Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 835 - Chương 835: Phiên Đấu Giá Của Tổng Hội!

Chương 835: Phiên Đấu Giá Của Tổng Hội! Chương 835: Phiên Đấu Giá Của Tổng Hội!

Nơi này đã có không ít tu sĩ của Hải Lâu thương hội tụ tập lại, Lục Huyền tùy tiện nhìn lướt qua lại phát hiện có không dưới năm vị Kết Đan Chân Nhân đang có mặt ở nơi này, ngoài ra trong nhóm người ấy, lại có một vị tồn tại không hề tản ra một tia khí tức nào, nhưng linh thức của hắn đã nhạy bén cảm nhận được thực lực của đối phương cực kỳ khủng bố, tám chín phần mười là Nguyên Anh Chân Quân trực tiếp trấn thủ nơi này rồi.

Hắn không hề chớp mắt, cứ thế đi thẳng tới trước mặt một vị tu sĩ Kết Đan quản lý khu linh dược.

“Tiền bối, ta là tu sĩ vừa mua được mầm cây Sát Mỗ Thụ Yêu kia, xin tiền bối hãy lấy cây non ra giúp ta.”

“Được!”

Sau khi Lục Huyền đấu giá xong, khối thiên thạch của hắn đã được tu sĩ ở đây ghi nhớ kỹ, sau khi xác nhận không có sai sót gì, đối phương mới lấy gốc cây nhỏ màu có vẻ vô cùng già nua kia ra.

Lục Huyền kiểm tra một hồi, thấy không có vấn đề cũng dứt khoát lấy ra hai trăm tám mươi viên linh thạch trung phẩm, dùng linh lực nâng tới trước mặt tu sĩ Kết Đan nọ.

“Mời tiền bối kiểm tra.”

Kết Đan Chân Nhân nhìn lướt qua rồi gật đầu, tỏ vẻ số lượng không sai.

Thấy thế, Lục Huyền cầm theo cây non Sát Mỗ Thụ Yêu nhanh chóng rời khỏi quầng sáng.

“Mầm cây này trông già cỗi quá rồi thì phải? Có thật là một gốc cây non không đây?” Hắn giải trừ đạo cấm chế đơn giản trên thân cây non, nhìn qua Sát Mỗ Thụ Yêu có vẻ ngoài trông như một bà lão già nua, trong lòng hắn không nhịn được khẽ buông lời cảm khái.

Dường như gốc cây non nọ còn có thể nghe hiểu ý tứ của hắn, chỉ thấy phía trên thân cây chợt có thêm hai vết nứt khá sâu, đồng thời một đôi con ngươi dài nhỏ màu xanh biếc xuất hiện, một mực nhìn chằm chằm vào Lục Huyền với vẻ cực kỳ hung ác.

“Ác chút cho ta xem nào.”

Cây non nghe vậy, cành đen ngắn ngủn trên thân cây bắt đầu vẫy đập lung tung, đánh cho từng khối không khí chung quanh Lục Huyền phải bay tán loạn khắp nơi.

Lục Huyền thấy dáng vẻ của nó như đang tức giận nên vội vàng lên tiếng trấn an: “Không sao không sao mà, để ta thử nhìn theo một góc độ khác xem. Lấy ta làm ví dụ này, tuy nhìn ta có vẻ già nua một chút, nhưng vẫn có thể chịu đựng sự ăn mòn của năm tháng! Còn ngươi, hơn trăm năm sau, có thể đám linh thực khác sẽ trở thành một đống tro bụi nhưng chưa biết chừng qua một nghìn năm hoặc một vạn năm nữa, ngươi vẫn giữ nguyên dáng vẻ như bây giờ thì sao?”

Đến đây, con ngươi màu xanh biếc của cây non kia khẽ xoay chuyển, như thể cũng thấy lời hắn nói có lý, lúc này mới chịu bỏ qua.

Một tia Thanh Mộc nguyên khí tuôn ra từ đầu ngón tay của Lục Huyền, trực tiếp rót vào thân cây non.

Được Thanh Mộc nguyên khí tẩm bổ, cây non lập tức có tinh thần hơn hẳn, thậm chí nó còn giả vờ giả vịt vẫy vẫy cành về phía Lục Huyền, sau đó ngũ quan từ từ ẩn đi.

Lục Huyền ngưng tụ tâm thần trên thân cây, chợt phát hiện nó chỉ ngủ đông một khoảng thời gian ngắn ngủi, thế mới yên tâm cất nó vào Thao Trùng Nang, sau đó lặng lẽ trở lại khu linh dược, tiếp tục tham gia hội đấu giá.

Tiếp theo, trên hội đấu giá lại xuất hiện đủ các loại linh dược. Tất cả chúng đều rất thần dị, ngay cả Lục Huyền – người đã chịu khó đi tìm đọc đủ các loại điển tịch linh thực cũng chưa từng nghe thấy - khiến hắn được mở rộng tầm mắt thêm kha khá. Nhưng hắn lại nhạy bén phát hiện ra, phần lớn những loại linh dược này đều do thiên địa sinh ra, sau đó nhóm tu sĩ lại tìm thấy chúng ở trong các loại bí cảnh, chỉ phần nhỏ là linh thực do linh thực sư bồi dưỡng ra.

