Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 836 - Chương 836: Tọa Phật Liên!

Chương 836: Tọa Phật Liên! Chương 836: Tọa Phật Liên!

Chỉ thấy một luồng bảo quang bay từ bên trong quầng sáng ra, tới trước mặt vị tu sĩ Kết Đan hậu kỳ chủ trì hội đấu giá kia.

Quang mang nhanh chóng thu lại, một quyển sách màu đen kịt xuất hiện trước mặt mọi người, ngoài bìa sách có một con mắt rất lớn, đồng tử khẽ chuyển động, thời điểm linh thức chạm vào nó sẽ có cảm giác vi diệu tựa như sắp sửa trầm luân vào bên trong.

“Vật này tên là 《 Thiên Yêu Yểm Pháp 》, là một môn thần thông cấp thấp có liên quan đến huyễn thuật. Sau khi tu luyện sẽ có được thần thông đồng thuật quỷ dị khó lường, giá khởi điểm là sáu vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn ba nghìn linh thạch hạ phẩm.”

“Bắt đầu!”

“Thần thông cấp thấp?”

“Còn là thần thông loại đồng thuật rất hiếm gặp!”

“Hải Lâu thương hội vừa mở màn đã bất phàm rồi.”

Đám đông tu sĩ đang vây quanh quầng sáng vừa nghe tới cái tên thần thông 《 Thiên Yêu Yểm Pháp 》 là lập tức xôn xao, tiếng bàn luận ầm ĩ vang lên.

Phải biết rằng, ngay cả một con quái vật khổng lồ như Ly Dương Đạo Tông thì thần thông cũng không phải thứ bảo vật thông thường bên trong môn phái của bọn họ, vậy mà Hải Lâu thương hội lại dùng thần thông 《 Thiên Yêu Yểm Pháp 》 này để mở màn cho phần đấu giá của tổng hội vào ngày hôm nay, tất nhiên sẽ khiến cho phần lớn tu sĩ đang có mặt phải chấn động.

“Sáu vạn năm nghìn!”

“Tám vạn linh thạch!”

Nhất thời, tiếng hô giá không dứt bên tai.

Lục Huyền lẳng lặng đứng trên thiên thạch, thản nhiên nhìn đông đảo nhóm tu sĩ Kết Đan đang tranh đoạt môn thần thông cấp thấp này.

Dù trong lòng hắn cũng có chút hứng thú nhưng tự biết tài lực của bản thân tới đâu, muốn tranh giành môn thần thông này cũng phải gắng gượng, đặt trọng điểm trên phương diện linh chủng hoặc ấu thú yêu thú, thai noãn là được.

Nhưng nhờ vậy, hắn cũng đã hiểu thêm về giá trị của môn thần thông 《 Nhiếp Hồn Huyết Chưởng 》 trong tay mình.

Sau khi có được 《 Nhiếp Hồn Huyết Chưởng 》, vì thần thông này khá tà dị, tu luyện còn có nguy cơ dị hoá nên hắn vẫn để chung nó với 《 Huyết Thần Kinh 》, chờ khi nào đột phá tới Kết Đan lại bán đi hoặc đổi lấy linh chủng cao giai.

Trong linh điền vẫn còn rất nhiều linh thực ngũ phẩm đang dần trưởng thành, thậm chí còn có Phượng Hoàng Mộc lục phẩm đã bồi dưỡng nhiều năm, dù không chiếm được công pháp hoặc thần thông vừa ý thì Lục Huyền cũng không có gì phải lo lắng.

Cuối cùng môn thần thông 《 Thiên Yêu Yểm Pháp 》 kia được một tu sĩ Kết Đan trung kỳ mua với giá hơn mười hai vạn linh thạch hạ phẩm.

Lục Huyền không khỏi líu lưỡi, trong lòng lại nâng giá trị của 《 Nhiếp Hồn Huyết Chưởng 》 lên cao hơn một chút.

“Tiếp theo là một thanh phi kiếm ngũ phẩm, đến từ...” Tu sĩ trung niên hòa nhã kia lại lấy ra một thanh phi kiếm màu xanh lam với linh quang tản ra bốn phía, trên thân kiếm có những đường linh văn hệt như đám mây, khi nắm nó ở trong tay tu sĩ sẽ có cảm giác nhẹ nhàng tựa như không có vật gì.

“Phi kiếm này cũng không tệ nhưng so với Khổng Tước Minh Vương Kiếm của ta thì vẫn kém một chút.” Lục Huyền đứng ở phía xa, trong lòng âm thầm so sánh ưu khuyết điểm của hai thanh phi kiếm này một phen.

Các loại bảo vật xuất hiện dồn dập khiến bầu không khí trong hội trường cực kỳ náo nhiệt, thỉnh thoảng lại có tu sĩ vì một món bảo vật mà tranh giành tới đỏ mặt tía tai.

“Tốt rồi, món bảo vật tiếp theo là một hạt linh chủng đặc biệt...” Giọng nói của tu sĩ trung niên kia vang lên bên tai Lục Huyền cực kỳ rõ ràng.

