Chương 909: Muội Muội Của Ngươi, Đế Ta...
Chương 909: Muội Muội Của Ngươi, Đế Ta...Chương 909: Muội Muội Của Ngươi, Đế Ta...
"Được, vậy làm phiền tiểu hữu đi theo ta."
Huyền Cực Thụ Mẫu nói xong, một bóng người màu xanh biếc đã bay ra từ bên trong hư ảnh cực lớn ây, dân theo Lục Huyền bay vào thế giới màu xanh dưới lòng đất. Một gốc cổ thụ xanh ngắt ướt át sinh trưởng bên trong một cái Linh Trì cũng có. màu xanh biêc, trên thân cây đã kêt ra hai - ba mươi nụ hoa màu xanh nhạt.
Nhưng nụ hoa kia, có cái đang khép chặt, khe khẽ phập phổng, tựa như bên trong đang thai nghén một sinh mệnh nho nhỏ, cũng có cái đã hơi hé mở, để lộ ra Thụ Nương to băng ngón cái bên trong. Nó đang nhăm mất, bày ra bộ dáng ngây thơ đáng yêu với những đường vân màu xanh bao lấy thân thể.
"Thụ Nương bên trong còn chưa sinh ra, tiểu hữu ngươi hãy rót một luồng linh khí đặc thù vào sáu nụ hoa sắp nở kia là được. Khi ngươi thúc đẩy Thụ Nương sinh trưởng, đồng thời cũng khiển chúng sinh ra tính ở lại vào ngươi, nhận ngươi làm chủ." Bóng người do Huyền Cực Thụ Mâu phân hóa ra lập tức hướng về phía Lục Huyền nói.
Lục Huyền gật nhẹ đầu, từ từ đi đến trước mặt gôc cổ thụ kia, quầng sáng màu xanh nhạt trong đan điền hơi xoay tròn, một sợi Thanh Mộc nguyên khí tuôn ra từ đầu ngón tay, rót vào bên trong nụ hoa.
Dưới sự kích thích của Thanh Mộc nguyên khí, tốc độ nở rộ của nụ hoa kia bắt đầu thay đổi, trở nên nhanh hơn, Thụ Nương ở bên trong khẽ mở đôi mắt nhỏ bé như bảo thạch ra, quơ quơ đôi cánh ướt sũng, đi tới trước người Lục Huyền.
"Thụ Nương nho nhỏ, ấn vào là tặng." Trong lòng Lục Huyền chợt xuất hiện một luồng ý niệm, sau đó hắn áp dụng đúng cách cũ, dùng Thanh Mộc nguyên khí ân xuông năm nụ hoa sắp nở khác.
Chỉ chốc lát sau, bên cạnh hắn đã có sáu tiểu Thụ Nương vây quanh, chờ tới khi bay mệt rồi, chúng nó rất tự nhiên hạ xuống bả vai thậm chí là trên đỉnh đầu hẳn, toát lên cảm . giác vô cùng thân mật và ở lại đôi với Lục Huyền.
"Sáu tiểu tỉnh linh này sẽ giao cho tiểu hữu ngươi chăm sóc. Về sau nếu có cơ hội, có thể mang tới cho ta xem một chút được không?" Trong giọng nói của bóng người _ màu xanh biểc kia vừa có thêm mây phần buồn bã mất mát.
"Văn bối nhất định sẽ dốc lòng nuôi dưỡng chúng nó, chờ sau khi trưởng thành đền giai đoạn nhất định, lại mang chúng tới thăm tiền bối ngài." Lục Huyền dùng giọng điệu kiên định nói, sau đó, hắn ngưng tụ tâm thần lên người một Thụ Nương, lập tức hiểu rõ tin tức chỉ tiết có liên quan đến bọn chúng.
[ Thụ Nương, thảo mộc tỉnh quái hiềm thây, mâu thể trời sinh, thiên tính ngây thơ hổn nhiên, hút thảo mộc linh khí của linh thực mà sống, có thể trưởng thành đến ngũ phẩm, trong quá trình sinh trưởng có thể thay đổi hoàn cảnh linh khí xung quanh, có lợi cho linh thực trưởng thành, sẽ dần dần lĩnh ngộ được bí thuật thậm chí là thần thông có liên quan đến hệ Mộc. ]
"Không ngờ tính trưởng thành của những Thụ Nương này lại rẫt cao, cao nhất có thể đạt tới ngũ phẩm, nhưng chu kỳ trưởng thành của thảo mộc tỉnh quái không ngắn hơn yêu thú cùng giai là bao, phỏng chừng chờ đền khi chúng nó hoàn toàn trưởng thành, sẽ cần khá nhiều năm tháng. Nhưng đương nhiên, bên trong linh điển động phủ của ta có nhiều linh thực cao giai như thế, hẳn là có thể đẩy nhanh quá trình trưởng thành của chúng nó." Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng.
Sau khi trở lại bên dưới bức màn màu xanh, Huyền Cực Thụ Mẫu lại dặn dò hắn thêm vài câu, sau đó thân hình cao lớn đã nhanh chóng hóa thành những điểm sáng màu xanh tung bay khắp trời. Những điểm sáng này, hoặc là dung nhập vào trong cơ thể đám thảo mộc tỉnh quái phía dưới, hoặc là bay đến một nơi xa xôi không rõ nào đó.
