Chương 789: Ất Mộc Thanh Lôi Đằng!
Chương 789: Ất Mộc Thanh Lôi Đằng!
“Phốc!” Bà lão tóc trắng phun ra một ngụm tinh huyết, nửa do tâm ý tương thông với đám yêu trùng kia, giờ toàn bộ chúng đều bị diệt trong một khoảng thời gian cực ngắn khiến bà ta bị thương không nhẹ, nửa thì do tức giận không chịu nổi.
Bà ta thu thập đám yêu trùng này cũng chẳng dễ dàng, sau đó lại hao tốn rất nhiều tinh lực để bồi dưỡng, mà trước kia chúng đã từng lập được không ít công lao cho bà ta, thật không ngờ, vừa đối đầu với Lục Huyền, chúng lại bị mấy tấm phù lục trên tay hắn dễ dàng tiêu diệt như vậy!
Bà ta tuy tiếc nuối nhưng cũng hiểu rõ mình không phải đối thủ của Lục Huyền, tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, lại phun một ngụm tinh huyết lên cây quải trượng đầu rồng. Chỉ thấy một luồng hư ảnh Giao Long từ bên trong bắn ra nhanh như chớp, cưỡi mây đạp gió, mang bà ta bay về phía xa, thoáng cái đã cách ngoài trăm trượng.
Ngay khi bà ta cho rằng bản thân đã tìm được một đường sinh cơ thì đột nhiên một tròng mắt màu xám trắng lại đột ngột xuất hiện ngay trước mặt. Từ bên trong tròng mắt tuôn ra vô vàn ảo ảnh khiến cho động tác của bà ta lập tức trì trệ xuống.
Dù ảnh hưởng cũng chỉ diễn ra trong tích tắc ấy nhưng tới thời điểm bà ta cố gắng khôi phục tỉnh táo lại phát hiện một cây dùi màu trắng bạc đã vụt một cái đâm vào thức hải của mình. Cơn đau nhức truyền đến, như muốn bổ đôi cái đầu của bà ta ra thành hai nửa. Ngay sau đó, đột nhiên đầu óc bà ta vốn đang đau đớn lại biến thành nhẹ nhõm, dường như khoảng cách giữa bà ta và luồng hư ảnh Bồ Tát bốn tay cao cao tại thượng vốn đang quan sát bà ta từ trên cao kia, càng ngày càng trở nên xa xôi.
Lục Huyền hóa thành một tia lưu quang vọt tới trước mặt thân thể không đầu của bà lão tóc trắng, thoắt cái đã bắt được cái đầu lâu sắp sửa rơi xuống đất kia. Hắn quen tay hay việc lập tức lấy ra chiếc đèn lồng quỷ dị, những sợi tua rua dưới đui đèn lồng màu đỏ sậm khe khẽ đung đưa, nhanh chóng kéo luồng tàn hồn của bà lão tóc trắng vào bên trong, chen chúc với vô số âm hồn oán niệm trong đèn.
Ngay sau đó, Dẫn Hồn Đăng lại xoay tròn một vòng xung quanh lôi trì, hút hết hồn phách của đám yêu trùng ban nãy vào trong.
“Không còn cách nào khác, đám linh thực âm phủ trong nhà ta có nhu cầu quá lớn với âm hồn oán niệm, không thể lãng phí được.” Lục Huyền nhìn đống hồn phách trong ánh nến lại dày hơn một tầng, trong lòng thầm cảm thán.
Hư ảnh Giao Long kia không có người khống chế nên đã hóa thành cây quải trượng đầu rồng rơi xuống đất.
“Đây là pháp khí tứ phẩm thượng đẳng, hẳn là sẽ bán được không ít linh thạch. Nhưng món pháp khí này có tạo hình quá mức đặc biệt, lúc bán đi phải để ý một chút.” Lục Huyền nhìn cây quải trượng đầu rồng một lát rồi gỡ túi trữ vật bên hông bà lão tóc trắng xuống, còn không quên thu thi hài của bà ta vào Thao Trùng Nang.
“Thân thể của tu sĩ Trúc Cơ viên mãn, huyết nhục cũng có giá trị rất cao.” Hắn không vội vàng phá giải cấm chế bên ngoài túi trữ vật để kiểm tra đồ vật bên trong.
Nếu bà lão tóc trắng có thể tìm tới nơi này thì những người khác cũng có thể, tránh để đêm dài lắm mộng, vẫn nên xử lý linh thực dây leo thần dị trước mắt trước đã.
Lục Huyền xử lý tàn cuộc một chút rồi lại một lần nữa chuyển sự chú ý tới gốc thanh đằng trong lôi trì.
Một tiếng ầm vang lên, bóng Lôi Quỷ Công vừa lặng lẽ xuất hiện.
“Đa tạ ngươi đã nhắc nhở.” Lục Huyền chắp tay bày tỏ lòng cảm kích với nó.
