Chương 846: Kết Đan Thành Công!
Chương 846: Kết Đan Thành Công!Chương 846: Kết Đan Thành Công!
Rất nhanh, đã có từng hạt linh tỉnh cực nhỏ chậm rãi xuất hiện bên trong đan điển, chúng một mực chìm chìm nổi nổi bên trong khí hải như những ngôi sao vương vãi đầy trời.
Lục Huyền nhận thấy mình có vẻ dân mất sức nên khẽ cắn đầu lưỡi, Thánh Anh Đan đã giầu sẵn trong miệng lặng lẽ vỡ vụn, một luồng linh lực thuộc tính âm tỉnh thuần đến cực hạn theo yết hầu đi xuống, chảy qua tứ chỉ bách hài, bọc lấy lượng lớn linh lực, hóa thành từng giọt linh dịch tụ hợp vào trong đan điền khí hải.
Linh dịch áp súc và chuyển hóa thành linh tỉnh càng ngày càng nhiều, hắn đang chậm rãi đi tới bước khó khăn nhãt, đó là ngưng tỉnh thành đan, thần và đan hợp nhất.
Trong lòng Lục Huyền vẫn cực kỳ bình tĩnh, hắn không thèm để ý tới những suy nghĩ có thể khiến tâm ma xuât hiện vào lúc này, linh thức của hăn khổng chế những hạt linh tỉnh nhỏ bé như những ngôi sao treo giữa trời, chậm rãi dung hợp chúng lại với nhau. Linh tỉnh nhìn qua giống như tro bụi, cực kỳ khó không chê, cũng may linh thức của Lục Huyền đã được bảo vật Uẩn Thần Thiếp ngũ phẩm tấm bồ, hơn nữa còn tu luyện ( Thần Diễn Kinh} nhiều năm, khiền cho linh thức mạnh mẽ hơn tu sĩ Trúc Cơ viên mãn bình thường rất nhiều, nhờ vậy mới có thể hoàn thành một bước này. Hắn nhìn qua vô số linh tỉnh chồng chât đan xen nhưng lại phân chia rõ ràng trong đan điền, trong lòng biết đây không phải lúc tiết kiệm bảo vật, mới hít vào một hơi, giọt Thanh Tủy Ngọc Dịch để trước người kia lập tức tiến vào cơ thể. Trong đan điền thoáng hiện một mảnh thanh khí mênh mông, chỉ giây lát sau, Lục Huyền đã cảm nhận được linh thức của mình có mỗi liên hệ chặt chẽ với vô sô những hạt linh tinh kia, tựa như trời sinh chúng đã có thể hòa hợp tự nhiên với nhau rổi.
Tâm niệm khẽ chuyển, từng luồng thanh quang hiện lên, cuối cùng một điểm kim sắc cũng sáng lên giữa vô sô những viên linh tỉnh rời rạc nọ. Điểm sáng ấy dần trở nên ngưng thực, nó hóa thành một hạt sáng màu vàng, không ngừng thôn phệ linh tỉnh màu xanh nhạt xung quanh.
Linh tinh không ngừng áp súc lại, sau đó chậm rãi dung hợp với điểm sáng màu vàng kia... Cuôi cùng đã hình thành một viên đan hoàn màu vàng óng sáng ngời, bên trong có ngọn lửa màu xanh nhạt.
Tâm thần Lục Huyền vẫn vững vàng, không lấy đó làm mừng, thần thức giồng như lưỡi dao sắc bén, _ mang theo ý quyết tuyệt thăng tiên không lùi, hung mãnh phóng tới chô viên đan hoàn màu vàng kim kia.
Trong nháy mắt, thần thức như xuyên qua một tầm màng mỏng vô hình, thuận lợi tiên vào bên trong kim đan. Mặt ngoài của kim đan tuôn ra một tỉa linh tính mạnh mẽ dổi dào, nhẹ nhàng rơi vào trong đan điền khí hải.
Đan thành
“Rốt cuộc cũng kết đan xong...” Lục Huyền nhìn viên đan hoàn màu vàng óng ánh đang xoay tròn bên trong đan điền, trong lòng chợt nảy sinh một loại cảm giác ngỡ ngàng như thể bản thân vân còn đang ở trong mơ.
Lúc trước, tên tiểu tán tu Luyện Khí tại phường thị Lâm Dương ngày đêm bận rộn chỉ mong kiểm được thêm chút một chút toái linh, trong lòng chỉ muốn sống tạm trong Tu Hành giới, chưa từng nghĩ tới một ngày mình cũng có thể đột phá đến cảnh giới Kết Đanl
Vào thời điểm ấy, hắn còn phải ngẩng đầu hướng ánh mắt đầy hâm mộ nhìn về phía tu sĩ Trúc Cơ trong phường thị, không ngờ mình cũng có một ngày trở thành đối tượng để những tu sĩ khác phải ngưỡng vọng. “Có thể thuận lợi đột phá đến Kết Đan chủ yếu là nhờ bản thân ta chăm chỉ khổ luyện, cùng với một chút tác dụng của quầng sáng."
