Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 847 - Chương 847: Chúng Tu Tới Chúc Mừng!

Chương 847: Chúng Tu Tới Chúc Mừng! Chương 847: Chúng Tu Tới Chúc Mừng!Chương 847: Chúng Tu Tới Chúc Mừng!

“Khách quý đại giá quang lâm nhưng Lục mô không thể nghênh đón từ xa, xin các vị thứ lôi." Đột nhiên một giọng nói trong trẻo truyền đến từ động phủ, ngay sau đó một thanh niên tuân tú đã xuât hiện trước mặt mọi người.

Thanh niên này có khuôn mặt nhàn nhã, ung dung, đôi mắt sâu thăm, nụ cười luôn nở rộ trên môi, linh áp cường đại không tự chủ được một mực tràn ra xung quanh.

Người nọ chính là Lục Huyền vừa mới đột phá tới cảnh giới Kết Đan. Nhận thấy cảm giác áp bách mãnh liệt truyền đến từ trên người hắn, một đám tu sĩ Trúc Cơ không khỏi cúi đầu, chỉ có vài vị Kết Đan Chân Nhân còn lại vẫn có thể thoải mái ứng phó.

“Chúc mừng đạo hữu tấn thăng Kết Đan, từ nay về sau đại đạo rộng mỡ Là)

“Chúc mừng Lục đạo hữu, đạo hữu trẻ tuổi như vậy đã tần thăng Kết Đan, nhãt định có thể vấn đỉnh Nguyên Anh, chứng được đại đạo." “Chúc mừng Lục tiền bối tấn thăng Kết Đanl"

Lục Huyền vừa lộ diện, đủ lời chúc mừng đã liên tiếp vang lên.

“Đa tạ các vị đạo hữu, ta vừa mới may mãn tân thăng thành công, động phủ có chút đơn sơ, kính mời chư vị nhập phủ nói chuyện. Bình thường Lục mồ rất thích gieo trồng linh thực, cái khác không có nhưng linh quả linh tương vân đủ dùng.” Hắn cười cười, lập tức mở miệng mời mọi người tiên vào.

Mấy vị Kết Đan Chân Nhân dẫn đầu đưa mắt nhìn về phía nhau, sau đó nhanh chóng gật đầu đổng ý. Mười vị tu sĩ Trúc Cơ cũng theo sát phía sau, cùng nhau tiền vào động phủ của Lục Huyền.

Đi vào tiểu viện, mọi người lần lượt ngồi xuống, linh lực của Lục Huyền khẽ động, các loại linh quả linh tương lập tức được trình lên.

“Mùi vị không tệ, là linh nhưỡng khó gặp, dường như còn có công hiệu tẩy rửa khí tức vẩn đục trong cơ thể.” Một vị trung niên Kết Đan tiền kỳ trầm ổn nếm thử một ngụm Ngọc Tẩy Linh Lộ rồi lập tức m ở tiếng tán dương.

Sau khi tấn chức Kết Đan, tuy bọn họ đã không còn trầm mê với dục niệm ăn uông nhưng gặp được mỹ vị vẫn khiến thể xác và tỉnh thần con người ta sung sướng vô cùng, càng không cần nói tới chuyện bảo vật này còn có tác dụng đặc biệt. Ngọc Tẩy Linh Lộ vốn là linh nhưỡng tứ phẩm, cũng là tồn tại hiểm thây trong các loại linh nhưỡng phẩm giai cao như vậy. Vừa nghe vị trung niên nọ tán dương, mọi người mới dồn dập thưởng thức linh lộ, sau đó đều khen không dứt miệng, đồng thời trong lòng cũng cảm khái sự hào phóng của Lục Huyền.

Xét cho cùng, tu sĩ bình thường rất khó thu thập đủ Ngọc Tẩy Linh Lộ để chiêu đãi nhiều khách nhân như vậy.

“Không ngờ Lục đạo hữu lại có thể bổi dưỡng ra linh quả phẩm chất cao như vậy, còn ủ ra linh nhưỡng thần dị như thế.”

Lục Huyền bổi dưỡng ra rất nhiều loại linh quả, phẩm chất bình quân luôn vượt xa sản phẩm cũng như sản lượng của những linh thực sư bình thường khác, tât nhiên sẽ khiển một đám tu sĩ phải mở lời tán dương.

“Tại hạ không có sở thích gì khác, chỉ thích trồng ít hoa cỏ trong sân, lúc nhàn rồi cũng ủ ra một ít linh nhưỡng.” Lục Huyền cười đáp.

“Có lẽ các đạo hữu khác chỉ coi việc bồi dưỡng linh thực như một cách để thu hoạch tài nguyên tu hành, nhưng tại hạ thì khác, linh thực với ta có địa vị vượt quá bình thường, thậm chí còn có thể đặt trên cả việc tu hành.” Hắn tiếp tục củng cố thiết lập nhân vật linh thực sư của mình ở trước mặt mọi người.

Nhân dịp này hắn cũng thuận tiện kết bạn với rất nhiều Kết Đan Chân Nhân.

Đang nói chuyện phiếm thì đột nhiên bên ngoài động phủ lại truyền đến một âm thanh Véo VOn: “Chúc mừng Lục đạo hữu tần thăng Kêt Đanl" Đồng thời, một vị tu sĩ nho nhã có hai con ngươi màu trắng bạc đã bay từ bên ngoài động phủ vào.

