Chương 850: Lại Trở Về Với Cuộc Sống Bìn...
Chương 850: Lại Trở Về Với Cuộc Sống Bìn...Chương 850: Lại Trở Về Với Cuộc Sống Bìn...
Trong nháy mắt, Lục Huyền chợt có cảm giác suy nghĩ của mình vừa trở nên tỉnh táo sắc bén chưa từng thấy, thậm chí trong đầu hắn cũng bắt đầu sinh ra những lý giải mới về nội dung trên cuốn điển tịch khó hiểu kia.
Cắn thuốc xong, hắn đã có chút lĩnh ngộ rồi cứ trực tiếp đứng yên tại chỗ suy ngâm, chờ mây canh giờ sau mới tỉnh táo lại.
“Không hổ là bảo vật ngũ phẩm, lại có thể gia tăng ngộ tính bình thường của ta lên tới cấp bậc thiên tài." Hãn mở mắt ra, trong mắt loé lên một mảnh tỉnh quang, nhẹ giọng nói.
Có lá Thanh Tịnh Lưu Ly Trà phụ trợ, thoáng cái ngộ tính của hắn đã tăng thêm rất nhiều, xem lại nội dung trên cuồn điển tịch kia cũng không thấy tối nghĩa khó hiểu như ban nãy nữa, thậm chí hiện giờ hắn đã có một chút lý giải bước đầu với công pháp Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp) này rồi.
Nhưng công pháp lục phẩm không phải thứ dê dàng lý giải thầu triệt như vậy, còn cần dùng thật nhiều thời gian đi tìm hiểu mới có thể lĩnh hội thành công, thuận lợi tu hành. “Đáng tiếc trên cây Thanh Tịnh Lưu Ly Trà này chỉ còn lại một mảnh lá trà.” Lục Huyền nhìn Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, trong lòng không khỏi tiếc hận.
Hắn từng mở ra hai quầng sáng đến từ Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, một cái nhận được Thanh Tủy Ngọc Dịch, một cái cho ra { Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp) lục phẩm, cả hai đều là bảo vật trân quý khiến hắn cảm thấy không nỡ chia tay mảnh lá trà cuối cùng kia.
Lục Huyền trở lại phòng, lập tức khoanh chân ngồi trên giường, trong lòng âm thầm suy nghĩ, không biêt mình có nên tê luyện loại bảo vật ngũ phẩm nào đó thành pháp khí cho bản thân hay không.
Phải biết rằng sau khi Kết Đan, đan hỏa trong Kim Đan của hắn có thể dùng để luyện hóa và tế luyện pháp khí, sau đó dung nhập món pháp khí kia vào trong cơ thể tu sĩ, trở thành pháp bảo.
Pháp bảo được chia thành ba cấp bậc cao, trung, hạ, trong đó pháp khí ngũ phẩm, lục phẩm chỉ có thể tế luyện thành pháp bảo cấp thấp, cứ thê mà suy ra.
Lục Huyền thu hoạch chừng mười loại bảo vật ngũ phẩm, nhưng không phải loại nào cũng thích hợp để tế luyện thành pháp bảo. Hắn biết được điều này bởi ngay trong nháy mắt khi nhận được bảo vật hắn đã nắm rõ toàn bộ đặc tính của chúng rồi.
Hắn không thể tế luyện tất cả những món bảo vật trong tay mình thành pháp bảo, vì làm như vậy, - tâm thần và đan hỏa sẽ tiêu hao rất nhiều, ngoài ra còn mất thêm thời gian cùng tỉnh lực, thậm chí với - trình độ linh thức hiện giờ của hắn cũng không thể điều khiển được quá nhiều pháp bảo cùng một lúc. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn đã quyết định sẽ tê luyện hai món bảo vật ngũ phẩm thành pháp bảo trước, theo thứ tự là Thao Trùng Nang và Khổng Tước Minh Vương Kiếm. Một là bảo vật không gian, có tác dụng rât lớn với linh thực sư như hắn, cái còn lại chính là thủ đoạn mạnh nhãt trong tay hăn hiện giờ, lại cộng thêm lai lịch của thứ này không nhỏ, khả nắng tế luyện thành công sẽ cao hơn bình thường một chút. Những món bảo vật còn lại như Vạn Uề Phiên, Nam Minh Ly Hỏa Võng hay Cửu Thủ Long Đổ, hắn sẽ tạm thời cất đi, để xem có nên tiếp tục sử dụng hay tìm cơ hội dứt khoát bán chúng ra ngoài. Hắn không từ chối bất cứ một loại linh thực tà dị nào, nhưng với bảo vật tà dị thì khác, nhât là công pháp tà dị, trong lòng hãn vân có vài phần mâu thuân với chúng, không muốn đi tu luyện. Có thể đây là do thói quen được hình thành trong mâãy chục năm ở bên trong Thiên Kiểm Tông, lại cộng thêm khi tu luyện công pháp tà đạo thường phải tạo sát nghiệt, thủ đoạn cực kỳ âm ngoan ác độc, thậm chí khi tu luyện còn có chút nguy hiểm. Bởi vậy, sau khi có được công pháp ( Huyết Thần Kinh } và thần thông ( Nhiếp Hồn Huyết Chưởng) lục phẩm, tới tận bây giờ hắn cũng không có ý định thử đi tu luyện chúng, cũng vì lo lăng trong quá trình tu luyện sẽ có nguy hiểm dị hoá.
