Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 917 - Chương 918: Thế Đạo Gian Nan...

Chương 918: Thế Đạo Gian Nan... Chương 918: Thế Đạo Gian Nan...Chương 918: Thế Đạo Gian Nan...

[ ( Ách Nan Độc Kinh ) , bảo vật lục phẩm, do một vị Nguyên Anh Chân Quân am hiểu dùng độc của _ Nghiệt Anh Tông sáng tác luyện chế mà thành. ]

L Trên độc kinh có ghi lại tin tức chỉ tiết của hơn ngàn vạn loại độc vật, bao gồm phương pháp giải độc, cùng với rât nhiều loại bí thuật có liên quan đền độc, cùng với một loại phương pháp luyện chê pháp bảo kịch độc. ]

"Càng ngày càng có xu thế đi theo hướng bàng môn tả đạo thậm chí là tà môn ma đạo rồi... Tình huống này có chút xung đột với thiết lập linh thực sư luôn nhiệt tình làm điều tốt giúp đỡ mọi người của ta..." Lục Huyền cảm khái một tiếng, sau đó mở cuốn sách cổ sặc sỡ kia ra. Chỉ cần liếc mắt nhìn qua cũng có thể nhìn thấy rất nhiều tin tức chỉ tiết độc trùng, độc thú, độc khí được ghi chép lại trên sách cổ, thậm chí phía dưới mỗi loại độc vật còn có phương pháp phá giải tương ứng.

"'Đáng tiếc... chỉ có phần thượng, hoàn toàn không có thông tin về bí thuật ngự độc cùng với phương pháp luyện chế pháp bảo. Nhưng thứ này lại có thể làm phong phú thêm một chút kinh nghiệm cho ta, thậm chí về sau này, nó còn có thể trợ giúp ta bồi dưỡng linh thực thuộc tính độc. Ngoài ra, ta cũng có thể dùng thứ này tới làm thực đơn cho Bách Độc Phệ Tâm Trùng, thậm chí phương pháp giải độc trong đó còn góp phần giảm bớt cho ta không ít công sức cứu chữa cho nhóc con này."

Lục Huyền nhìn Bách Độc Phệ Tâm Trùng đã phát sinh những biển hóa khá lớn dưới chân, âm thẩm suy nghĩ. Rất có thể phải chờ cho đến khi con độc trùng này đột phá ngũ phẩm mới có thể thu được Ách Nan Độc Kinh quyển hạ.

Bản thân Bách Độc Phệ Tâm Trùng đã có phẩm giai là tứ phẩm rồi, có thể thuận lợi trưởng thành đến thể hoàn chỉnh đã có phần không dễ, nều muốn đột phá cực hạn của bản thân, trở thành độc trùng ngũ phẩm thì nhất định phải dùng lượng lớn độc vật tứ phẩm thậm chí là độc vật ngũ phẩm để nuôi nấng nó.

Từ từ sẽ đến, dù sao trong động phủ của ta, cái khác không nhiều nhưng bảo vật vân có đầy đủ." Lục Huyền nghĩ thầm trong lòng, sau đó để mặc cho Bách Độc Phệ Tâm Trùng trở lại trong sân.

Ở trong động phủ gần nửa tháng, đột nhiên hôm nay Hiên Viên Triệt đến cửa bái phỏng.

"Hiên Viên đạo hữu, hoan nghênh hoan nghênh." Lục Huyền cảm nhận được khí tức quen thuộc bên ngoài động phủ, lập tức nghênh đón thanh niên kia vào trong. Trong nhóm tu sĩ Kết Đan ở Lôi Hỏa Tỉnh Động, giao tình giữa hắn và người này cũng coi như không tệ, hai người từng đồng hành cùng nhau từ Hắc Thủy Tỉnh Động trở về, sau đó lại cùng đồng hành đi tới Thanh Mộc Tỉnh Động.

"Ây cha, là con sâu rượu trong miệng ta quấy phá, muốn thưởng thức linh nhưỡng trong tay Lục đạo hữu để giải thèm, nên lần này ta còn cô ý mang đền một con yêu thú làm mổi nhắm rượu đây." Thanh niên nọ vừa nói vừa đặt thịt của một con yêu thú tứ phẩm xuống đất, rồi cười cười với Lục Huyền. "Hiên Viên đạo hữu không cần phải khách khí như thể, nếu cảm thầy. linh nhưỡng không tệ, cứ trực tiếp tới là được." Lục Huyền lập tức dâng lên linh quả linh nhưỡng, sau đó đi ra bên ngoài xử lý thịt yêu thú. Hai người ngổi ở sườn núi trong sân, nhìn mảnh lôi. quang đầy trời xa xa, cùng nâng cốc nói cười vui vẻ.

"Nói thật, có đôi khi ta cũng cảm thấy hâm mộ cuộc sông của Lục đạo hữu, mỗi ngày ngươi đều ở bên trong động phủ làm chuyện mà mình yêu thích, không cần phải quanh năm suốt tháng khổ tu, cũng không cần mạo hiểm đi bí cảnh tìm kiểm cơ duyên.” Hiên Viên Triệt đặt chén rượu đồng trong tay xuống, dùng giọng điệu phiến muộn cảm thán nói.

