Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 909 - Chương 910: Bị Tập Kích!

Chương 910: Bị Tập Kích! Chương 910: Bị Tập Kích!Chương 910: Bị Tập Kích!

Gã đưa mắt nhìn Khổng Tước Minh Vương kiềm cùng với Đa Tí Thi Nô trước người Lục Huyền, trong mắt hiện lên một tỉa lửa nóng. Vừa nhìn đã biết hai loại bảo vật này không tầm thường rồi.

Ban đầu gã nghĩ, có thể ăn được hết nhục thân của Lục Huyền đã là chuyện không tệ, thực sự không ngờ lần này còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.

Trong lòng gã, chuyện bản thân lấy được hai món bảo vật kia đã là mười phần chắc chín rồi.

Tuy hai món bảo vật này của Lục Huyền vô cùng lợi hại, nhưng so sánh với gã, hăn vân yếu hơn một chút, càng không có khả năng bù đáp chênh lệch tu vi giữa hai bên. Một người đã đạt đền Kết Đan trung kỳ, còn có kinh nghiệm giết chóc vô số, trong khi một người chỉ là Kêt Đan sơ kỳ, còn có thân phận linh thực sư, không am hiểu đấu pháp, thực lực có sự cách biệt rât lớn.

"Vì sao các hạ lại biết ta sẽ đi qua nơi này?" Sắc mặt Lục Huyền vô cùng âm trầm, từ khi hắn phát hiện ra vị tu sĩ núi thịt này có ác ý với mình, trong lòng đã tự đặt bản thân vào tình huống nguy cơ trầm trọng, cả ngày nghĩ trăm phương ngàn kề chỉ muốn tránh đi, nên lúc rời khỏi Thanh Mộc Tinh Động, hắn đã cô ý giấu giếm hành tung, thi triển Mộc Độn thuật thời gian dài như vậy, ai ngờ vân bị tên tà tu này cản đường! "Chờ ngươi thúc thủ chịu trói, nếu chất thịt ngon, ta sẽ nói cho ngươi biết nguyên do." Tu sĩ núi thịt nhìn thân thể Lục Huyền, bày ra bộ dáng thèm nhỏ dãi nói.

"Không cần, vẫn để ta tự mình đến tra khảo đạo hữu một phen đi." Lục Huyền còn chưa dứt lời, pháp bảo Khổng Tước Minh Vương kiểm trước người hắn đã hóa thành một luồng kim quang, mang theo Phật lực cương mãnh bá đạo, giổng như một ngôi sao băng bắn về phía tu sĩ núi thịt.

Nếu trốn không thoát, vậy thì chính diện đổi chọi thôi, trên tay hắn có rất nhiều bảo vật, đã không còn lo lắng tu sĩ núi thịt có thể uy hiếp đến mình nữa rồi.

Kim quang mang theo sát ý mãnh liệt, trong nháy mặt đã đền trước mặt tu sĩ núi thịt. Tu sĩ núi thịt lập tức khép song chưởng lại, một tầm thuân to lớn với vô sô mãu thịt đen không ngừng nhúc nhích lập tức xuât hiện trước người, sát sao ngăn cản được Khổng Tước Minh Vương kiểm đúng vào khoảnh khắc nguy hiểm kia.

Đống thịt đen trên tấm lá chắn nhanh chóng mở rộng, khói đen cuồn cuộn bốc ra, tựa như muốn ô nhiễm thanh phi kiếm pháp bảo này của Lục Huyền.

Dưới sự khống chế của linh thức Lục Huyền, kim quang trên thân Khổng Tước Minh Vương kiểm nhanh chóng tiêu tán, nó lập tức phân hóa thành mấy luồng hư ảnh, linh hoạt chui ra từ bên trong đồng thịt đen. Một phen biên hóa tỉnh diệu này . chính là Phân Quang Độn Ảnh Kiểm Quyết do Lục Huyền lĩnh ngộ được rồi thi triển ra.

"Kiếm thuật lại tinh xảo như thất" Tu sĩ núi thịt lộ vẻ mặt kinh ngạc, cũng lập tức trở nên nghiêm túc hơn mây phần. Chỉ thây bên trong cái cổ thô to của gã chợt nhô ra một cục u thật lớn, huyết nhục giông như hoa tươi tràn ra bên ngoài, đồng thời một khối xương sọ trắng hêu cũng lộ ra.

Khối xương trắng này vốn là một kiện pháp bảo cấp thấp đã được gã tế luyện nhiều năm. Vừa mới xuất hiện, nó đã đón gió tăng trưởng, chỉ trong chốc lát lại biển thành một gò núi mang theo âm khí đầy trời. Có đủ các loại quỷ vật không ngừng kêu rên thét gào trong âm khí, lập tức bay tới đỉnh đầu Lục Huyền.

Cự chùy bằng xương trắng mang theo thê tới hung hãn, khiển Lục Huyền không kịp tránh né, tâm niệm vừa động, mười tám cánh tay của Đa Tí Thi Nô lại lập tức biển thành lớn, ngăn cản câycựchùy - băng xương trăng kia, khiển cho tốc độ rơi xuống của nó chậm lại vài phần.

