Chương 834: Tranh Giành!
Chương 834: Tranh Giành!
“Nghe nói loại linh thực này có tính công kích rất mạnh, không khác là mấy so với yêu thú. Trong quá trình trưởng thành, hình dáng của Sát Mỗ Thụ Yêu cực kỳ hung thần ác sát, nhưng bản thân nó vốn có được một chút đặc tính nhất định của linh thực, lại cộng thêm tập tính sinh trưởng không khác gì linh thực, nên được đặt tên như vậy.”
“Trong quá trình gieo trồng có thể hàng phục nó để thứ này tới bảo vệ động phủ hoặc là bảo vật của bản thân, sau khi thành thục, nó có thể ngưng kết ra thụ tâm là bảo vật ngũ phẩm cực kỳ hiếm có, có thể cường hóa thân thể tu sĩ, tăng cường tính dẻo dai và năng lực khôi phục của thân thể, cũng có thể phụ trợ tu luyện một số loại thần thông đặc biệt.”
“Giá khởi điểm là một vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng không được thấp hơn năm trăm linh thạch. Đấu giá bắt đầu!”
Lục Huyền nhìn loại linh thực cổ quái có ba phần tương tự với Nhân tộc này, trong lòng tràn đầy nhiệt huyết.
“Linh thực ngũ phẩm, lại là chủng loại hiếm thấy như thế, nhất định phải nghĩ cách lấy cho bằng được.” Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, đã có không ít tu sĩ cao giọng hô giá, thoáng chốc giá đã bị đẩy lên một vạn năm nghìn linh thạch hạ phẩm.
“Một vạn sáu nghìn!” Một vị tu sĩ Kết Đan sơ kỳ thản nhiên hô lên.
“Một vạn sáu nghìn năm trăm.” Một tu sĩ Trúc Cơ viên mãn ẩn mình trong bóng tối do dự một lát rồi mới hô theo.
“Một vạn tám nghìn.” Tu sĩ Kết Đan kia không chút do dự, lại một lần nữa đẩy giá lên cao.
“Một vạn tám nghìn năm trăm.” Lần này, thời gian vị tu sĩ Trúc Cơ viên mãn kia do dự đã dài hơn một chút. Hạt linh thực ngũ phẩm này rất phù hợp với công pháp gã đang tu luyện, nếu có được, đợi đến khi bồi dưỡng nó thành thục chắc chắn sẽ mang đến trợ giúp to lớn, làm cho thực lực của gã tăng lên khá nhiều. Bởi vậy, tuy giá cả này đã vượt quá điểm mấu chốt trong lòng gã nhưng gã vẫn muốn cố gắng thêm chút nữa.
“Hai vạn! Tại hạ nhất định phải có được hạt linh chủng này, vị đạo hữu nào muốn tranh giành, ta đây quyết theo tới cùng.” Vị tu sĩ Kết Đan kia tự tin nói.
Thoáng chốc xung quanh đã rơi vào tĩnh lặng.
Dù sao thì một hạt linh chủng cũng không thể so sánh với pháp khí, đan dược hay công pháp cùng loại được, nó chỉ có sức hút mạnh mẽ với một số ít tu sĩ mà thôi. Giá hai vạn linh thạch hạ phẩm đã vượt quá giới hạn mọi người dự đoán rồi, bởi vậy lúc này cũng không ai cố gắng nâng giá lên nữa.
“Hai vạn linh thạch hạ phẩm lần một!” Tu sĩ chủ trì phiên đấu giá nhìn quanh bốn phía, thấy không ai có phản ứng, đang định hô lần thứ hai thì đột nhiên lại có giọng nói trong trẻo truyền đến từ trong góc.
“Hai vạn hai nghìn linh thạch hạ phẩm.” Người lên tiếng chính là Lục Huyền, hắn đợi mọi người cạnh tranh gần xong mới ra giá, hơn nữa còn trực tiếp nâng thêm hai nghìn linh thạch, có thể thấy hắn kiên định thế nào trong cuộc cạnh tranh mầm cây ngũ phẩm này.
“Đạo hữu ra tay mạnh thật.” Vị tu sĩ Kết Đan kia vốn cho là mình đã nắm chắc chín phần mười rồi, không ngờ nửa đường lại có một tên Lục Huyền nhảy ra. Linh thức của gã thoáng thăm dò khối thiên thạch của Lục Huyền nhưng lại bị cấm chế xung quanh thiên thạch ngăn cản bên ngoài, nên đương nhiên không có kết quả gì.
“Đạo hữu, tại hạ cũng có chút hứng thú với gốc Sát Mỗ Thụ Yêu này, chúng ta cạnh tranh công bằng, nói chuyện bằng linh thạch đi.”
“Được!” Tu sĩ Kết Đan căm tức đáp.
“Hai vạn ba nghìn linh thạch.”
“Thêm hai nghìn, hai vạn rưỡi.” Lục Huyền thản nhiên hô.