Đi đến một bước này, trong lòng hắn lại càng thêm kiên định với ý tưởng trông coi linh điển, thu hoạch quầng sáng phần thưởng.
Ý niệm hiện lên, hắn tỉnh tế cảm nhận vô vàn biển hóa trong cơ thể. Rõ ràng là thân thể đã ngưng thực mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều, toàn thân tràn ngập sức mạnh, giồng như có thể đánh nát cả một ngọn núi chỉ với một quyền, thời điểm linh lực vận chuyển tới hai chân còn có cảm giác bay bổng nhẹ nhàng, tốc độ cũng tăng lên rât nhiều.
Huyết dịch chảy ào at, huyết khí tràn đầy đến cực điểm, dù chưa thử nghiệm nhưng hắn cũng có thể nhận thây sinh cơ cực kỳ cường đại. Phạm vi cảm giác của linh thức từ hai - ba dặm lúc trước thoáng cái mở rộng đến hơn hai mươi dặm, ý niệm trong đầu nhanh chóng quay ngược trở lại, không có chút ngưng trệ nào, công pháp tu hành trước kia không rõ tựa như thoáng cái cũng buông lỏng hẳn.
Biến hóa chủ yếu vẫn là linh lực, viên đan hoàn vàng óng kia cung cấp linh lực tỉnh thuần hơn linh dịch cảnh giới Trúc Cơ không chỉ mười lần mà còn cuồn cuộn không ngừng, như sông lớn tuôn trào mãi không thôi.
“Linh lực tỉnh thuần phong phú thế này cũng có nghĩa là ta có thể gia tăng số lượng linh thực đang bổi dưỡng lên gấp vài lần.” Trong đầu Lục Huyền không khỏi sinh ra một luồng ý niệm như vậy.
Gieo trồng linh thực không có nghĩa là cứ căm hạt ging xuông linh nhưỡng là chúng có thể thuận lợi chín muổi, mà trong quá trình sinh trưởng của linh thực, còn phải dùng các loại thuật pháp cơ bản như Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật để bồi dưỡng, thậm chí một số linh thực cấp cao còn có yêu cầu đặc biệt đối với linh lực.
Hơn nữa, nhằm nâng cao tỷ lệ sống sót, cũng như gia tăng phẩm chãt cho linh thực khi thành thục, Lục Huyền vân luôn giữ vững nguyên tắc bổi dưỡng tỉ mỉ, khiền cho linh lực và công sức hắn phải bỏ ra trong quá trình bồi dưỡng tất nhiên sẽ cao hơn linh thực sư bình thường rất nhiều.
Bởi linh lực bị hạn chế nên số lượng linh thực trong linh điển chỉ có thể duy trì ở một mức nhãt định.
Hiện tại hắn đã tấn thăng lên Kết Đan, đương nhiên sô lượng linh thực có thể bồi dưỡng sẽ gia tăng thêm.
Theo hắn được biết, đan hỏa màu xanh nhạt bên trong viên đan hoàn vàng kim kia chính là điểm mấu chốt để tế luyện pháp bảo. Trước mắt trên tay hắn có mãy loại bảo vật ngũ phẩm thích hợp để tế luyện thành pháp bảo, nhưng vì các loại nguyên nhân do tâm thần, linh lực, thời gian vân vân... nên nhât định hắn phải chọn dùng hay bỏ, không có cách nào tế luyện toàn bộ được. “Còn một chuyện nhất định phải giải quyết trước khi tê luyện pháp bảo, đó là phải xử lý đám đông tu sĩ bị dị tượng bên ngoài động phủ thu hút tới đây mới được. Khi tần thăng Kêt Đan đã tạo ra động tĩnh hơi lớn, không ngờ lại dẫn tới nhiều Kết Đan Chân Nhân như vậy." Linh thức của Lục Huyền đảo qua bên ngoài động phủ, không khỏi thở dài một tiếng. Hắn nhanh chóng phủ thêm một kiện pháp bào xanh thâm lên người, thân hình lóe lên, thoáng cái đã đi tới cửa vào động phủ.
Bên ngoài động phủ.
Sau khi dị tượng vòng xoáy linh khí biến mất, phần lớn tu sĩ cũng không vội rời đi.
“Không biết rốt cuộc là tấn thăng thành công hay thất bại đây?” Nữ tu dịu dàng với lôi tỉ như thác đổ kia thâp giọng nói.
“Đột phá đến cảnh giới Kết Đan vô cùng khó khăn, với tán tu lại càng khó hơn lên trời. Nếu thành công còn tốt, thất bại rất có thể sẽ dẫn tới linh khí bạo động, tâm ma xâm nhập, thần hổn thiểu hụt. Không có đại năng Kết Đan hoặc Nguyên Anh hộ pháp chỉ sợ sẽ..."
“Nếu tên tán tu linh thực sư trong động phủ kia gặp bất trắc thì chẳng phải đây chính là cơ hội để được chia một ít linh thực cao giai sao?” Có người đã sinh ra tham niệm trong lòng như vậy.