Chương 791: Đi Năm Về Ba!
Chương 791: Đi Năm Về Ba!
Lại nói, thời điểm hai người Lục Huyền đi tới hòn đảo nhỏ đầu tiên, bọn họ đã gặp phải Lạc Minh đã bị thương nhẹ, sau đó mấy người cùng nhau hành động, đi tới rìa dược viên.
“Hai vị đạo hữu ấy có thực lực cường đại, phúc duyên thâm hậu, hẳn là không gặp phải tình huống nguy hiểm tới tính mạng đâu.” Lục Huyền nói mà mặt không hề đổi sắc.
“Thân thể Vương đạo hữu cường hãn, có thể ngạnh kháng công kích sấm sét, hắn là người có năng lực phòng hộ mạnh nhất trong mấy người chúng ta.” Lạc Minh trầm giọng đáp lời.
Lục Huyền khẽ gật đầu.
“Viên đạo hữu lại càng không cần phải nói, tu vi tinh xảo, còn có món pháp khí quải trượng quý hiếm như thế, có thể nói là thực lực mạnh nhất trong nhóm chúng ta, hẳn là đối phương cũng có thể bình an trở về.” Hắn tiếp tục phụ họa.
“Hy vọng là thế.”
Một tiếng thở dài vang lên, ba người đi theo con đường lúc trước, một lần nữa xuyên qua thác nước lôi đình.
Hơn nửa ngày sau, Lục Huyền đã thuận lợi trở lại động phủ. Hắn dạo quanh động phủ một vòng, không phát hiện ra bất cứ điều dị thường gì, lúc này mới yên tâm mở Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận, tiến vào bên trong.
“Lần này thăm dò dược viên Thượng cổ cùng mấy người Lôi Chính, đã thu hoạch được rất nhiều.”
Hắn bày linh chủng và linh dược vừa nhận được từ dược viên lên bàn. Linh chủng Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm có giá trị liên thành, thậm chí Lục Huyền còn không dám tưởng tượng sau khi nó thành thục, mình sẽ mở được phần thưởng từ trong quầng sáng phong phú tới mức nào.
Bảy giọt Ất Mộc Lôi Dịch có nguồn gốc từ Ất Mộc Thanh Lôi Đằng là bảo vật ngũ phẩm, có công hiệu rèn luyện thân thể cường đại, còn có thể phụ trợ tu luyện công pháp thần thông hệ Lôi, giá trị cũng rất lớn.
Sáu hạt linh chủng Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa ngũ phẩm, tuy trong động phủ đã có không ít linh thực ngũ phẩm, nhưng một lần nhận được tới sáu hạt vẫn khiến Lục Huyền vui sướng vô cùng.
Ba mươi hạt Lôi Bạo Liên, linh dược tứ phẩm, ba đoạn dây leo Lôi Ẩn Đằng, tài liệu tứ phẩm, tất cả đều có thể đổi được không ít linh thạch.
Hắn còn thu thập được rất nhiều cát đá màu trắng bạc trên Tiểu Lôi đảo.
Ngoài ra còn món pháp khí quải trượng đầu rồng của bà lão tóc trắng.
Hơn nữa, sau khi phá giải cấm chế bên ngoài túi trữ vật, hắn lại tìm thấy không ít pháp khí đan dược và hơn bốn trăm viên linh thạch trung phẩm cùng một số linh thạch hạ phẩm ở bên trong, cũng coi là một món tài sản ngoài ý muốn.
So với những thứ này, thi hài và thần hồn của tu sĩ Trúc Cơ viên mãn cũng không tính là gì.
“Có nhiều linh chủng trân quý như vậy, ta có thể yên tâm ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực rồi.” Lục Huyền cảm khái.
Sở dĩ lần này hắn đồng ý đi theo mấy người Lôi Chính tới thăm dò bí cảnh cũng vì bị danh tiếng của dược viên Thượng cổ thu hút, muốn thử xem có thể tìm được một ít linh chủng quý hiếm cấp cao bên trong hay không. Mà đúng là khu dược viên này hoàn toàn không làm hắn phải thất vọng, thậm chí còn vượt kỳ vọng, bởi vì hắn đã tìm được loại tuyệt thế linh chủng như Ất Mộc Thanh Lôi Đằng từ dược viên kia.
Hắn đi vào linh điền, nhìn qua vô số linh thực bừng bừng sức sống bên trong, tâm trạng có phần nôn nóng khi từ lôi hải trở về cũng chậm rãi bình phục.
“Tuy thăm dò bí cảnh có được thu hoạch rất khá, nhưng muốn làm được điều đó, còn phải dựa trên tiền đề là bản thân ta không ngừng thu hoạch quầng sáng, để chính mình càng ngày càng cường đại hơn.”
“Vấn đề là ngay cả khi trong tay ta có nhiều bảo vật, thực lực cũng đủ cường đại thì dù nhiều hay ít vẫn có khả năng gặp phải những nguy hiểm không rõ.” Lục Huyền nghĩ thầm.
