Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 859 - Chương 859: Một Vốn Bốn Lời!

Chương 859: Một Vốn Bốn Lời! Chương 859: Một Vốn Bốn Lời!Chương 859: Một Vốn Bốn Lời!

Hai gã Nho tu đã tìm được đều có chuyện xưa trên người, trong lúc nhất thời Lục Huyền cũng rât khó lựa chọn.

Rõ ràng tu vi Nho đạo của Trương Ứng Kỳ cao hơn nhiều, đúng ra gã mới là tổn tại thích hợp để bổi dưỡng Cửu Nho Bảo Thụ, nhưng có thể nhận ra gã này cực kỳ để ý tới đại thù trên người, một khi có cơ hội nhất định sẽ trở về Đại Hạ cảnh báo thù, thậm chí chuyển đi kia còn có khả năng sẽ kéo thể gia Nho đạo sau lưng đuổi qua bên này, tính ổn định không mạnh.

Về phần Hồng Khinh Hải, tu vi không đền Trúc Cơ nhưng theo kinh nghiệm học tập của gã thì hăn là thiên phú cũng không thua kém Trương Ưng Kỳ. Gã này tới Ly Dương cảnh cũng là hành vi chủ động, không dính dáng nhiều tới thể lực Đại Hạ cảnh, thậm chí qua đoạn nói chuyện vừa rồi, còn có vẻ như đối phương cũng định tìm một nơi yên ổn ở Thiên Tỉnh Động này để tu luyện.

Nghĩ đến đây, cán cân trong lòng Lục Huyền đã hơi nghiêng về một phía rổi.

“Hồng tiểu hữu, nếu ngươi tu luyện thành công liệu có định trở về tìm nhỉ tử của tên Đại Nho kia báo thù hay không?”

“Chắc chắn là muốn rồi, nhưng cơ hội đó quá mức xa vời, dù sao thì người đứng sau lưng đôi phương cũng là Đại Nho, bởi vậy ý muốn báo thù trong lòng ta cũng dần phai nhạt đi nhiều." Hồng Khinh Hải thoái mái đáp, xem ra cũng không quá để ý tới kẻ thù của mình.

“Vậy ngươi có nguyện ý đi theo ta, thay ta hoàn thành một nhiệm vụ hay không? Nếu khiển ta hài lòng, những thứ khác không nói nhiều nhưng chắc chắn sẽ giúp ngươi đột phá cảnh giới Trúc Cơ.” Lục Huyền vừa cười vừa nói, chút tự tin này hăn vẫn có, trên người hắn thứ khác không có nhiều chứ Trúc Cơ Đan lại đủ để cho Hồng Khinh Hải ăn như ăn kẹo, chồng chất cũng có thể chồng đến cảnh giới Trúc Cơ.

“Văn bối rất sẵn lòng!" Không chút do dự đã nghe “Bộp” một tiêng, Hồng Khinh Hải vưa quỳ một chân xuống đâãt, trong lòng mừng rỡ như điên.

“Viên Trúc Cơ Đan này coi như quà gặp mặt của ta, về sau còn có thể định kỳ cho ngươi một ít linh thạch làm thù lao, nêu làm tôt chuyện này có lẽ ta vân còn những món bảo vật khác ban thưởng cho ngươi." Sau khi tìm được công cụ hình người cho Cửu Nho Bảo Thụ, tâm trạng của Lục Huyền rất thoải mái, hai người nhanh chóng ký kết hiệp nghị, hắn cũng trực tiếp lấy ra một viên Trúc Cơ Đan thưởng cho Hồng Khinh Hải.

Về sau, Hồng Khinh Hải sẽ phụ trách đọc thi từ văn chương, còn Lục Huyền chủ yếu phụ trách

chuyện bồi dưỡng, xúc tiến linh thực hãp thu văn khí, tuy làm vậy có thể sẽ ảnh hưởng tới phần thưởng bên trong quầng sáng, nhưng Lục Huyền cũng không quá bận tâm, có thể bồi dưỡng Cửu Nho Bảo Thụ lục phẩm thành thục là tốt lắm rồi.

“Đa tạ tiền bối, vãn bối nhất định sẽ tận tâm tận lực, không phụ sự ủy thác của ngài!" Hồng Khinh Hải dùng cả hai tay run rẩy tiếp nhận viên Trúc Cơ Đan kia, cũng không quên hứa hẹn với Lục Huyền.

Lục Huyền tạm thời thu xếp cho gã ở lại phân lâu của Hải Lâu thương hội, còn một mình hẵn đi tới Có Một Tiệm Tạp Hóa.

“Lục tiển bối!" Trong nháy mắt khi Văn Càn nhìn thây hắn, trên mặt đã hiện lên một nụ cười chân thành nhãt, nhiệt tình nhât.

“Việc làm ăn thế nào?” Lục Huyền đảo qua đồng giá gồ trong phòng, rât nhanh đã phát hiện số lượng bảo vật trên đó đã không còn nhiều lãm.