"Muội muội của ngươi, để ta nuôi. " Hắn cười nói với mây Thụ Nương đã dân mình tiền vào nơi này.
Tiểu nhân tỉnh xảo kia khẽ nghiêng đầu, tỏ vẻ không hiểu.
"Ha ha, được rồi, ta phải đi đây, sau này còn gặp lại! Chờ lần sau khi tới Thanh Mộc Tỉnh Động, ta lại mang thêm chút đồ ăn ngon cho các ngươi. " Lục Huyền sang sảng cười nói, phât tay cáo biệt mây con Thụ Nương kia, sau đó thi triển Mộc Độn Thuật, nhanh chóng xuyên qua vô sô những gồc đại thụ vô biên vô hạn.
Trong cảm nhận của linh thức, hắn đã nhanh chóng bay tới bìa rừng. Đến đây, thân hình hắn hiển lộ ra ngoài, trực tiếp điều khiển Phong Lôi kiêm nhanh chóng tiến đền lôi vào của Thanh Mộc Tinh Động.
Khi đi ngang qua một khu sơn cốc, trong lòng Lục Huyển chợt co thất lại, nhưng không đợi hắn kịp phản ứng, vô sô cánh tay máu thịt đã chui ra từ bên trong sơn cồc, lao về phía hắn, trực tiếp bao phủ bổn phương tám hướng xung quanh. Trên những cánh tay này truyền - đến mùi máu tanh nồng đậm, khiến Lục Huyền đang ở bên trong vòng vây chợt sinh ra một loại cảm giác choáng váng.
Vô số cánh tay đan vào cùng một chô, giồng như một tâm lưới lớn, trực tiếp ngăn cản tât cả đường lui của Lục Huyền.
Lục Huyền vẫn bình tĩnh tự nhiên, một tay vung tới, bóng người màu xanh đen đã băn ra như điện, rơi xuống trước người hắn. Nhưng Đa Tí Thi Nô ngũ phẩm còn chưa kịp rơi xuống đât, mười tám cánh tay quái dị đã bành trướng ra, linh hoạt di chuyển, nhanh chóng thu tấm lưới huyết nhục to lớn kia lại, chỉ chừa một khoảng không gian không nhỏ cho Lục Huyền bên trong.
Cùng thời điểm này, có một tu sĩ mập mạp với thân hình giồng như núi thịt lặng yên xuất hiện bên ngoài tấm lưới máu thịt khổng lổ ấy, đưa mắt Lục Huyền đang bị nhốt, trên mặt để lộ ra nụ cười đắc ý.
"Rốt cuộc ta cũng bắt được ngươi rồi, ngoan ngoãn một chút để cho ta ăn đi, đừng làm ảnh hưởng đền chât lượng thịt trên người ngươi. " Một luồng ý niệm truyền vào trong tai Lục Huyền.
"Thật sao? Ta cũng chờ ngươi đã lâu rồi." Dường như Lục Huyền đã sớm đoán trước được tình huồng hiện tại, chỉ thấy kim quang phía trên thanh Khổng Tước Minh Vương kiếm trong đan điền hắn trực tiếp tỏa sáng đến chói mắt!
Đa Tí Thi Nô chống đỡ tấm lưới máu thịt đang hung hăng lao tới, để cho Lục Huyền có cơ hội thở dốc. Tâm niệm vừa động, pháp bảo cấp thấp Khổng Tước Minh Vương kiếm trong đan điền đã lập tức có phản ứng. Chỉ nghe một tiếng thét dài, một con Khổng Tước mang theo kim . quang loá mắt đã nhanh chóng băn ra như điện. Linh vũ trên người Khổng Tước như những cây trường kiểm sắc bén, kiêm ý bộc phát, dường như trên lưng nó có một luổng hư ảnh Bồ Tát bốn tay.
Hư ảnh vừa phát hiện ra khí tức tà dị bên trong tầm lưới máu thịt khổng lổ gần đó, là cả bốn tay đều vung lên, hào quang trên thân thể Khổng Tước càng sáng thêm vài phần, nó nhanh chóng xuyên qua không gian bên trong tầm lưới lớn ầy. Những nơi nó đi qua, đồng huyết nhục tạo thành tầm lưới lớn đã như tuyết phủ gặp mặt trời, cấp tốc tan rã, trong chốc lát cũng chỉ còn lại có một ít vụn thịt lặt vặt. Lục Huyền đứng trên lưng Đa Tí Thi Nô, tùy ý để cho những cánh tay của nó bảo vệ quanh thân thể mình, sau đó nhảy ra từ trong sơn cốc.
"Được được được! Không ngờ một linh thực sư Kết Đan tiền kỳ như ngươi lại có tà vật ngũ phẩm quý hiểm như vậy, cùng với pháp bảo phi kiêm uy năng cường đại như thể, xem ra lúc bình thường ngươi cũng ẩn tàng không ít à nha." Tu sĩ núi thịt cười âm hiểm, đồng thịt mỡ trên mặt không ngừng rung rung, từng khôi từng khôi rơi xuông, lại bị một cái lưỡi dài màu xám đen phía dưới đón được, sau đó hung hăng nuốt sạch vào.