Dù thu hoạch quầng sáng cũng không rõ bên trong sẽ cho ra phần thưởng gì, nhưng một bên đại diện cho nguy hiểm, một bên lại đại diện cho phần thưởng phong phú, chỉ cần nghĩ thoáng qua một cái thôi cũng đủ để biết hai thứ này hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
“Có lẽ Vương Ngạn Chung đã chết trong tay Lạc Minh rồi.” Sau khi ba người hội hợp, Lục Huyền đã ngửi được một chút mùi vị khác thường thông qua những lời Lạc Minh nói.
“Vậy là năm người cùng nhau tiến vào dược viên, thì có hai người mất mạng. Tỷ lệ tử vong là một nửa. Haizz… thăm dò bí cảnh nguy hiểm thật đấy.”
Lục Huyền đi vào linh điền, linh lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, lôi kéo mây mù ngưng tụ bên trên linh điền, cuồn cuộn biến hóa. Từng sợi linh vũ nhè nhẹ bay xuống, rơi lên mặt Lục Huyền, mang tới cảm giác mát lạnh, xoa dịu cảm giác lo lắng không yên trong lòng hắn.
Hơn ba trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo đã mọc ra một đoạn ngắn, biến thành một mảnh lá cây màu xanh thẳm nối liền với nhau. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua, là có thể cảm nhận được sóng biển màu xanh lam bập bềnh trôi nổi. Ánh huỳnh quang điểm xuyết trên phiến lá trông như cơn sóng ánh sáng không ngừng lăn tăn, liên tiếp lập lòe.
Ngay bên cạnh khu vực linh điền của Thủy Huỳnh Thảo, bảy gốc Băng Huỳnh Thảo đã trải qua quá trình cải tiến, đang sinh trưởng cực kỳ tốt đẹp, một tầng băng sương mỏng manh được hình thành ngay bên rìa phiến lá, hơi trắng mơ hồ bốc lên, từ xa đã có thể cảm nhận được một luồng hàn ý mỏng manh.
Lục Huyền cẩn thận chăm sóc chúng một phen, sau đó đi tới khu vực gieo trồng mười ba gốc Tàng Nguyên Thảo còn lại, trong đầu hiện lên phương pháp ngưng chủng tương ứng, hắn nhanh chóng rót linh lực vào trong thân cây rồi dẫn dắt sinh cơ bên trong linh thực ngưng kết vào cùng một chỗ.
Nếu không có linh thức cường đại, khẳng định là không dễ dàng phát hiện ra sinh cơ bừng bừng bên trong gốc Tàng Nguyên Thảo có vẻ bề ngoài như những cây cỏ dại này.
Dần dần, vị trí sinh cơ nồng đậm nhất hơi nhô lên, trông như một cục u nhỏ.
Lục Huyền không dám thả lỏng, vẫn tiếp tục ngưng kết linh chủng.
Độ khó khi ngưng kết linh chủng tam phẩm không thấp, cũng may hắn có thể tinh tế cảm nhận được trạng thái của linh thực, nhờ thế mới thuận lợi ngưng kết ra linh chủng.
“Không bao lâu nữa ba cây Tiễn Đằng còn lại cũng sẽ thành thục.” Tâm thần Lục Huyền ngưng tụ trên Tiễn Đằng, chợt phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới đã sắp kéo căng.
Linh lực trong cơ thể hắn nhanh chóng biến hóa, bắt đầu vận hành theo lối đi riêng của Thuấn Tiễn Thuật, từng mũi tên linh lực bắn ra, chui vào bên trong Tiễn Đằng. Được mũi tên linh lực tẩm bổ, vô số mũi tên Tiễn Đằng vốn đang uể oải bỗng chốc đã dựng đứng lên cao, dáng vẻ như đang vận sức chờ phát động.
“Ồ? Hình như có một số mũi tên đã xuất hiện những biến hóa bất ngờ.” Lục Huyền để ý thấy rất nhiều mũi tên trên dây leo đã phát sinh một chút biến hóa rất nhỏ so với lúc trước, mặt ngoài của chúng xuất hiện những đường hoa văn màu trắng nhạt, thi thoảng lại có thể nhìn thấy từng tia lôi mang nhỏ như sợi tóc lóe lên.
“Hẳn là nó đã bị hoàn cảnh tại Lôi Hỏa Tinh Động này ảnh hưởng.” Hắn thầm suy đoán.
Mũi tên nhỏ do Tiễn Đằng ngưng kết ra vốn cùng chung nhịp thở với loại linh lực tẩm bổ nó, có thể nói là nó cực kỳ nhạy cảm với hoàn cảnh sinh trưởng, nên cũng dễ dàng bị hoàn cảnh xung quanh tác động tới. Còn những loại linh thực khác lại không dễ bị thay đổi như vậy, trừ khi chúng sống trong hoàn cảnh đặc thù cực mạnh với thời gian lâu dài, mới có thể sinh ra một chút khả năng dị biến.