Chương 742: Đinh Đầu Tiễn!
Chương 742: Đinh Đầu Tiễn!
Phương thức Hư Không Yểm Mục xuất hiện cực kỳ bí mật, bản thân nó lại có phẩm giai ngũ phẩm, chỉ trong phút chốc đã tiến vào hư không, nên không có bất cứ tu sĩ nào phát hiện được nó.
Tròng mắt màu xám trắng nọ vẫn một mực đi theo Chu Tề trở lại chỗ ở của gã, con mắt không pha tạp bất cứ sắc thái tình cảm nào, tựa như có thể nhìn thấu hết thảy mọi thứ ở phía dưới.
“Theo dõi lâu như vậy cũng không phát hiện ra bất cứ điều dị thường nào, có thể hơi buông lỏng đề phòng với vị sư huynh Chu Tề này rồi.” Trong tiểu viện, Lục Huyền nhìn cảnh tượng được thu nhỏ lại vô số lần qua con ngươi trong lòng bàn tay, khẽ nắm tay lại rồi nói.
Sau khi trở về, vì nghi ngờ chính Chu Tề đã tiết lộ phạm vi nhiệm vụ của mình cho Trần Lạc biết, nên Lục Huyền mới dùng Hư Không Yểm Mục vụng trộm theo dõi quan sát đối phương, nhưng đã hơn một tháng vẫn không có phát hiện gì.
“Xem ra hẳn Chu sư huynh cũng không ngờ Trần Lạc sẽ gây bất lợi cho đồng môn nên mới cho hắn biết nội dung nhiệm vụ của ta. Cũng đúng, ta chỉ là một linh thực sư Trúc Cơ trung kỳ, đối phó với ta chỉ cần một vị sư huynh Trúc Cơ viên mãn là đủ rồi, nếu có đến hai người, chẳng khác nào mang dao mổ trâu ra giết gà.” Lục Huyền ung dung nói.
Hắn âm thầm thu hồi Hư Không Yểm Mục rồi đi vào tiểu viện, xem xét rất nhiều linh thực trong mảnh linh điền nho nhỏ của mình.
Hơn hai trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo đang phát triển cực kỳ tươi tốt, phiến lá xanh mướt nhỏ dài nối liền với nhau, huỳnh quang lấp lóe phía trên, phảng phất như những ngôi sao không ngừng lập lòe tỏa sáng giữa bầu trời đêm vô tận.
Lục Huyền bắt đầu khởi động linh lực, khiến những đám mây vốn đang trôi bồng bềnh phía trên đám Thủy Huỳnh Thảo nhanh chóng phát sinh biến hóa, từng sợi linh vũ nhẹ nhàng rơi xuống thân cây lại lặng lẽ dung nhập vào bên trong.
Ngay sau đó, một đạo thuật pháp màu xanh biếc rơi xuống mảng lớn Thủy Huỳnh Thảo. Được Mộc Sinh Thuật cấp Tông Sư thúc giục, sinh cơ của Thủy Huỳnh Thảo càng thêm dạt dào.
“Có một cây Tiễn Đằng đã chín muồi.” Tâm thần Lục Huyền thoáng ngưng tụ trên một gốc Tiễn Đằng, đã nhanh chóng phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới mới được kéo căng.
Trong bốn gốc Tiễn Đằng có một gốc là cây non được tu sĩ trong tông môn mang về từ khu phúc địa mới, Lục Huyền lấy được rồi lại mang về trồng trong động phủ của mình. Ba cây còn lại là ba hạt linh chủng được Yêu Quỷ Đằng giúp hắn khai quật trong quá trình thăm dò phúc địa mới. Lúc này, mầm non Tiễn Đằng ngày ấy đã hoàn toàn trưởng thành rồi.
Lục Huyền lấy linh thực ra, lại tập trung tinh thần vào thân cây.
【Tiễn Đằng tứ phẩm dị biến, linh thực dị biến do bị sức mạnh huyết nhục không rõ ảnh hưởng. Trong quá trình sinh trưởng đã hấp thu lượng lớn mũi tên linh lực, sau khi thành thục có thể sử dụng làm pháp khí, trong nháy mắt có thể phóng ra những mũi tên có hình thái và tác dụng khác nhau. Khi gặp phải cường địch có thể kích phát cả vạn mũi tên cùng lúc, có thể gây thương tổn thậm chí là giết chết tu sĩ Trúc Cơ trung và hậu kỳ.】
【Sau khi mũi tên được bắn ra có thể dùng linh khí thảo mộc bổ sung, ngưng kết lại một lần nữa.】
“Linh thực loại hình công kích, phương thức kích phát đơn giản, có thể dùng để bảo vệ linh điền, cũng có thể truyền thụ cho Thảo Khôi Lỗi và đám linh thú trong động phủ.”
Lục Huyền cảm khái một câu, ánh mắt lại rơi xuống quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện ngay tại vị trí của Tiễn Đằng. Hắn nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng, nó lập tức hóa thành vô số điểm sáng nhỏ bé, tràn vào cơ thể hắn.
