Chương 848: Giờ Bọn Họ Đi Trồng Linh Th...
Chương 848: Giờ Bọn Họ Đi Trồng Linh Th...Chương 848: Giờ Bọn Họ Đi Trồng Linh Th...
Trên thực tế, khách khanh của Hải Lâu thương hội không phải là chức vị mà một tu sĩ bình thường có thể đảm nhiệm được, dù ngươi có cảnh giới Kêt Đan hậu kỳ nhưng không có điểm nào đáng để thương hội để mắt thì cũng không đủ tư cách đảm nhiệm chức vị khách khanh này. Mà hình như Lục Huyền đã trở thành khách khanh của Hải Lâu thương hội trước cả khi tấn chức Kết Đan rồi...
Nghĩ tới đây, trong lòng mọi người đếu thây kinh ngạc đền không tin nổi.
“Rốt cuộc là vị Lục đạo hữu này có chô nào thu hút thương hội, chăng lẽ là thân phận linh thực sư như lời hắn nói?”
Các tu sĩ có mặt đều cảm thấy sức nặng của ba chữ này lập tức tăng lên rất nhiều. Giờ bọn họ đi trồng linh thực còn kịp hay không?
“Nghiêm đạo hữu và Tể đạo hữu quá khen rồi, ta chỉ có chút tạo nghệ trên phương diện linh thực mà thôi, nhưng vừa hay lại có thể giải quyết mãy chuyện nhỏ có liên quan đền lĩnh vực mình am hiểu, bởi vậy mới được kết duyên với hai vị đạo hữu. Tục ngữ nói, môi nghề đều có chuyên môn riêng, chắc các vị đạo hữu hiểu biết hơn ta rất nhiều, chỉ cần thật lòng tha thiết, nhãt định Thiên Đạo sẽ không cô phụ sự nô lực và cần cù của ngươi." Lục Huyền khiêm tốn giải thích, cũng thuận tiện nhét cho mọi người một ngụm canh gà.
Mọi người lập tức hiểu ra.
“Đúng vậy, hắn có được thành tựu hôm nay thì chắc chẵn cũng phải hy sinh thứ khác."
“Tuy hắn am hiểu linh thực nhưng biêt đâu luyện đan luyện khí lại không bằng ta?"
“Bỏ bê tu hành, suốt ngày rúc trong động phủ, chắc hắn bảo vật trên người hăn không nhiều bằng ta? Thậm chí các loại thủ đoạn đầu. pháp thần thông cũng không bằng ta?"
Nghĩ vậy, ý niệm trong lòng mấy vị tu sĩ Kết Đan khác lập tức trở nên cân bằng hơn rât nhiều.
Lục Huyền nhiệt tình chiêu đãi mấy người Tề Vô Hành và Nghiêm Cửu An mới tiển vào động phủ.
Nghiêm Cửu An nhìn tình hình sinh trưởng cực tốt của các loại linh thực mọc san sát nhau khắp núi đổi, trong mắt lập tức toát lên vẻ hài lòng. Sau khi khí linh chỉ ra Lục Huyền có tạo nghệ phi phàm trên phương . diện linh thực, ông ta đã cùng mây người còn lại quyêt định mời Lục Huyền đi tới đảm nhiệm vị trí khách khanh của Hải Lâu thương hội.
Để một tu sĩ Trúc Cơ trở thành khách khanh của thương hội là điều trước nay chưa từng xảy ra, bởi vậy hành động này đã bị không ít người trong thương hội phản đối. Do ông ta ra sức bác bỏ ý kiền phản đổi của mọi người, cuồi cùng mới thành công. Nhưng không ngờ, vừa mới trở thành khách khanh chưa được bao lâu Lục Huyền đã tấn thăng cảnh giới Kết Đan, có thể thấy quyết định của ông ta lúc trước kia sáng suốt tới mức nào.
Mọi người thưởng thức linh quả linh tương, khi men say thâm nhuần, Tế Vô Hành đứng dậy nói với Lục Huyền: “Lục đạo hữu, chúc mừng ngươi tân thăng Kết Đan, đây là chút tâm ý nho nhỏ, không có gì đáng kể, mong đạo hữu vui lòng nhận cho."
Trước mặt gã chợt xuất hiện một hạt linh chủng chói mắt.Linh - chủng này có kích thước bằng nắm tay, trong suốt như ngọc, có cảm giác nó được bao phủ bởi vô số những lớp màng ngọc mỏng, xung quanh hiện ra khí tức màu trắng sữa, từ xa đã cảm nhận được một tia hàn ý rét lạnh.
“Linh chủng này tên là Tuyết Chướng Băng Ngọc Liên, ngũ phẩm, linh thực thuộc tính Băng cực phẩm, hy vọng Lục đạo hữu có thể bồi dưỡng nó thành công.”
“Thế này... là quý giá quá rồi.” Tuy Lục Huyền nói thế nhưng ánh mắt lại không thể rời khỏi hạt linh chủng kia. Môi hạt linh chủng ngũ phẩm đều là bảo vật cực kỳ hiếm thấy, dù trong linh điển của hắn đã có đến mây chục loại linh thực ngũ phẩm nhưng nhìn thấy loại mới, - hán vân không nhịn được, rất muôn chiểm lây nó làm của riêng cho mình.
