi tới phía trước Dị Thọ Bàn Đào được trồng ở khoảng giữa tiểu viện. Trên cây chỉ kết xuất đúng một quả linh đào, quả linh đào trắng nõn không tì vết, mùi sữa nồng đậm xông vào mũi, tựa như đang hấp dẫn Lục Huyền mau đi thưởng thức.

Nếu không phải linh nhưỡng phía dưới có hàng đống bạch cốt chồng chất lên nhau thì nói không chừng, hắn sẽ bị hình dáng của cây linh đào này che đậy mà cho rằng nó là một loại linh quả vô hại hiếm thấy.

Lục Huyền lấy một viên linh châu màu xanh biếc ra, hấp thu linh khí tinh thuần bên trong, để nó dung nhập trong quầng sáng màu xanh nhạt trong cơ thể mình. Sau khi Thanh Mộc nguyên khí được bổ sung, quầng sáng màu xanh nhạt hơi xoay tròn một chút. Rất nhanh, từng tia từng sợi thanh linh chi khí nhàn nhạt đã được rót vào bên trong Dị Thọ Bàn Đào linh thực.

Chỉ chốc lát sau, trái linh đào như ẩn như hiện nằm chính giữa những cành lá xum xuê kia càng thêm tươi tắn, mùi sữa nồng đậm quanh quẩn khắp nơi, làm những người ngửi được không khỏi sinh ra cảm giác thân cận, gần gũi.

Trong cảm nhận linh thức của Lục Huyền, phần đông huyết nhục yêu thú phía dưới rễ cây đang nhanh chóng khô quắt đi, giống như đã bị phơi khô cả ngàn vạn năm rồi, chỉ còn lại một đống thịt khô màu xám đen, toàn bộ tinh hoa huyết khí bên trong đều bị Dị Thọ Bàn Đào hút cạn.

Rễ cây, cành lá Dị Thọ Bàn Đào không ngừng rót sinh cơ vào linh quả, chậm rãi biến thành màu xám trắng, từng chút một giòn tan trong gió lạnh. Ngưng thần nhìn kỹ sẽ trông thấy thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới gốc cây đã hoàn toàn được kéo căng.

Lục Huyền thấy thế, mới cẩn thận vươn tay, hái quả linh đào màu trắng nõn kia xuống, tâm thần ngưng tụ, trong nháy mắt đã biết được tin tức chi tiết về quả đào này.

【 Dị Thọ Bàn Đào, linh thực ngũ phẩm, do Đa Thọ Bàn Đào dị biến mà thành, lấy tinh hoa huyết nhục của yêu thú tẩm bổ bồi dưỡng đến khi thành thục. 】

【 Sau khi phục dụng linh đào đã chín, căn cứ vào tu vi của tu sĩ, tuổi thọ sẽ gia tăng thêm chừng mấy chục năm, đồng thời sẽ tích lũy một lượng khí tức tà dị nhất định trong cơ thể người ăn nó. Trong quá trình hấp thu tinh hoa của linh đào, khí tức tà dị kia càng tích tụ càng nhiều, sau khi đạt đến điểm giới hạn, sẽ làm cho tu sĩ hoặc là yêu thú sinh ra nguy cơ bị dị hoá. 】

"Linh quả có thể tăng thêm thọ nguyên!" Trong lòng Lục Huyền sợ hãi than một tiếng.

Có thể nói thứ này chính là bảo vật trân quý nhất đối với một vài tu sĩ sắp tới đại nạn, dù phải trả một cái giá cực lớn, bọn họ cũng phải nghĩ đủ mọi biện pháp để cho mình sống lâu thêm một ít.

Về phần hiệu quả xấu gì đó, người đã sắp chết rồi, căn bản sẽ không để ý đến những điều này.

Lục Huyền nhìn trái linh đào tản ra sinh cơ nồng đậm đến mức tận cùng trước mắt, không khỏi cảm khái nói: "Nếu không sinh ra khí tức tà dị thì ăn linh quả của loại Dị Thọ Bàn Đào này cũng khá ổn. Nhưng thọ nguyên hiện tại của ta còn nhiều, có hi vọng Kết Đan. Một khi đột phá xong, lại có thể tăng thêm mấy trăm năm thọ nguyên nữa, không cần phải vội vã ăn linh quả Dị Thọ Bàn Đào này vào."
Bình Luận (0)
Comment