Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 861 - Chương 861: Ta Rất Muốn Tiến Bội

Chương 861: Ta Rất Muốn Tiến Bội Chương 861: Ta Rất Muốn Tiến BộiChương 861: Ta Rất Muốn Tiến Bội

“Vậy là sau Trúc Cơ Đan lại có thêm một phương thức giúp ta kiểm được thật nhiều linh thạch rồi, tiếc là phạm vi sử dụng của Mê Dục Đan này không được rộng rãi như Trúc Cơ Đan. Mà cũng chưa chắc, dù sao thì mây kẻ háo sắc kia cũng khá là phổ biến, ngay cả bên trong Tu Hành giới này cũng có không ít đâu."

Lục Huyền lập tức nghĩ đến Hoan HỈ Tỉnh Động thuộc Thập Bát Tinh Động. Nghe nói nơi đó chính là khu vực tầm hoan mua vui hạng nhât Tu Hành giới, tiếc là hắn quá bận làm ruộng nên không có duyên tiền vào. Hắn cất kỹ phần thưởng đến từ quầng sáng của linh quả Mê Tiên Đào, trong khoảng thời gian tới, hắn dự định sẽ mang chúng đến Có Một Tiệm Tạp Hóa bày bán ra ngoài, hoặc là tới Hoan HỈ Tỉnh Động một chuyến, bán cho đám tu sĩ cần dùng với giá cao. Ngày tháng làm ruộng luôn trôi qua rât nhanh, chớp mắt đã qua hai tháng.

Sáng sớm, tại một mảnh linh điền rộng chừng một mâu bên trong động phủ, xung quanh linh điển tràn ngập sương mù nổng đậm nên không thể thấy rõ cảnh tượng bên ngoài linh điển. Bên cạnh mảnh linh điển nho nhỏ ấy có mấy gian nhà đá đơn sơ.

“Cạch” một tiếng, Hồng Khinh Hải đi từ trong nhà đá ra ngoài, bước tới phía trước một gôc cây non có hình thù quái di. Mặt ngoài của cây non có rất nhiều văn tự nhỏ bé không ngừng di động, ngay cả thân cành của nó cũng được ngưng tụ từ vô số những đường cong màu đen. Nêu ngưng thần nhìn kỹ còn có thể nhận ra những đường cong này đều do vô số chữ viết kéo dài tạo thành. Hồng Khinh Hải đã sớm quen với gôc linh thực kỳ dị trước mắt, nét mặt không có chút kinh hãi nào, gã ngồi xuống mảnh đất trống bên cạnh linh thực, lầy một quyển sách ố vàng ra, văn khí trong đan điền cuồn cuộn, một giọng đọc réo rắt vang lên.

Dường như những chuỗi văn tự phía trên cây non linh thực kia cũng nghe hiểu được luồng lực lượng mỏng manh đang ẩn chứa trong _ tiếng đọc sách của gã, khiển cho tốc độ di chuyển của chúng càng lúc càng nhanh, thậm chí còn có không Ít văn tự trực tiếp chui vào trong lá linh thực.

Sau gần nửa canh giờ, Hồng Khinh Hải phục hổi tinh thần, buông cuốn sách trong tay xuống, tỉnh tế cảm ngộ những thu hoạch mình nhận được thông qua quãng thời gian tu hành vừa rồi. Sau đó, gã đưa mắt nhìn màn sương mù đang bao bọc xung quanh mảnh linh điền này, ị trong lòng hoàn toàn không có lây một chút suy nghĩ quá phận nào. Dù bị mảnh sương mù này hạn chế phạm vi hoạt động nhưng trong lòng gã lại không hề bất mãn. Gã tới động phủ này đã hơn hai tháng, và bản thân khá là hài lòng với cuộc sông tu hành hiện tại đến mức không thể hài lòng hơn được nữa. Tuy nơi này không phổn hoa như khu phường thị lúc trước nhưng lại tốt hơn khu phường thị kia không biết bao nhiêu lần. Chỉ tính riêng mức độ linh khí nổng đậm tỉnh khiết đã cảm nhận được hai nơi hoàn toàn không cùng một cấp bậc rồi, đồng thời độ an toàn của nơi này cũng tăng lên rất nhiều. Khi sinh sông tại đây, gã hoàn toàn không cần phải lo lắng mình bị tà tu cướp bóc hay bị yêu thú tập kích bất ngờ, càng không cần phải sợ hãi thế lực trước kia mình từng đắc tội tìm được đền nơi này.

So với những thứ ấy thì cảnh phồn hoa trước kia cũng chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, chạm nhẹ một cái là vỡ nát mà thôi.

Bình thường cứ cách một đoạn thời gian vị Kết Đan Chân Nhân - chủ nhân của động phủ - còn tới tặng . cho gã một ít đan dược, phù lục, đối phương nói là một chút phúc lợi nho nhỏ dành cho gã.

Hành động này của Lục Huyền đã làm Hồng Khinh Hải cảm kích vô cùng, khiên gã lại càng thêm cô gắng để cung cấp hoàn cảnh văn khí tốt đẹp nhất cho Cửu Nho Bảo Thụ.