Phải biết rằng trong lôi mang đầy trời, năng lực của Hư Không Yểm Mục bị ảnh hưởng rất nhiều, vừa rồi hắn lại mải mê thu thập linh dịch màu xanh biếc, cũng may Lôi Quỷ Công sớm phát hiện ra khí tức của bà lão tóc trắng, trước khi tránh né đối phương, nó còn không quên nhắc nhở hắn.
Lôi Quỷ Công phát ra một tiếng cười quái dị, giống như tiếng sấm nổ đì đùng rồi lại hóa thành từng tia khí tức lôi linh, biến mất không thấy đâu nữa.
Trong cảm giác của Lục Huyền, nó sẽ quan sát tình huống xung quanh thay hắn, một khi xuất hiện dị thường lại lập tức nhắc nhở sau. Hắn bước tới bờ lôi trì, linh thức hướng xuống dưới, trông thấy nhánh dây leo to lớn đang cắm rễ bên trong lôi đình vô tận, sau đó lần lượt thi triển Linh Vũ Thuật và Mộc Sinh Thuật, đồng thời cũng ngưng tụ tâm thần trên nhánh dây leo xanh khổng lồ này.
Một luồng ý niệm lập tức hiện lên, trong nháy mắt hắn đã hiểu rõ được tình trạng của loại linh thực trước mặt.
【Ất Mộc Thanh Lôi Đằng, linh thực thất phẩm, sinh trưởng trong biển lôi đình, được tẩm bổ bằng lôi linh thuộc tính Mộc, trong quá trình trưởng thành sẽ ngưng kết ra Ất Mộc Lôi Dịch ngũ phẩm, sử dụng thứ này có thể hỗ trợ tu luyện công pháp thần thông hệ Lôi, gia tăng cường độ thân thể. Sau khi linh thực thành thục, nó sẽ kết xuất ra Ất Mộc Thanh Lôi Quả có thể cải biến căn cốt của tu sĩ, có thiên phú cường đại về pháp thuật hệ Lôi.】
【Là hủy diệt, cũng là sáng tạo!】
“Linh thực thất phẩm!” Ý niệm trong đầu biến mất, hai mắt Lục Huyền lập tức trợn tròn. Tuy trong lòng đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, rằng loại linh thực trước mắt này không hề tầm thường, nhưng không thể ngờ nó lại là linh thực thất phẩm – thứ mà từ trước đến giờ hắn chưa từng được trông thấy!
“Ta muốn trồng nó!” Trong đầu hắn lập tức nảy sinh một loại suy nghĩ vô cùng mãnh liệt.
Tới giờ, phẩm giai cao nhất của các loại linh thực đang được gieo trồng bên trong linh điền tại động phủ của hắn là lục phẩm, theo thứ tự là Phượng Hoàng Mộc, Nguyên Từ Linh Mộc, Tử Vi Huyền Lôi Quả lục phẩm và Lão Cốt Ma Chủng thần bí.
Mà chúng còn là những thứ hắn phải nghĩ đủ mọi cách mới sưu tầm được. Thông qua chuyện này hoàn toàn có thể cảm nhận được linh thực thất phẩm quý hiếm đến mức nào.
Trong lòng Lục Huyền hừng hực lửa nóng, hắn lập tức kêu gọi Yêu Quỷ Đằng đi ra rồi hạ lệnh: “Lục soát kỹ cho ta, xem có thể tìm được một hạt linh chủng kết xuất từ nhánh dây leo này không! Tìm được sẽ có thưởng lớn!”
Yêu Quỷ Đằng cảm nhận được ý niệm trong đầu Lục Huyền, chỉ trong nháy mắt, nhánh dây leo màu xám trắng trên thân thể nó lập tức mọc ra rất nhiều sợi xúc tu, lít nha lít nhít, một đường kéo thẳng lên, vây quanh đống dây leo khổng lồ kia, không ngừng ngửi tới ngửi lui.
“Khó tìm thật đấy...” Yêu Quỷ Đằng tìm hồi lâu cũng không thấy gì, Lục Huyền thấy thế, chỉ có thể âm thầm thở dài một hơi.
Bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, hạt giống quý hiếm đều là thứ cực kỳ khó tìm, phải nghĩ trăm phương ngàn kế mới có được hạt giống mình thầm ngưỡng mộ.
“Kết quả tìm hạt giống của A Đằng cũng không lý tưởng...” Khi hắn đang suy nghĩ, đột nhiên rất nhiều dây leo của Yêu Quỷ Đằng lại điên cuồng thu lại, tụ tập cùng một chỗ ở ngay biên giới lôi trì.
“Ngươi nói là dưới đáy lôi trì này có một nhóm vật phẩm có cùng nguồn gốc với Ất Mộc Thanh Lôi Đằng?” Lục Huyền cảm nhận được ý niệm do Yêu Quỷ Đằng truyền tới, trong lòng mừng rỡ không thôi.
Hai mắt hắn nhìn về nơi sâu bên trong lôi trì, trong mắt biến thành một mảnh mờ mịt, cũng không biết bên dưới cái lôi trì kia đang cất giấu bao nhiêu lôi đình cường đại.