“Tinh Sứ Tể Vô Hành?”

Hầu hết các tu sĩ tìm đến động phủ của Lục Huyền đều đã ở nơi này nhiều năm, tất nhiên sẽ không xa lạ gì với người trước mắt. Mọi người đồng loạt đứng lên, chào hỏi vị tu sĩ nho nhã vừa tới. Đồng thời trong lòng cũng yên lặng thay đổi cách nhìn với Lục Huyền. Hắn được một trong những người cầm quyền của Lôi Hỏa Tỉnh Động này đích thân tới chúc mừng, thì đương nhiên là vị linh thực sư này cũng có điểm gì đó không tầm thường.

Tu sĩ nho nhã khẽ gật đầu, ý bảo mọi người ngồi xuống.

“Nghiêm Cửu An của Hải Lâu thương hội dẫn vãn bối tớibái phỏng, chúc mừng Lục đạo hữu tần thăng Kết Đan!” Đúng vào lúc này, từ bên ngoài động phủ lại có một giọng nói truyền vào trong tai mọi người.

“Nghiêm Cửu An của Hải Lâu thương hội? Tu vi Kết Đan hậu kỳ! Một trong những người lãnh đạo của thương hội!”

“Sao đối phương lại cố ý tới chúc - mừng một linh thực sư vừa mới tần thăng cảnh giới Kết Đan thể này?” Ánh mắt mọi người nhìn Lục Huyền lập tức trở nên phức tạp.

Không lâu sau đã có một tu sĩ trung niên khí chât ôn nhuận như ngọc tiền vào động phủ, đi theo đẳng sau là một lão giả cao lớn có đôi mắt màu đỏ. Đổi phương chính là Mộc đạo nhân của Trích Tinh Lâu từng nhờ Lục Huyền thay mình bồi dưỡng Hài Ma Quan.

“Bái kiến Nghiêm tiền bối, Mộc đạo hữu.” Lục Huyền vội vàng tiến lên, kính cẩn thi lễ.

“Lục đạo hữu đừng khách khí thế." “Biết ngươi tấn thăng Kết Đan, vừa hay ta đang ở gần Thiên Tỉnh Động nên dẫn theo Mộc tiểu hữu tới động phủ của ngươi cùng góp vui." Nghiêm Cửu An nhếch miệng cười, ôn hòa nói.

“Chúc mừng Lục tiền bối tấn chức Kết Đan!" Phía sau Nghiêm Cửu An, Mộc đạo nhân trước đó từng có duyên gặp mặt vài lần, vừa nói vừa nhìn Lục Huyền với vẻ phức tạp. Phải biết răng, lão đã dừng ở cảnh giới Trúc Cơ viên mãn này rất nhiều năm, cũng từng thử đột phá Kết Đan mây lần nhưng vẫn không có kết quả, cũng may có trưởng bổi trong nhà hộ pháp nên mới bình yên vô sự.

Bởi vậy hơn ai hết, trong lòng lão hiểu rất rõ quá trình đột phá Kết Đan này khó khăn tới mức nào, chỉ cần một trong ba thứ linh lực, nhục thân và thần hổn có một chút tỳ vết thôi thì rất có khả năng sẽ thất bại trong gang tâc.

Sau khi biết chuyện Lục Huyền tấn chức Kết Đan, phản ứng đầu tiên của lão chính là kinh hãi tới không thể tin nổi, sau đó lại chuyển dần sang bảy phần hâm mộ ghen ghét, ba phần vui sướng, trắm mối cảm xúc ngổn ngang.

“Mộc đạo hữu đừng khách khí như thể, ta và ngươi cứ xưng hô đạo hữu như cũ là được." Lục Huyển cười nói, hắn có ân tượng không tệ với vị Mộc đạo nhân này.

Ba người tiến vào tiểu viện. “Ra mắt Nghiêm đạo hữu.” Tỉnh Sứ Tể Vô Hành là người bước ra nghênh đón đấu tiên, gã lập tức lên tiêng chào hỏi trung niên ôn hòa.

'*Tể đạo hữu, không ngờ lại gặp được ngươi ở đây." Nghiêm Cửu An gật đầu, ông ta vôn là một trong những vị lãnh đạo của Hải Lâu thương hội, đương nhiên cũng quen biết với Tinh Sứ của Lôi Hỏa Tinh Động.

“Lục đạo hữu từng chữa trị cho một con linh thú làm bạn với tạiha nhiều năm, biễt hãn tân thăng Kết Đan nên tại hạ tới chúc mừng một tiếng."

“Thì ra là thế.”

Nghiêm Cửu An chắp tay chào mọi người.

“Hiện giờ Lục đạo hữu đang là khách khanh của Hải Lâu thương hội chúng ta, về sau mong các vị đạo hữu chiều cô nhiều hơn." “Nghiêm đạo hữu khách khí rồi, đó là chuyện nên làm.”

“Quan tâm lẫn nhau, chiếu cố lẫn nhau là đương nhiên."

Nghe đến đây, mọi người lập tức giật mình hiểu ra.
Bình Luận (0)
Comment