“Con linh thú được Lục đạo hữu chữa khỏi đã đi theo bên cạnh ta từ khi ta còn ở giai đoạn Luyện Khí, cũng từng cứu ta trong lúc nguy . nan mấy lần, tình cảm đôi bên rất sâu đậm. Ngươi giúp ta việc lớn như thể, hôm nay là ngày vui của đạo hữu, tặng một hạt linh chủng cũng không đáng gì.” Tể Vô Hành vừa cười vừa nói. Gã dựa vào chuyện bản thân cao hơn một tiểu cảnh giới so với Lục Huyền vừa mới tấn chức Kết Đan, đã cô tình đưa hạt linh chủng này tới trước mặt hẳn. “Vậy nếu tại hạ còn từ chối thì đúng là bất kính rổi.” Lục Huyền không từ chổi được, cuối cùng chỉ có thể nhận lấy hạt linh chủng kỳ dị kia. “Lục đạo hữu, ta vội vàng từ thương hội đền, không mang theo thứ gì tốt, phân Ngũ Sắc Thổ này coi như một chút tâm ý nho nhỏ, chúc mừng đạo hữu tân thăng Kết Đanl" Nghiêm Cửu An cũng theo sau, lập tức lầy một đống linh nhưỡng nhỏ từ trong túi trữ vật ra. Linh quang ngũ sắc quanh quẩn trên linh nhưỡng, tựa như đã hòa thành một thể, có thể cảm nhận được linh lực kinh người từ phía trên.
“Đây là Ngũ Sắc Thổ, ta từng lấy được nó từ một dãy núi ngũ hành tại dị vực, trên đó có linh lực ngũ hành nổng đậm, có thể thúc đẩy những loại linh thực có liên quan tới ngũ hành sinh trưởng."
“Đa tạ Nghiêm đạo hữu.” Trước lạ sau quen, lần này Lục Huyền rất tự nhiên tiếp nhận đống Ngũ Sắc Thổ nhỏ kia. Sau đó, hầu như các tu sĩ đến chúc mừng đều lấy ra một món quà nhỏ, tặng cho Lục Huyền làm lễ mừng. Đương nhiên, so về thực lực hay bối cảnh gia sản của bọn họ đều kém hai người Tể Vô Hành, vậy nên quà tặng cũng rât bình thường, nhưng Lục Huyền đều vui vẻ nhận hết. Thời điểm mọi người ra về hắn còn tặng cho môi người một phần linh quả linh tương để đáp lễ. Chẳng mầy chồc bên trong động phủ đã trồng trơn, chỉ còn lại một mình Lục Huyền cùng với rất nhiều linh thú đang ẩn nãp sau núi.
Lục Huyền lại thích hoàn cảnh này hơn, tinh thần thoải mái, cứ thế hăn bay một vòng xung quanh động phủ.
Sau khi tấn chức Kết Đan, hắn có thể thoải mái ngự khí phi hành một lúc lâu, chẳng qua tốc độ không băng được Thanh Phù Lữ, tốc độ linh lực tiêu hao cũng nhanh hơn, chỉ có thể sử dụng trong một số thời điểm đặc biệt.
“Ngũ Sắc Thổ, linh lực ngũ hành, trong động phủ đang có một ít linh thực liên quan tới ngũ hành như Liệt Diễm Quả, Băng La Quả, Địa Hỏa Tâm Liên vân vân, nhưng chúng chỉ cần một thuộc tính trong ngũ hành, nếu dùng Ngũ Sắc Thổ để bổi dưỡng, đúng là hơi phung phí của trời. Cũng may lúc rời khỏi Thiên Kiểm Tông ta còn mang theo linh thực Ngũ Hành Quả, về sau có thể tập trung gieo trồng nó rồi." Linh thức của hắn khống chế Ngũ Sắc Thổ, từ từ rắc đều lên một mảnh linh điền, để nó hòa làm một thể với linh nhưỡng bình thường bên dưới.
Sau khi Ngũ Sắc Thổ được rắc đều, hắn cũng không dừng tay mà đi tới nhổ hai gốc Ngũ Hành Quả từ trong linh điền ra. Lúc trước, khi rời khỏi Thiên Kiểm Tông, vì biết trước chuyện tông môn di dời nên hắn đã nhanh chóng đi đổi được không ít linh chủng tứ phẩm từ Tư Nông Điện.
Trong nhóm ấy, có hai gốc Ngũ Hành Quả, cùng với phương pháp ngưng chủng Ngũ Hành Quả và Địa Hóa Tâm Liên, chờ số lượng linh chủng tích lũy đủ nhiều, có lẽ hắn. cũng có thể bắt tay vào thử cải tiến chúng thành linh thực phẩm giai cao hơn.
Từ khi chuyển tới Lôi Hỏa Tỉnh Động này, mãy loại linh thực tứ. phẩm hắn mang theo đều đã tiến vào giai đoạn thành thục, đền lúc đó, hắn sẽ nhận được rất nhiều phần thưởng từ bên trong quầng sáng.