Một ý niệm hiện lên.
【Thu hoạch một gốc Tiễn Đằng tứ phẩm dị biến, nhận được bảo vật Đinh Đầu Tiễn ngũ phẩm.】
Ý niệm hiện lên trong đầu, một mũi tên nhỏ màu đen xuất hiện trong tay Lục Huyền.
Trên mũi tên nhỏ có hắc khí quấn quanh, kéo dài không tan, giống như có sinh mệnh không ngừng di chuyển, mũi tên tựa như đính trên một khuôn mặt người bán trong suốt, ngũ quan trên mặt mơ hồ, nhìn không rõ ràng.
Lục Huyền tập trung tinh thần vào mũi tên nhỏ, trong nháy mắt biết được tin tức chi tiết về nó.
【Đinh Đầu Tiễn, bảo vật ngũ phẩm, bên trên có ngưng kết tà pháp nguyền rủa cường đại, khi sử dụng có thể tưởng tượng ra dung mạo, khí tức của đối thủ, trực tiếp tác dụng lên hồn phách của kẻ đó.】
【 Cấp bậc thấp hơn trực tiếp tử vong, cùng giai có xác suất tử vong nhất định, nhẹ thì thần hồn bị hao tổn, nặng thì hồn phi phách tán.】
“Bảo vật loại nguyền rủa, có thể trực tiếp giết chết đối thủ, cũng có chút ý vị nhân quả nha. Chỉ cần tưởng tượng ra dung mạo của đối phương là có thể cách không thi triển chú thuật khiến đối phương hồn phi phách tán, thứ này đúng là chí bảo hãm hại người.” Khóe miệng Lục Huyền giương lên.
“Lại nhận được một món bảo vật ngũ phẩm, thu hoạch quầng sáng vừa đơn giản lại vừa vui vẻ thế đấy!”
Hắn thu mũi tên nhỏ màu đen kia vào trong Thao Trùng Nang, lại tiếp tục bồi dưỡng ba cây Tiễn Đằng đã tới giai đoạn trưởng thành còn lại.
Chớp mắt lại qua mười ngày, Lục Huyền vẫn một mực dốc lòng bồi dưỡng đám linh thực trong tiểu viện của mình một phen rồi mới đi ra ngoài. Hắn để ý thấy bầu không khí bên trong Hắc Tinh thành gần đây hơi lạ, thỉnh thoảng lại nghe được tin tức tu sĩ tử thương, nhưng thỉnh thoảng lại nghe nói vị tu sĩ nào đó vừa nhận được cơ duyên lớn lao, một bước lên mây.
“Lục sư huynh, Lục sư huynh! Không ngờ lại gặp ngươi ở đây!” Từ xa truyền đến một giọng nói già nua quen thuộc.
Lục Huyền nhìn theo phương hướng âm thanh truyền đến thì bắt gặp Tôn Vân Minh lúc trước cùng tổ đội tuần tra ở ngoài thành. Phía sau lão là hai đồng đội quen thuộc khác, Khâu Trường Viên đến từ Vạn Thú Môn và Mạnh Nguyệt của Linh Tiêu Tông.
“Tôn đạo hữu, hai vị đạo hữu Khâu, Mạnh, đã lâu không gặp.” Lục Huyền mỉm cười bắt chuyện.
“Lục sư huynh, chúng ta đang định tới tìm ngươi, không ngờ lại vừa vặn gặp được ngươi ở đây.” Mạnh Nguyệt tiến lên phía trước, vừa cười vừa nói.
Khâu Trường Viên nhìn về phía Lục Huyền, sắc mặt cũng rất thân thiết.
“Không biết ba vị đạo hữu tìm Lục mỗ là có chuyện gì quan trọng sao?” Lục Huyền tò mò hỏi.
“Là thế này.” Tôn Vân Minh lên tiếng giải thích: “Gần đây ta nghe nói có không ít tu sĩ đã nhận được cơ duyên cực lớn từ Hắc Ma Uyên, trong đó không thiếu bảo vật ngũ phẩm.”
Ánh mắt lão nóng rực.
“Lần trước, bốn người chúng ta hợp tác rất trôi chảy, ba vị đạo hữu đều là tu sĩ đại tông có thực lực mạnh mẽ, tu vi của ta hơi kém một chút nhưng lại khá quen thuộc với Hắc Ma Uyên. Vì vậy, ta mới có ý định xâm nhập vào Hắc Ma Uyên thăm dò, nếu có thể may mắn nhận được một món bảo vật ngũ phẩm thì coi như phát tài rồi.”
Có thể nhìn ra Khâu Trường Viên và Mạnh Nguyệt cũng có chút động lòng. Dựa theo địa vị và tiềm lực của bọn họ trong tông môn, thì khẳng định là hai người không thể nhận được bảo vật ngũ phẩm từ phía tông môn của mình, bởi vậy vừa nghe được lời đề nghị của Tôn Vân Minh, hai người đã cùng nhau đi tới mời chào Lục Huyền.