“Chờ tu luyện và điều chỉnh thêm một đoạn thời gian nữa là ta có thể thử đột phá Trúc Cơ rồi." Nghĩ tới tương lai tốt đẹp trước mắt, trong lòng Hồng Khinh Hải lại tràn ngập chờ mong.

Lục Huyền cũng không định đi tìm hiểu suy nghĩ của vị Nho tu trong mảnh linh điển đang gieo trồng Cửu Nho Bảo Thụ kia làm gì, hắn chỉ thỉnh thoảng tới đây một chuyền, kiểm tra trạng thái của linh thực, thi triển thuật pháp gieo trồng cơ bản, để Cửu Nho Bảo Thụ có thể hấp thu văn khí xung quanh được tôt hơn thôi.

Hôm đó, hắn đang ở trong linh điền, cẩn thận hái những hạt linh chủng đã ngưng kết ra trên Băng Huỳnh Thảo. Sau lần ngưng chủng thứ hai, năm gôc Băng Huỳnh Thảo được giữ lại khi ây cũng đã thuần thục rồi, còn ngưng kêt ra hai mươi sáu hạt linh chủng Băng Huỳnh Thảo mới nữa, so với lần đầu tiên thì sản lượng đã gia tăng thêm rất nhiều.

“Chờ cải tiến thêm lần nữa là có thể bắt đầu bồi dưỡng với quy mô lớn rồi."

“Sau khi tấn thăng đến Kết Đan tiền kỳ, đã rất lâu tu vi của ta vân giậm chân tại chô, không hề tắng thêm.” Trong lòng Lục Huyển thẩm nghĩ.

Với thiên phú chân thực của hắn, dù có miệt mài khổ tu ngày đêm thì tu vi tăng lên cũng quá ít ỏi, gần như không thể cảm nhận được. Điều này đã khiển một kẻ vốn quen với quá trình linh khí tắng mạnh môi khi thu hoạch quầng sáng như hắn cảm thây không sao chịu nổi.

Ta rất muốn tiến bộ."

Trong linh điển, Lục Huyền chăm chú quan sát sợi dây leo nhìn giống như một con mãng xà cực lớn dữ - tợn trước mắt, sau đó cẩn thận ngắt nó ra khỏi linh nhưỡng. Sợi dây leo này chính là Giao Đăng tam phẩm, hắn mang đền nơi này sau khi rời khỏi Thiên Kiểm Tông. Thật lâu trước đó, hắn từng mở ra được phần thượng của bộ công pháp ngũ phẩm luyện thể ( Thái Hư Hóa Long Thiên )_từ bên trong quầng sắng, và đến tận bây giờ, Lục Huyền vân nhớ thương phấn còn lại.

"Đáng tiếc, chỉ nhận được một món bảo vật tam phẩm bình thường." Sau khi thu hoạch quầng sáng, Lục Huyền nhìn phần thưởng trong tay, vẻ mặt có phần thất vọng, không khỏi cảm khái nói.

Nhưng hắn cũng có thể hiểu được điều này, dù sao thì Giao Đăng cũng chỉ là linh thực tam phẩm, khi gieo trồng nó, hắn đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ viên mãn, thậm chí tới thời điểm thu hoạch quầng sáng của nó, hắn còn đạt tới tu vi Kết Đan rồi, bổi dưỡng và thu hoạch linh thực có cấp bậc thấp hơn mình,đương _ nhiên sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất của bảo vật nhận được.

"Xem ra, muốn có được phần công pháp kế tiếp của ( Thái Hư Hóa Long Thiên ) ta nhất định phải cải tiền Giao Đăng thành linh thực có phẩm cấp cao hơn, hoặc là thu được từ bên trong quầng sáng của một loại linh thực cùng loại với nó. " Trong lòng hắn nghĩ vậy.

Rất nhanh, hắn đã chấp nhận chuyện bản thân không nhận được phần thưởng như trong dự đoán. "Dù sao ta vẫn còn Kim Cang Bồ Để ngũ phẩm, dựa vào công hiệu của nó thì khả năng mở ra bảo vật luyện thể ngũ phẩm, thậm chí là lục phẩm cũng khá cao." Ngoại trừ Giao Đằng tam phẩm, trong số những loại linh thực hãn từng mang theo lúc trước còn có Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm, Ngũ Hành Quả vân vân... ngoài ra trong tay hăn cũng có phương pháp ngưng chủng Địa Hỏa Tâm Liên và Ngũ Hành Quả.

Cho nên, sau khi linh thực chín muối, hăn cũng không vội vã đi hái chúng xuống hay thu hoạch quầng sáng, mà muốn dùng toàn bộ để ngưng chủng.

"Đợi sau khi số lượng linh chủng Ngũ Hành Quả đầy đủ, ta có thể tùy tiện gieo trồng nó xuống linh điển rồi, sản xuất số lượng lớn, đồng thời cũng có thể thử cải tạo loại linh chủng này xem sao."
Bình Luận (0)
Comment