“Công pháp với thần thông gì đó thì không cần lo lắng quá nhiều, dù sao ta vần còn rất nhiều linh chủng ngũ phẩm và lục phẩm sắp đến kỳ thành thục.” Lục Huyền lạc quan nghĩ trong lòng.
Ảnh hưởng của quá trình tấn chức Kết Đan còn lớn hơn hắn tưởng tượng nhiều lãm, trong quãng thời gian kể tiếp, môi ngày đều có tu sĩ đến cửa bái phỏng, muốn kết bạn với Lục Huyền.
Lục Huyền nhiệt tình chiêu đãi từng người, cũng nhân cơ hội này làm quen với khá nhiều Kết Đan Chân Nhân ở xung quanh.
Dần dần, những tu sĩ tới bái phỏng đã ít đi, cuối cùng hắn cũng được trở về với cuộc sông bình thường như trước kia. Môi ngày đều quân quanh với bổi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, lại thừa dịp ngộ tính tăng cao, hắn cũng chuyên tâm đi tìm hiểu Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp } , hiện giờ đã dần tìm ra được một ít manh mối rồi.
Chớp mắt đã qua một tháng, Lục Huyền đi vào linh điển, nhìn mấy chục gồc Băng Huỳnh Thảo với một tầng băng sương hơi mỏng ngưng kêt trên phiên lá năm ngay cạnh chân mình.
Lúc trước vì đột phá Kết Đan, hắn đã dùng Thanh Mộc nguyên khí thoáng thúc giục chúng chín sớm hơn một chút, hiện giờ sau một đoạn thời gian ngắn, lại có thêm bốn gồc Băng Huỳnh Thảo hoàn toàn thành thục. Lục Huyền quen tay hay việc, nhanh chóng ngắt Băng Huỳnh Thảo ra khỏi linh nhưỡng, để vào trong một chiếc hộp ngọc dài mảnh rồi dùng phù lục phong ân chúng lại, tránh để sinh cơ trong linh thực trôi đi mãt.
Ngay sau đó, bóng dáng hắn như một tia lưu quang xet qua, bồn quầng sáng màu trăng khẽ lập lòe gần như vỡ tan cùng một lúc, hóa thành bổn dòng quang hà, lần lượt tràn vào cơ thể Lục Huyển.
[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được phần thưởng tu vỉ ba năm.}
[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được phần thưởng tu vỉ năm năm.]
Bốn quầng sáng, có hai cái mang đến phần thưởng tu vi, đã tăng thêm cho Lục Huyền tám năm tu vi. “Quả nhiên, sau khi tấn thăng Kết Đan, vì phẩm giai chênh lệch quá lớn nên đã ảnh hưởng tới trình độ phần thưởng bên trong quầng sáng.” Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu, có vết xe đổ của Linh Huỳnh Thảo cấp thấp, nên từ giai đoạn Trúc Cơ hăn đã bắt tay vào quá trình bồi dưỡng và cải tạo Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm rồi, cuối cùng may mãn là thành công.
Nếu sau khi Kết Đan lại thu hoạch quầng sáng Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, khẳng định là phần thưởng tu vi sẽ giảm bớt rất nhiều.
“Hiện giờ phần thưởng do Băng. Huỳnh Thảo tam phẩm mang đến chỉ còn lại một nửa, tu vi đến từ gốc có phẩm chất bình thường đã giảm từ năm năm xuồng còn ba năm, phẩm chất tốt lại giảm từ mười năm xuống còn năm năm."
Đến đây, cũng coi như hắn đã chấp nhận hiệu quả mới của Băng Huỳnh Thảo rồi. Lại nói, tu hành càng về sau, lượng linh lực cần thiết để nâng cấp sẽ tăng theo câp sô nhân, nếu tu luyện theo phương thức bình thường, dù hán có dứt khoát tiêu hao chừng tám trăm tới gần nghìn năm tuổi thọ của mình, chỉ sợ cũng khó có thể tới được Kết Đan trung kỳ. Bởi vậy, muồn tăng câp hăn nhãt định phải duy trì quá trình gieo trồng bổi dưỡng Băng Huỳnh Thảo.
Sau khi luyện hóa hấp thu lượng linh lực vừa đột nhiên xuất hiện trong cơ thể, hắn lại chú ý tới hai quầng sáng còn lại.