Chương 743: Hai Sự Lựa Chọn!
Chương 743: Hai Sự Lựa Chọn!
Trong nhiệm vụ lần trước, ba người đều có hiểu biết sâu sắc về thực lực của Lục Huyền. Dù Lục Huyền là linh thực sư nhưng bản lĩnh trên phương diện kiếm đạo của hắn lại vượt xa ba người bọn họ, thậm chí chỉ tiện tay là có thể phóng ra ba tấm kiếm phù tứ phẩm.
Điều này đã khiến ba người âm thầm suy đoán, có vẻ như lai lịch của Lục Huyền này rất bất phàm, sâu không lường được.
“Xâm nhập Hắc Ma Uyên?” Lục Huyền nhướng mày nói: “Chỉ đành xin lỗi ba vị đạo hữu thôi, thực lực của ta có hạn, không có ý xâm nhập thăm dò Hắc Ma Uyên.”
Hắn từ chối thẳng thừng.
Nếu là bí cảnh bình thường, với thực lực và số bảo vật hiện tại của hắn, đi thăm dò một chút cũng không thành vấn đề, nhưng hiện giờ Hắc Ma Uyên quá nguy hiểm, không biết bên trong đang ẩn giấu bao nhiêu con tà ma thần bí và yêu ma ngoại vực cường đại, chỉ hơi bất cẩn thận một chút sẽ gặp phải bất trắc ngay.
“Chẳng lẽ Lục sư huynh không muốn có một món bảo vật ngũ phẩm sao? Với thực lực của sư huynh, nếu nhận được bảo vật nhất định sẽ được ưu tiên lựa chọn.” Tôn Vân Minh có phần khó hiểu, mới vội vàng hỏi lại.
Lục Huyền chỉ lắc đầu, cười khổ: “Tu sĩ Trúc Cơ nào lại không muốn có bảo vật ngũ phẩm?”
Câu nói này phát ra từ tận đáy lòng, dù hắn đã có không dưới mười món bảo vật ngũ phẩm nhưng vẫn muốn thu hoạch được nhiều hơn.
“Thế nhưng.” Hắn lập tức chuyển chủ đềL “Lúc trước khi đi tuần tra ngoài thành, cả ba tấm kiếm phù của ta đều đã dùng hết, không còn con bài chưa lật nào nữa, thực lực của ta chỉ ở mức bình thường, hoàn toàn không dám chắc có thể tranh đoạt được cơ duyên từ trong tay tu sĩ khác. Vì cái mạng nhỏ này, ta vẫn nên ngoan ngoãn ở lại trong thành là hơn.”
Thấy tâm ý Lục Huyền đã quyết, ba người đành phải từ bỏ.
Thực lực của ba người cũng không tầm thường, nếu tìm được thêm một, hai tu sĩ mạnh mẽ nữa thì sau khi tiến vào Hắc Ma Uyên cũng có được sức cạnh tranh nhất định.
Lục Huyền dõi mắt nhìn theo bóng lưng ba người rời đi, sau đó trở lại tiểu viện của mình.
Thực lực của hắn đã không thua kém tu sĩ Kết Đan sơ kỳ bình thường, nhưng hắn lại biết, với thực lực này nếu tiến vào Hắc Ma Uyên, chỉ cần vận khí không tốt, vẫn sẽ có khả năng mất mạng. Vì lý do an toàn, hắn vẫn nên ở lại Hắc Tinh thành thì hơn.
Dường như tình hình bên trong Hắc Ma Uyên còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của hắn.
Hôm đó, Chu Tề tìm tới tiểu viện của Lục Huyền.
“Chu sư huynh.” Lục Huyền nhiệt tình chào đón, tựa như hành vi giám thị tu sĩ trung niên gầy gò trước mắt này một tháng trước hoàn toàn không có liên quan gì với hắn.
“Lục sư đệ, lần này ta tới đây là có chuyện muốn thông báo cho ngươi.” Sắc mặt Chu Tề hết sức nghiêm túc.
“Mời sư huynh nói.” Lục Huyền thấy Chu Tề như vậy, cũng thu lại ý cười trên mặt.
“Ta nhận được tin tức từ chỗ sư thúc Kết Đan, càng ngày khu vực nằm sâu bên trong Hắc Ma Uyên càng xuất hiện nhiều yêu ma ngoại vực, trừ khi nhân thủ trấn giữ tăng thêm gấp mấy lần, nếu không rất khó giữ được Hắc Tinh thành, vì thế các đại tông môn đã quyết định sẽ không lãng phí nhân lực nữa.”
“Dự định thời gian tới sẽ di chuyển toàn bộ tu sĩ và tài nguyên bên trong Hắc Ma Uyên rời đi, còn các tu sĩ tới trấn giữ thành trì sẽ có hai lựa chọn. Một là tiến vào Hắc Ma Uyên rồi tự đi liên lạc với người của tông môn của mình. Bản tông có trụ sở bên trong, tu sĩ có thể tự quyết định xem bản thân bọn họ có rời đi hay không. Hai là nhân cơ hội này lập tức trở lại tông môn, chờ phân công nhiệm vụ mới.”