Đồng thời, cánh tay Lục Huyền cũng nhanh chóng hóa thành màu ngọc bích óng ánh, thân thể phóng đại, huyết khí cuốn cuộn, một quyền đánh thắng ra.

Hắn tu luyện công pháp luyện thể thượng đắng, lại ăn vào nhiều loại linh quả linh dược tăng cường thân thể, bên trong còn có bảo vật lục phẩm như Thái Tuế Nhục, nên ở thời điểm hiện tại, thân thể đã trở nên cực kỳ cường hãn, kình lực giống như cuồng phong quét sạch, dứt khoát đập vỡ bạch côt cự chùy. Cùng thời điểm ấy, một mảnh . thanh quang đã lóe lên, trực tiếp bao phủ đôi Thanh Phù Lữ dưới chân, đang lúc Lục Huyền muốn né tránh bạch cốt cự chùy, đột nhiên linh thức nhạy bén lại phát hiện mấy con hắc xà to bằng bắp đùi ẩn mình bên trong âm khí cuổn cuộn, đang từ các phương hướng đánh úp lại.

Lục Huyền gặp biến cố không kinh hoảng, viên Thận Ẩm Bảo Châu trong cổ họng nhảy lên, hắn há miệng gầm nhẹ một tiêng. "Rống!!!" Giống như tiếng sấm rền nổ vang, tiếng gầm mãnh liệt như thủy triểu ùn ùn kéo tới, nơi thanh âm đi qua, mảnh âm khí cùng với đám hắc xà bên trong đều bị chèn ép phải nhanh chóng lùi lại.

Trong lòng hắn biết, mình đã rơi vào hiểm cảnh, cũng không còn ý tứ che giẫu hay ẩn tàng thêm nữa, bảo vật lục phẩm Quỷ Đông Dị Đồ đã nhanh chóng bay ra từ trong Thao Trùng Nang. Bức tranh cổ màu xám trăng lập tức được mở ra, Đông Quỷ bên trong bay tới, gần như ngay lập tức, phạm vi vài dặm xung quanh đã tràn ngập oán khí nổng đậm như thực chất.

"Bảo vật lục phẩm?!" Mặc dù tu sĩ núi thịt kia hoàn toàn không biết lai lịch của bức tranh cổ này, nhưng vẫn có thể cảm nhận được dao động linh khí cường đại truyền đến từ bên trong bảo vật nọ, trên mặt đã hiện ra vẻ hoảng sợ rồi.

Trong lòng gã biết, mình đã đánh giá thấp Lục Huyền, cũng lập tức làm ra quyết định. Chỉ thây cái lưỡi dài màu xám đen nhanh như cắt bắn ra từ trong thân thể, cả ngọn núi thịt trên người đều hóa thành vô sô khối huyêt nhục, hình thành nên một mảnh núi thây biển máu, phô thiên cái địa, đánh úp về phía Lục Huyền.

"Ai..." Một tiếng thở dài ai oán đến mức tận cùng vang lên, đồng thời một cái bóng trăng khổng lổ đã như lông hồng nhẹ nhàng bay lượn trong mảnh huyết nhục đầy trời. Dường như mảnh huyết nhục tự núi thây biển máu ấy đã bị cái bóng trắng kia ảnh hưởng, khiến cho gần một nửa số thịt phải dừng lại ngay giữa không trung, hoàn toàn mất đi không chể. Chiến ý còn lại cũng tản mát đi rất nhiều, mùi máu tươi vốn sặc sụa không ngừng chui vào tai mũi người ta cũng thoáng cái đã nhạt đi không ít. Từ thời điểm tu sĩ nọ hóa thành từng khối huyết nhục, Lục Huyền đã lây ra một pho tượng Phật màu xanh đen trong tư thê giâm chân lên vô sô yêu ma từ trong túi trữ vật.

Trong tiếng niệm Phật hiệu, bức tượng Phật màu xanh đen kia cấp tốc biên lớn, Phật quang phía trên món pháp khí Kim Cương Xử trong tay cũng tỏa sáng chói lòa. Chỉ thấy một bộ Pháp Tướng Phật môn cao trăm trượng đột ngột xuât hiện ngay giữa hư không, Pháp Tướng trợn mắt đền tròn xoe, uy nghiêm thần bí, quan sát vô sô khôi máu thịt bên dưới, rồi không dút do dự hung hăng vô bàn tay xuông.

Nó chính là bảo vật lục phẩm Trấn Ngục Kim Cương Tượng - phần thưởng Lục Huyền nhận được từ bên trong quầng sáng của Kim Cang Bổ Để Thụ, có thể triệu hổi ra Trần Ngục Kim Cương Pháp Tướng, hàng yêu trừ ma, trân sát tà ma. Dưới Pháp Tướng trấn áp, vô số huyết nhục như mưa to tầm tã rơi xuống, chồng chất thành một tầng thật dày trên mặt đât.

"Ta và ngươi không đội trời chung!" Ý thức còn lưu lại bên trong đổng huyết nhục của tu sĩ kia lập tức truyền tới một luồổngý niệm. Ngay sau đó, mây trăm khối huyết nhục còn sót lại vội vàng bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Bình Luận (0)
Comment