Chương 808: Bán Phù Lục!
Chương 808: Bán Phù Lục!
“Chỉ có một điều đáng tiếc duy nhất, bởi vì Nhiếp Hồn Huyết Chưởng vốn là một môn thần thông tà đạo, trong khi tu luyện còn có nguy cơ bị dị hoá. Phải dùng nhiều loại tinh huyết yêu thú để luyện chế thành huyết cao bọc kín hai tay, nếu tùy tiện tu luyện chỉ sợ hai tay sẽ xuất hiện đặc điểm tà dị, không phù hợp với thân phận linh thực sư cẩn thận dè dặt của ta.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm.
Do dự một lúc, cuối cùng hắn vẫn quyết định tạm thời sẽ đặt cuốn sách màu máu kia vào trong Thao Trùng Nang.
Dù sao thì linh điền của hắn vẫn còn rất nhiều linh chủng ngũ phẩm, thậm chí là lục phẩm, sự xuất hiện của phần thưởng thần thông chỉ là điểm khởi đầu mà thôi.
Liên tiếp thu hoạch hai loại bảo vật cao cấp, tâm trạng Lục Huyền cực kỳ tốt, ngay cả khi đưa mắt nhìn đám âm hồn oán niệm không ngừng bay lang thang trong mảnh linh điền này, hắn cũng có thể mỉm cười với chúng.
Hắn lại lấy Dẫn Hồn Đăng và Tang Hồn Chung đã tìm được trong chợ đen tại Hắc Tinh thành tới, thả từng luồng âm hồn bên trong ra ngoài. Chỉ trong vòng mấy hơi thở, đám âm hồn kia đã chen chúc kín cả linh điền âm phủ.
Xung quanh Âm Khốc Mộc – hiện đã mọc ra một đoạn dài – lập tức truyền đến những tiếng kêu rên, âm thanh làm người ta sợ hãi không nói nên lời ấy có nhiệm vụ dụ dỗ những luồng âm hồn đang lang thang gần đó tiến vào trong cây.
Sau khi hấp thu đủ nhiều âm hồn, tiếng kêu rên nọ càng kéo dài hơn, dường như nó trực tiếp vang lên từ chỗ sâu dưới đáy lòng Lục Huyền vậy. Hắn tiện tay kéo một luồng âm hồn tinh thuần không tạp chất tới chỗ Nhiên Hồn Hoa, sau đó nhẹ nhàng đặt trên phần ngọn của linh thực.
Thoáng chốc, trên ngọn của Nhiên Hồn Hoa đã trào ra một luồng linh lực màu đen nhánh. Linh lực đảo qua, luồng âm hồn tinh thuần kia đã nhanh chóng tan rã như tuyết đọng dưới trời quang, hóa thành vô số tia sáng màu đen nhỏ bé, dung nhập vào trong thân Nhiên Hồn Hoa.
Bồi dưỡng cho Nhiên Hồn Hoa xong, Lục Huyền lại lấy ra một ít hồn phách hài đồng để thỏa mãn nhu cầu sinh trưởng của Thánh Anh Quả Mẫu Chu và hai gốc Tử Chu bên trong linh điền, cùng với một đống ngũ tạng yêu thú được dùng để nuôi dưỡng Ngũ Tạng Bảo Chu dựa theo một phương thức đặc thù nhất định.
Về phần U Tuyền Hoa, sinh trưởng trong môi trường âm phủ như vậy là đủ rồi, một mình nó đang ở trong góc yên lặng hấp thu âm khí tinh thuần.
“Nhất định phải nghĩ cách bồi dưỡng Sát Nguyên Quả, cứ để nó ở trong linh điền mãi cũng không được.” Lục Huyền nhìn qua linh chủng Sát Nguyên Quả đang được chôn trong Oán Linh Nê, âm thầm nghĩ.
Liên tiếp thu được hai món bảo vật ngũ phẩm tà dị, trong lòng Lục Huyền đã cực kỳ thỏa mãn.
Chưa đợi hắn tìm kiếm được tài liệu có thể tẩm bổ cho linh chủng Sát Nguyên Quả, trong linh điền lại có một nhóm linh thực sắp sửa thành thục. Chính là Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm đã được gieo trồng từ trước đó.
Hai mươi gốc dây leo hồ lô dính cùng một chỗ, trên mỗi dây leo đều kết xuất từ bốn đến sáu trái hồ lô loang lổ đốm xanh.
Gió nhẹ thổi qua, làm những trái hồ lô rủ xuống bên dưới không ngừng nhẹ nhàng lay động giữa không trung, cũng khiến cho vô số kiếm khí đang uẩn dưỡng bên trong liên tục bị kích động, khiến âm thanh chúng va chạm vào nhau cứ vang lên liên miên không dứt.
Tâm thần Lục Huyền ngưng tụ trên Dưỡng Kiếm Hồ Lô, chợt phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới đã sắp bị kéo đầy.
“Để lại năm cây trong hai mươi gốc Dưỡng Kiếm Hồ Lô này để ngưng chủng, còn lại thu hoạch toàn bộ.”