“Thế cục đã nghiêm trọng tới vậy rồi?” Lục Huyền không nhịn được hỏi.
“Nghe nói vách ngăn không gian có liên quan tới giới vực này vốn nằm ở chỗ sâu bên trong Hắc Ma Uyên đã càng ngày càng trở nên yếu ớt, bởi vậy đám yêu ma ngoại vực kia mới nhân cơ hội này xâm nhập, cũng khiến bí cảnh bên trong Hắc Ma Uyên càng ngày càng hiển lộ nhiều.”
“Một khi tiến vào bên trong, nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại, có khả năng sẽ vẫn lạc trong đó, nhưng cũng có khả năng sau khi giải quyết một con yêu ma, sẽ giành được tài nguyên trân quý, hoặc là nhận được cơ duyên lớn lao từ khu bí cảnh nào đó ở nơi này.”
“Phần lớn đồng môn đều lựa chọn xâm nhập vào Hắc Ma Uyên, cầu tiến thêm một bước trên con đường tu hành.”
“Giờ chỉ xem Lục sư đệ ngươi lựa chọn thế nào mà thôi.” Chu Tề trầm giọng nói.
“Ta sẽ một mình về tông hay đi cùng đồng môn?” Lục Huyền tò mò hỏi.
“Khắp nơi đều có tà ma yêu ma ẩn nấp, tất nhiên là nhóm đồng môn phải cùng nhau trở về tông rồi, sẽ có pháp khí chuyên chở các vị đồng môn quay về.”
Lục Huyền thoáng trầm ngâm một lát. Dù thực lực trước mắt của hắn đã đủ mạnh nhưng vẫn không dám chắc có thể sống sót khi đối mặt với phần lớn yêu ma tà ma bên trong Hắc Ma Uyên, lại cộng thêm cái gọi là cơ duyên kia, hắn chỉ cần có quầng sáng là có thể thu hoạch được rồi, bởi vậy không do dự lâu, hắn đã nhanh chóng đưa ra lựa chọn: “Sư huynh, ta chọn đi theo các đồng môn còn lại trở về. Linh thực ta gieo trồng trong tông môn sắp trưởng thành rồi.”
“Không ngờ Lục sư đệ vì nhớ thương linh thực mới lựa chọn trở về tông môn.” Chu Tề khẽ cười.
“Trong mấy ngày này, ta sẽ sắp xếp, đến lúc đó lại đến đây thông báo với sư đệ sau.”
“Vậy làm phiền Chu sư huynh rồi.” Lục Huyền đã sớm muốn quay về, hắn lập tức tỏ vẻ cảm kích với tu sĩ trung niên gầy gò.
Thoáng cái đã qua ba ngày, hắn thu hơn hai trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo trong tiểu viện và ba gốc Tiễn Đằng còn lại vào Thao Trùng Nang.
“Lần này khi rời khỏi tông môn để tới thành trì phụ cận Hắc Ma Uyên, thu hoạch lớn nhất của ta chính là Lão Cốt Ma Chủng.” Hắn lấy ra mảnh răng nanh đứt gãy lóe lên tia sáng tối tăm kia, tự lẩm bẩm một mình.
“Yêu ma ngoại vực sinh ra ma chủng đặc thù, phẩm chất lên tới lục phẩm, đáng tiếc … điều kiện bồi dưỡng thứ này quá mức khủng bố, làm tổn hại tới thiên hòa, chỉ đành giữ lại nó trước, đợi thời cơ thích hợp rồi tính sau.”
Ngoài ra, hắn còn thu được lượng lớn huyết nhục trong quá trình tuần tra dọn dẹp yêu thú, lại cộng thêm một khoản linh thạch hạ trung phẩm, pháp khí đan dược thu được sau khi giải quyết Trần Lạc và đồng bạn của gã.
Hắn nhanh chóng thu thập tất cả mọi thứ trong tiểu viện rồi đi tới nơi tụ họp của đệ tử Thiên Kiếm Tông.
Trong một khu đại viện rộng lớn đã có mấy chục vị đồng môn Thiên Kiếm Tông đang chờ sẵn. Lục Huyền tiến vào, chào hỏi mấy người đồng môn quen biết rồi đứng trong một góc, lẳng lặng chờ đợi.
Không lâu sau lại có mấy người đi tới, Lục Huyền để ý thấy chỉ có một phần nhỏ lựa chọn trở về tông môn, còn phần lớn đồng môn đều có lòng tin vào bản thân, tin rằng mình có thể đoạt được cơ duyên lớn từ đám yêu ma đang tàn sát bừa bãi trong Hắc Ma Uyên kia, nên đã lựa chọn ở lại.
Trong hơn hai mươi người đang có mặt, ngoại trừ hắn, gần như những người còn lại đều có lý do giống nhau, hoặc là tu vi hơi thấp, chủ yếu là Trúc Cơ tiền kỳ, hoặc là bản thân đã bị trọng thương nên không thể không quay về tông môn tĩnh dưỡng.