“Đạo hữu cần gì phải làm chuyện hại người mà chẳng có lợi cho mình thế này?”
“Hai vạn sáu nghìn.” Tu sĩ Kết Đan kia hơi do dự một hồi, sau đó lại hô lên lần nữa. Với linh chủng ngũ phẩm, cái giá này đã rất cao rồi, cao hơn nữa thì không đáng.
“Hai vạn tám nghìn.” Lục Huyền Phong nhẹ nhàng hô theo.
Với hắn, dù linh chủng có giá cao hơn chút nữa cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được, dù sao thì một cái quầng sáng cũng có giá trị gấp mấy lần bản thân linh thực rồi.
“Được, tại hạ từ bỏ.” Tu sĩ Kết Đan kia hung hăng nhìn chằm chằm vào dung mạo đang bị che giấu của Lục Huyền, nét mặt vặn vẹo, nhưng không làm gì được, chỉ có thể điều khiển khối thiên thạch dưới chân nhanh chóng rời đi.
“Hai vạn tám nghìn lần một!”
“Hai vạn tám nghìn lần hai!”
“Hai vạn tám nghìn lần ba!”
“Thành giao!”
“Chúc mừng vị đạo hữu này!”
Tu sĩ chủ trì khu linh dược của Hải Lâu thương hội biết sẽ không còn người ra giá cao hơn nữa, nên cũng nhanh chóng hô ba lượt, hoàn thành đầy đủ quy trình.
Lục Huyền vui sướng cười rộ lên. Vậy là hắn đã thuận lợi lấy được loại linh thực tà dị Sát Mỗ Thụ Yêu ngũ phẩm này rồi.
Sau khi đấu giá bảo vật thành công hai bên có thể thoả thuận trao đổi tiền và hàng ngay, cũng có thể thanh toán linh thạch rồi đổi lấy bảo vật sau khi hội đấu giá kết thúc.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Lục Huyền quyết định phải lấy được mầm cây non kia thật nhanh. Hắn nhìn lướt qua danh sách đấu giá hiện lên phía dưới thiên thạch, thấy một khoảng thời gian tiếp theo cũng không xuất hiện linh chủng nên nhanh chóng điều khiển thiên thạch, lao nhanh về phía quầng sáng sau lưng.
Trong quá trình này, hắn còn loáng thoáng nghe được tiếng bàn luận ầm ĩ của không ít tu sĩ phía sau, có vẻ như ai cũng cho rằng hành động vừa rồi của Lục Huyền là rất khó hiểu.
“Ai ngờ vị tu sĩ không biết từ đâu chui ra này lại chịu chi tới hai vạn tám nghìn linh thạch chỉ để mua một mầm cây non?” Giọng điệu nửa khó hiểu nửa chế giễu vang lên.
“Chắc là đệ tử tông môn hoặc thế gia nào đó? Bởi vậy đối phương mới không tiếc linh thạch như thế.”
“Ta nhìn mà đau lòng thay, hai vạn tám nghìn linh thạch hạ phẩm đủ để mua một tấm phù lục hoặc đan dược ngũ phẩm rồi.”
“Mua cây non làm gì không biết? Một Tu sĩ Trúc Cơ mua linh thực ngũ phẩm, mua được nhưng chưa chắc đã có thể bồi dưỡng thành công, đến lúc đó, khác gì trực tiếp lấy rổ trúc múc nước.”
Thanh âm rất nhỏ, nếu không phải linh thức của Lục Huyền vượt xa tu sĩ Trúc Cơ viên mãn chỉ sợ cũng khó lòng phát hiện ra được.
Hắn nghe được những lời chê trách này nhưng trên mặt vẫn mỉm cười, trong lòng chẳng hề để ý.
“Ngươi không phải ta thì sao biết được niềm vui của ta khi gieo trồng linh thực?”
Đúng là đối với những người bên ngoài kia, chuyện dùng nhiều linh thạch như vậy chỉ để mua một gốc cây non, là không có lời, thậm chí còn là cực kỳ lãng phí, nhưng với Lục Huyền lại khác.
Sau khi hắn gieo trồng linh thực ngũ phẩm xuống là có thể biết được phương pháp bồi dưỡng chúng, không cần lo đến chuyện bản thân sẽ bồi dưỡng thất bại. Mà sau khi linh thực thành thục, ít nhất hắn cũng có thể thu hoạch được một món bảo vật ngũ phẩm, thậm chí phần thưởng bên trong quầng sáng của linh thực còn có khả năng lên tới lục phẩm. Nhưng đương nhiên, kể cả khi hắn chỉ nhận được bảo vật ngũ phẩm thôi thì giá trị của nó cũng đã vượt xa giá trị của bản thân linh thực rồi.
Nói cách khác, ngay khi mua được mầm cây tà dị ngũ phẩm này, hắn đã chắc chắn là mình sẽ lời to rồi.
Ý niệm xoay chuyển trong đầu, chỉ một chớp mắt, hắn đã đi tới phía sau quầng sáng.