“Linh chủng của ta! Cuối cùng cũng tới rồi!” Tinh thần Lục Huyền rung lên, ý chí chiến đấu bắt đầu sục sôi, thậm chí hắn còn coi như hạt linh chủng mới được giới thiệu nọ đã thuộc về mình rồi.

“Linh chủng này có phẩm giai lục phẩm, tên là Tọa Phật Liên, tương truyền là do cơ duyên xảo hợp nên chiếc đài sen vẫn luôn được một vị Phật Đà thuộc Thánh địa Phật môn Huyền Không Tự tại dị vực ngồi lên đã sinh ra hạt linh chủng này.”

Lời nói vừa dứt một cái hạt sen với Phật quang lưu chuyển trực tiếp xuất hiện trước mặt mọi người. Kích thước của thứ này lớn hơn rất nhiều so với hạt sen bình thường, nó lớn bằng cái đầu trẻ con, bên trên tản ra Phật quang vàng rực, mang tới cảm giác bình yên tường hòa cho người nhìn, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy một hư ảnh một chú tiểu nhỏ ở bên trong hạt sen, khi thì lăn lộn, khi thì ngủ say, trông vô cùng sinh động.

“Linh chủng Tọa Phật Liên lục phẩm, giá khởi điểm là năm vạn năm nghìn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được ít hơn hai nghìn linh thạch hạ phẩm.”

“Bắt đầu!”

“Sáu vạn năm nghìn!” Tu sĩ trung niên vừa dứt lời đã có một tiếng nói vang lên, mọi người vừa nhìn theo tiếng nói lại trông thấy một vị tăng nhân chân trần vừa điều khiển thiên thạch bay ra từ trong đám tu sĩ, ánh mắt nóng rực một mực nhìn chằm chằm vào hạt sen Tọa Phật Liên kia. Tăng nhân này có tu vi Kết Đan tiền kỳ, chính là một vị tán tu có danh tiếng không nhỏ bên trong Ly Dương cảnh.

Khoảnh khắc nhìn thấy linh chủng Tọa Phật Liên, trong lòng tăng nhân này đã lập tức nảy sinh ra dục vọng muốn chiếm nó làm của riêng cho mình rồi, trực giác cho gã biết, một khi bồi dưỡng Tọa Phật Liên này thành thục, mình sẽ nhận được lợi ích cực lớn, thậm chí còn có khả năng dựa vào nó mà đột phá lên Kết Đan trung kỳ.

“Sáu vạn tám nghìn.” Chẳng mấy chốc lại có một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ hô lên mức giá cao hơn một chút.

Hầu hết những tu sĩ ở đây đều biết linh chủng lục phẩm quý hiếm đến mức nào, dù không quen bồi dưỡng linh thực thì cũng thử thăm dò báo giá một phen, chờ mong có thể kiếm được của hời từ hạt linh chủng Tọa Phật Liên lục phẩm này.

Rất nhanh, giá cả cạnh tranh của hạt linh chủng ấy đã tăng lên tới tám vạn linh thạch hạ phẩm rồi. Khi lên tới cái giá này, nhóm số tu sĩ tham gia đấu giá đã giảm đi hẳn.

Dù linh chủng lục phẩm trân quý nhưng độ khó khi bồi dưỡng chúng cũng tăng theo, ngay cả Kết Đan Chân Nhân cũng không dám chắc mình có thể thành công bồi dưỡng ra, hơn nữa chu kỳ thành thục của một hạt linh chủng như thế sẽ kéo dài cực kỳ lâu, có khi từ mấy chục tới hơn trăm năm mới thu hoạch được, đổ quá nhiều linh thạch vào đây, thực sự không đáng giá lắm.

“Tám vạn ba nghìn linh thạch hạ phẩm.” Lục Huyền thấy chỉ còn chừng hai - ba người cạnh tranh thì mới lên tiếng hô.

Đám người khác dùng linh thức đảo qua, chợt phát hiện người ra giá lại là một tu sĩ Trúc Cơ viên mãn, ai nấy đều cảm thấy bất ngờ. Nhưng có cấm chế từ pháp bảo cao cấp của Hải Lâu thương hội che lấp nên cả Nguyên Anh Chân Quân cũng không cách nào nhìn thấy hình dáng chân thật của Lục Huyền.

“Tám vạn sáu nghìn.” Một vị tu sĩ Kết Đan trung kỳ phía đối diện, khẽ hô.

“Chín vạn, ta nhất định phải có được hạt linh chủng này.” Giọng điệu tu sĩ tăng nhân vô cùng kiên định, thoáng cái đã nâng giá cạnh tranh thêm bốn nghìn.

“Vậy xin nhường cho đạo hữu.” Vị tu sĩ Kết Đan trung kỳ kia thoáng do dự một lát rồi lựa chọn từ bỏ, với chín vạn linh thạch hạ phẩm gã hoàn toàn có thể đi tranh một món bảo vật lục phẩm khác.
Bình Luận (0)
Comment