Nạp Linh Thảo Châu trong tay hắn vẫn đủ dùng, cộng thêm phẩm giai của Dưỡng Kiếm Hồ Lô chỉ là tam phẩm, trong vòng mười ngày nửa tháng nữa chúng sẽ hoàn toàn chín muồi, bởi vậy Lục Huyền cũng không tiết kiệm chút Thanh Mộc nguyên khí ít ỏi này làm gì, hắn dự định sẽ thúc chín Dưỡng Kiếm Hồ Lô, hưởng thụ cảm giác thỏa mãn khi rút thưởng mười lần, thậm chí là nhiều lần liên tục.
Linh lực màu xanh nhạt tuôn ra từ đầu ngón tay hắn, rót vào trong Dưỡng Kiếm Hồ Lô. Một lát sau, toàn bộ Dưỡng Kiếm Hồ Lô đã thành thục. Hắn cẩn thận hái toàn bộ những trái hồ lô màu xanh biếc vừa thành thục kia xuống, tổng cộng có bảy mươi lăm trái, phần lớn là phẩm chất phổ thông nhưng cũng có mấy trái phẩm chất tốt.
Lục Huyền quan sát một lát rồi dồn sự chú ý về phía mấy chục quầng sáng màu trắng mới xuất hiện kia. Quầng sáng lập lòe hoà lẫn trong đám dây leo xanh mướt. Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch, bóng dáng hắn lướt qua, nhẹ nhàng chạm vào tất cả các quầng sáng gần như cùng một lúc. Mấy chục quầng sáng lặng lẽ nổ tung, hóa thành những điểm sáng nhỏ bé đầy trời rồi ngưng tụ thành từng tấm phù lục mờ ảo, chui vào cơ thể Lục Huyền.
Từng ý niệm hiện lên trong đầu hắn như cưỡi ngựa xem đèn.
【Thu hoạch một gốc Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, nhận được phù lục Tinh Vẫn kiếm phù tứ phẩm.】
【Thu hoạch một gốc Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, nhận được phù lục Đại Nhật kiếm phù tứ phẩm.】
【Thu hoạch...】
Từng tấm phù lục hiện ra trước mắt Lục Huyền. Kiếm khí hoặc như sóng biển cuồn cuộn, hoặc như mặt trời chói chang treo cao, hoặc như lưu tinh rơi xuống...
“Không ngờ lại có nhiều kiếm phù tứ phẩm như thế!” Nhìn một đống kiếm phù trước mặt, Lục Huyền lập tức cười đến không ngậm miệng được.
Mỗi một tấm kiếm phù tứ phẩm đều vô cùng quý giá, thậm chí giá trị của chúng còn không hề thua kém một số loại pháp khí tứ phẩm, mà hắn chỉ trồng Dưỡng Kiếm Hồ Lô một lần đã thoải mái thu hoạch được đến mấy chục tấm rồi!
“Nhiều nhất là Khiếu Hải kiếm phù, có hai mươi mốt tấm, số lượng Đại Nhật kiếm phù và Tinh Vẫn kiếm phù như nhau, đều có mười chín tấm, Long Tượng kiếm phù là ít nhất, chỉ có mười sáu tấm.”
Lục Huyền kiểm tra số lượng các loại kiếm phù.
“Tính cả năm mươi mấy tấm còn thừa lại lúc trước, thì hiện giờ ta đang có tổng cộng là hơn một trăm hai mươi tấm kiếm phù tứ phẩm.” Hắn tính sơ qua một lượt, chẳng thể ngờ trong bất tri bất giác, bản thân lại tích góp được nhiều kiếm phù tứ phẩm tới vậy rồi.
“Đến giờ vẫn chưa biết sau khi toàn lực kích phát tất cả số kiếm phù trong tay, chúng sẽ tạo thành sát thương lớn đến nhường nào... Vừa hay gần đây ta đang không dư dả mấy, có thể bán một phần kiếm phù đổi lấy ít linh thạch, chuẩn bị cho buổi đấu giá sắp tới.” Lục Huyền nghĩ thầm.
Nghĩ tới đây, hắn lập tức mở hai tòa trận pháp ngũ phẩm ra, dặn dò Thảo Khôi Lỗi một tiếng rồi rời khỏi Lôi Hỏa Tinh Động, đi tới phạm vi của Trích Tinh Lâu, rồi quen cửa quen nẻo tiến vào phân hội của Hải Lâu thương hội, một thị nữ Luyện Khí viên mãn lại nhiệt tình bước ra nghênh đón.
“Tiền bối, nếu có chuyện gì cần nô tỳ xin cứ việc dặn dò.”
“Ta muốn bán một ít phù lục tứ phẩm, ngươi không quyết định được, vẫn nên mời Văn lâu chủ nhà ngươi tới đây đi.” Lục Huyền nói rõ ý định của mình với nàng ta.
Không lâu sau một nữ tu dịu dàng đã bước từ bên trong ra.
“Lục đạo hữu, lâu rồi không gặp, phong thái của đạo hữu lại hơn xưa rồi.” Nữ tu họ Văn cười nói: “Không biết trong khoảng thời gian này, đạo hữu có luyện chế ra Trúc Cơ Đan mới không? Nếu có thương hội chúng ta sẽ thu hết.”