"Môi bên đều có mặt lợi và mặt hại riêng, đây chỉ là lựa chọn của bản thân mà thôi. Thiên phú của ta vốn bình thường, có thể tu luyện tới Kết Đan đã vừa lòng thỏa ý, lại cộng thêm trời sinh tính tình cẩn thận, cho nên mới lựa chọn ở lại bên trong động phủ, nuôi vài gốc hoa hoa cỏ cỏ, cầu một đời an ổn bình thường. Mặc dù tính an toàn cao hơn một chút so với ra ngoài thăm dò bí cảnh, nhưng gần như lại đoạn tuyệt khả năng tiền một bước trên con đường tu hành rồi. Tất nhiên sẽ không giồng như Hiên Viên đạo hữu, tranh được cơ duyên, tìm được bảo vật từ trong bí cảnh." Ánh mắt Lục Huyền vẫn bình tĩnh như thường, thành thật nói.

"Chỉ có thể thu hoạch từ bên trong quầng sáng của linh thực mà thôi." Hắn lại âm thầm bổ sung một câu ở trong lòng.

"Lại nói, Lục đạo hữu cứ ở lại lâu dài bên trong động phủ như vậy thì cần phải làm tốt biện pháp phòng hộ nơi này, tránh để tà tu xâm nhập động phủ, xâm hại đến tài sản thậm chí là sinh mệnh của đạo hữu." Hiên Viên Triệt nghiêm nghị nói. "Đa tạ Hiên Viên đạo hữu đã nhắc nhở, điểm ấy ta đã chuẩn bị đầy đủ rổi, tu sĩ cùng giai rất khó im hơi lặng tiếng tiến vào trong động phủ của ta." Lục Huyền tự tin nói.

"Đó là do ta lo lắng nhiều thôi, vì thật sự là gần đây Thiên Tinh Động cực kỳ không thái bình. Không biêt Lục đạo hữu còn nhớ vị đạo hữu Hoàng Viêm Động ở trong Thanh Mộc Tỉnh Động hay không?" Thanh niên kia lộ vẻ mặt thần bí nói.

"Có chút ấn tượng, hai chúng ta từng gặp mặt một lần ở trong Thanh Mộc Tỉnh Động, đôi phương làm sao vậy?" Lục Huyền trả lời với vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt còn lộ ra mấy phần hiếu ky.

"Động phủ của Hoàng đạo hữu bị kẻ xâu xâm nhập, đã cướp sạch toàn bộ mọi thứ bên trọng, về phần Hoàng đạo hữu, cũng chẳng biết người này đã đi đâu rồi, sinh tử không rõ. "

"Lại có chuyện như vậy phát sinh sao?" Lục Huyền kinh hoàng đứng dậy.

"Có khả năng Hoàng đạo hữu bận việc gì đó mới trực tiếp rời Thanh Mộc Tinh Động chuyển đi nơi khác hay không?" Hắn trầm ngâm một chút sau đó ngồi xuống nói.

"Khả năng này cực thấp, bởi vì trận pháp phòng hộ bên ngoài động phủ vân còn lưu lại dâu vềt xâm nhập, ngay cả khu vực bên trong cũng có thể nhìn rõ dấu hiệu của cuộc tranh đầu từng phát sinh. Nhưng thông qua dấu vết còn sót lại ở hiện trường, thì hăn là chiến đầu cũng không phải quá mức kịch liệt, rất có thể là cục diện hoàn toàn nghiêng về một phía." "Hít, thực lực của tu sĩ phía sau màn sát hại Hoàng đạo hữu kia thực sự kinh khủng." Lục Huyền hít sâu một hơi, đã nhanh chóng nhập vai đến xuất thần, lập tức bày ra bộ dáng hoàn toàn vô can.

"Đúng vậy, dựa vào tu vi Kim Đan chân nhân của Hoàng đạo hữu để phỏng đoán, thì rất có thể kẻ từng tiền vào động phủ của đổi phương đã đạt tới tu vi Kêt Đan trung kỳ rồi."

Lục Huyền có chút đăm chiêu suy nghĩ, sau đó gật nhẹ đầu.

"Chẳng hay chuyện này có liên quan với tên kiếp tu lúc trước hay không? Ta còn nhớ trên tay đối phương đã có không ít tánh mạng của tu sĩ rồi."

"Cũng có khả năng này, nhưng lúc trước, hầu hết nhóm tu sĩ chết đi đều là Trúc Cơ, hiện giờ ngay cả tu sĩ Kết Đan cũng có thể vô thanh vô tức ngã xuồng như vậy, đúng là có chút không thể tưởng tượng nổi." Thanh niên kia thoáng tự hỏi một phen, trong lòng cảm thây thực lực của mình cũng chỉ ngang ngửa với lão giả gầy còm kia thôi, lại nghĩ đến kết cục của đổi phương, không hiểu sao lại có phẩn lo sợ.

"Thế đạo gian nan, cứ tưởng ở trong động phủ là tốt, nhưng nói không chừng lại bị kẻ xấu nào đó để mắt đến." Lục Huyền nói một câu mà có đến hai ý nghĩa.
Bình Luận (0)
Comment