Trong lòng hắn cũng hiểu, tu hành bách nghệ, nếu so linh thực với luyện khí, luyện đan hay chế phù thì linh thực ít được chú ý hơn rất nhiều, phần lớn tu sĩ bồi dưỡng linh thực chỉ là tiện tay thôi, nên xét cho cùng, những người chuyên đi nghiên cứu linh thực như Lục Huyền vẫn là rất ít.

Bởi vậy cũng không nhiều tu sĩ có thể độc lập bồi dưỡng ra lượng lớn linh thực cấp cao.

Thêm nữa, về cơ bản thì linh chủng từ ngũ phẩm trở lên đều không có phương pháp ngưng chủng, nên đương nhiên là những hạt linh chủng xuất hiện trong hội đấu giá này chủ yếu cũng chỉ có tứ phẩm mà thôi.

Hắn chờ đợi hồi lâu cũng không thấy xuất hiện linh chủng khiến mình hứng thú nên khống chế thiên thạch đi tới khu vực pháp khí. Số lượng tu sĩ vây quanh nơi này đông gấp mười lần khu linh dược, qua tình huống này cũng có thể cảm nhận được trình độ hoan nghênh và chú trọng của nhóm tu sĩ đối với pháp khí.

Lục Huyền xem xét một hồi, đã nhìn trúng một món pháp khí tà dị tứ phẩm, bên trong có phong ấn lượng lớn âm hồn, rất thích hợp để bồi dưỡng mấy gốc linh thực ngũ phẩm cần oán niệm âm hồn trong linh điền âm phủ của hắn.

Giá cả của món pháp khí kia không ngừng tăng cao, hắn hô giá mấy lần rồi lựa chọn từ bỏ.

Với hắn, pháp khí không thể so sánh với linh chủng. Linh chủng hắn nhìn trúng thì chỉ cần trong phạm vi năng lực cho phép, hắn nhất định phải có bằng được. Còn nếu pháp khí có giá cao quá, hắn sẽ dứt khoát từ bỏ.

Đến cuối cùng, món pháp khí âm hồn ấy đã bị một vị tà tu Kết Đan mua với giá cao.

Lục Huyền cũng không để ý mà lại tiếp tục tìm kiếm bảo vật mình thích.

“Hai vạn năm lần một, hai vạn năm lần hai, hai vạn năm lần ba!”

“Thành giao!”

“Chúc mừng đạo hữu đã giành được hài cốt của yêu thú Cự Linh Tượng ngũ phẩm.”

Lục Huyền nhìn đống hài cốt như một ngọn núi nhỏ phía trước, trên mặt lộ ra một nụ cười. Yêu đan, tinh huyết và ngà voi có giá trị cao nhất trong bộ hài cốt yêu thú ngũ phẩm này đều bị lấy đi cả rồi, chỉ còn lại một bộ hài cốt to lớn khủng khiếp này thôi. Bởi vậy hắn mới đấu giá được nó với số tiến thấp hơn linh chủng ngũ phẩm rất nhiều.

“Lớn mới tốt, càng lớn càng có thể bồi dưỡng Hài Ma Quan được lâu hơn.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ, có bộ hài cốt yêu thú ngũ phẩm này thì về sau hắn hoàn toàn không cần phải lo lắng về vấn đề sinh trưởng của Hài Ma Quan nữa rồi.

Chớp mắt đã qua nửa ngày, phiên đấu giá các loại bảo vật của phân hội đã sắp kết thúc, tới giờ Lục Huyền mới chỉ mua được một mầm cây Sát Mỗ Thụ Yêu ngũ phẩm và một bộ hài cốt yêu thú ngũ phẩm, thành quả cũng không quá tệ, nhưng trong lòng hắn lại chưa thấy thỏa mãn.

“Tiếp theo chính là phiên đấu giá của tổng hội. Hải Lâu thương hội thu thập bảo vật đã nhiều năm, còn thu hút nhiều tu sĩ Kết Đan và thậm chí cả Nguyên Anh tới đây như vậy, nếu không thể lấy ra vài món bảo bối chất lượng cao, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của bọn họ cho xem.” Lục Huyền thầm nghĩ.

Theo lời giới thiệu ban đầu của vị tu sĩ kia, phẩm cấp cao nhất của những món bảo vật xuất hiện trong phiên đấu giá thuộc về tổng hội sẽ là thất phẩm, thậm chí trong quá trình đấu giá cũng không ít bảo vật lục phẩm, chỉ cần nghĩ tới đây thôi là trong lòng hắn đã hào hứng lắm rồi, lại càng thêm mong chờ vào nó.

“Các vị đạo hữu, chắc hẳn các vị đều đã mua được bảo vật mình thích trong phiên đấu giá của phân hội rồi. Nhưng trò hay giờ mới bắt đầu, tiếp theo đây sẽ đến phiên đấu giá của tổng hội chúng ta. Không nói nhiều nữa, mang bảo vật lên!”
Bình Luận (0)
Comment