“Làm ăn rất tốt, những món bảo vật tiền bối lấy ra đều được các tu sĩ cực kỳ yêu thích, thậm chí có vài loại còn khiển không ít tu sĩ Trúc Cơ tranh đoạt với nhau. Trúc Cơ Đan bán ra nhanh nhất, tiếp theo là Địch Trần Đan tứ phẩm và Uẩn Linh Đan nhị phẩm, Thú Linh Đan còn thừa khoảng một nửa. Dưỡng Kiếm Hồ Lô vì hàng đẹp giá rẻ nên cũng bán hết rât nhanh. Kiểm phù càng không cần phải nói, đã có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ nhờ quan hệ tìm tới tại hạ, chỉ muốn cầu mua một tấm kiểm phù tứ phẩm."

“Ngươi cứ nhìn tình hình mà làm, chỉ cần giá bán không thay đổi, không mang phiền phức đền cho ta là được." Lục Huyển tùy tiện đáp. - Sau khi suy nghĩ một lát, hắn lại lây một ít Trúc Cơ Đan, kiểm phù và các loại bảo vật từ trong túi trữ vật ra, đặt lên giá gô.

“Trong khoảng thời gian này, ta muốn lây hơn nửa sô linh thạch bán được.” Hắn mở miệng.

“Vâng tiền bối, đây là sổ sách."

Văn Càn vội đưa sổ sách qua, Lục Huyền tùy ý lật xem rồi nói với gã: “Giúp ta lây hai nghìn tám trăm linh thạch trung phẩm.”

Văn Càn gật đầu thật mạnh, đã nhanh chóng lầy một đồng linh thạch trung phẩm từ trong túi trữ vật ra.

Linh lực của Lục Huyền khẽ động, quét phần lớn linh thạch vào túi trữ vật, trong lòng cảm khái khôn kể. “Sau khi mở cửa hàng, tốc độ kiếm linh thạch nhanh thật đây!"

Chỉ mở cửa được nửa tháng, nơi này đã mang đền cho hãn gần ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm, có thể sánh ngang với hai món pháp bảo cầp thấp rồi.

“Quan trọng nhất là bản thân ta vốn không mất bao nhiêu phí tổn, khoản tiêu tồn nhiều linh thạch _ nhất lại là tiền thuê cửa hàng môi tháng hơn một vạn. Cũng có thể nói là một vồn bổn lời."

Những món bảo vật này, đa phần hắn đều có được từ phần thưởng bên trong quầng sáng, chỉ có một phần đan dược do chính hắn tự tay luyện chế ra, nhưng trình độ luyện đan câp Tông Sư kia cũng đền từ gói kinh nghiệm đan phương trong quầng sáng.

“Không biết mua một khu bí cảnh cần bao nhiêu linh thạch nhỉ? Nếu cứ kiểm lời thể này chưa biết chừng ta cũng có thể thử đi hỏi thăm giá cả.” Trong lòng hắn chợt nảy ra suy nghĩ như vậy.

Sau khi tấn thăng Kết Đan, có đủ linh khí và thần hổn cường đại chồng đỡ, hắn đã quyêt tâm sẽ mở rộng quy mô gieo trồng linh thực, nhưng linh điền trong động phủ Lôi Hỏa Tỉnh Động lại không chồng đỡ nổi, bởi vậy hắn mới có ý định đi tìm một khu bí cảnh cho riêng mình.

“Chờ tích lũy đủ linh thạch rồi tới thương hội hỏi thử xem.” Trong lòng hãn nghĩ vậy, ánh mắt lại rơi xuống người Văn Càn đang cúi đầu không nói ở một bên.

“Làm rất tốt, cứ tỉ mỉ làm việc, nếu tiếp tục làm tôt thê này ta sẽ tăng thù lao cho ngươi.” Lục Huyền thuận thể vẽ cho Văn Càn một cái bánh to sau đó cầm linh thạch rời đi.

Giữa vô số tia lôi mang nho nhỏ, Lục Huyền cầm Lôi Hỏa Lệnh, bảo vệ Hồng Khinh Hải tiến vào động phủ của mình. Khu vực bên ngoài động phủ vẫn như bình thường, hắn mở trận pháp, tiền vào bên trong. Chim mập và đám linh thú cảm nhận được khí tức của hắn đều nhao nhao đi ra nghênh đón. Chờ tới khi nhìn thấy Hồng Khinh Hải đang đứng bên cạnh Lục Huyền, đứa nào cũng lộ vẻ tò mò.

Hồng Khinh Hải cảm ứng được khí tức cường đại trên người đám linh thú như chim mập thì không dám nhúc nhích, tùy ý để mấy đứa chim mập, Ly Hỏa Giao vân vân... lượn tới lượn lui xung quanh mình.

“Đám linh thú này đều do ta nuôi dưỡng, tính công kích không mạnh, ngươi có thể yên tâm ở chung với chúng. Còn chuyện ta muôn ngươi làm cũng rất đơn giản, môi ngày chỉ việc đọc thơ từ văn chương ở khu vực ta chia cho ngươi ở lại là được. Ta có một loại linh thực với tập tính sống khá kỳ quái, nó cần sinh trưởng trong hoàn cảnh văn khí, nghe thi từ văn chương, kinh nghĩa Nho gia, ngươi phải thỏa mãn tất cả những yêu cầu của nó thật tốt."
Bình Luận (0)
Comment