Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 918 - Chương 919: Lưu Ly Xích Phượng Cốt!

Chương 919: Lưu Ly Xích Phượng Cốt! Chương 919: Lưu Ly Xích Phượng Cốt!Chương 919: Lưu Ly Xích Phượng Cốt!

“Không sai, nhưng Lục đạo hữu cũng không cần phải lo lắng quá mức, tu sĩ Kết Đan sơ kỳ vô thanh vô tức tử vong như vậy, Tuần Sát Sứ của Thiên Tỉnh Động đương nhiên sẽ không chịu để yên, nhưng chắc là đôi phương không hoài nghỉ đền ngươi và ta đâu." Hiên Viên Triệt có vẻ tự giêu nói.

Lục Huyền vội vàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Trên người hắn có một món bảo vật là Thanh Phù Vũ Y, cũng không lo lãng sẽ có người thôi diên được thiên cơ tìm ra mình, huồng chỉ, một tán tu Kết Đan sơ kỳ, tuy hiện giờ đã rơi vào tình trạng sông chết không biết, nhưng cũng không đủ tư cách để Nguyên Anh Chân Quân dùng thần thông thôi diễn đi tìm kiểm tu sĩ phía sau màn.

"Nhưng lần này Hiên Viên Triệt tới cũng coi như đã nhắc nhở ta rồi, nhất định phải giấu mấy gốc Sỉ Mộc lầy được từ chô Hoàng Viêm Động. đi. Đương nhiên, cây Sỉ Mộc vồn lầy máu thịt làm thức ăn, hắn là Hoàng Viêm Động sẽ không để tu sĩ khác biết được sự tổn tại của chúng nó, nhưng vần phải cẩn thận, chỉ sợ xảy ra tình huông bât ngờ nào đó khiển bản thân không lường trước được thôi. "

Trong động phủ có trận pháp cấm chế cường đại, hắn chỉ cần ẩn mình khiêm tổn một ít thì người bên ngoài sẽ rất khó biết được sự tổn tại của Sỉ Mộc.

Hai người bỏ qua vấn đề này, tiếp tục thảo luận về chuyện lớn vừa phát sinh gần đây của Tu Hành giới cũng như những tâm đắc trong quá trình tu hành.

Sau khi cơm nước no nê, Hiên Viên Triệt từ biệt Lục Huyền. “Hiên Viên đạo hữu, hoan nghênh lại đến." Lục Huyền mỉm cười nói. "Ha ha, Lục đạo hữu sảng khoái! Lần sau gặp lại!" Hiên Viên Triệt cười vang rồi hóa thành một luồng sáng biên mãt ở phía chân trời.

Lục Huyền trở về động phủ, xem xét môi một gốc linh thực trong linh điền, đang lúc rót linh vũ xuống, bông nhiên trong động phủ lại truyền đến một tiếng phượng hót trong veo, thanh âm tràn đầy sục sôi réo rắt, xông thắng tới chỗ sâu trong linh hồn.

Nghe được tiếng phượng hót thanh thúy này, trong nháy mặt Lục Huyền đã nghĩ đến một loại khả năng nào đó, trên mặt không tự chủ được mà hiện lên ý mừng nồng đậm. Rồi không chút do dự, thân hình hắn đã hóa thành một luồng lưu quang, đi tới khu vực trung tâm linh điển có gieo trồng rất nhiều linh thực cao giai.

Vừa mới tiến vào, đã cảm nhận được không gian xung quanh tràn ngập một luồng sóng khí nóng rực, chờ tới khi hắn ngẩng đầu nhìn lại, mới bắt gặp hư ảnh của một đôi Phượng Hoàng màu vàng đang nhẹ nhàng nhảy múa trên không trung, dáng người linh động, đuôi cánh xẹt qua, từng sợi kim diêm nhàn nhạt lóe sáng.

Phía dưới hư ảnh Phượng Hoàng, Phượng Hoàng Mộc vồn làmột _ khúc gô cháy đen không hề bắt mắt cũng phát sinh những biên hóa không nhỏ, lớp vỏ cháy đen mơ hồ có xu thế tróc ra, rơi xuống, để lộ những đường vân màu vàng sậm bên trong.

Lục Huyền tập trung tỉnh thần vào khúc gồ cháy đen, lập tức chú ý tới thanh tiển độ phía dưới chỉ cách trình độ kéo căng đúng một sợi chỉ mỏng.

"Ta tới giúp ngươi một tay!" Tâm niệm hắn vừa động, một viên ngọc châu màu đỏ thâm đã bay từ trong túi trữ vật ra. Nó chính là bảo vật ngũ phẩm Nguyên Dương Chân Hỏa Châu hắn từng mở được từ trong _ quầng sáng của linh thực Xích Diễm Hồ Lô, bên trong có phong ấn một luổng Nguyên Dương Chân Hỏa bá đạo tuyệt luân.

Hỏa diễm kim hồng phá tan hạt châu, mãnh liệt cuốn về phía hai luồng hư ảnh Phượng Hoàng trên không trung. Hư ảnh Phượng Hoàng linh tính mười phần, trong nháy mặt khi nhìn thây Nguyên Dương Chân Hỏa, rõ ràng là động tác bay lượn của chúng đã trở nên nhẹ nhàng vui vẻ hơn vài phần, cả hai cũng cùng nhau chui vào trong ngọn lửa kim hồng ấy. Thế lửa nhanh chóng lan tràn, rất nhanh đã tạo thành một biển lửa tùy ý thiêu đồt, thỉnh thoảng hư ảnh Phượng Hoàng lại lướt từ trong biển lửa ra, làm bùng lên hỏa diễm đầy trời.

Tiếng kêu càng cao vút sục sôi, vang vọng khắp nơi trong động phủ.

Ngay sau đó, cánh chim vàng rực rỡ dùng sức đập vào biển lửa, hỏa diễm kim hồng lập tức chảy vào trong cơ thể hư ảnh. Hư ảnh càng ngày càng trở nên ngưng thực, dường như có một đôi dị thú Phượng Hoàng chân chính vừa giáng lâm xuống tòa động phủ này. Trong nháy mắt khi ngọn lửa bị hấp thu hết, hư ảnh Phượng Hoàng đột nhiên cất cao lên, trực tiếp nhảy vào trong khúc gô cháy đen nọ. Tiếng răng rắc vang lên.

Mặt ngoài vốn bị cháy đen của khúc gô nọ lại bong ra từng tãc từng tâc, để lộ phần linh mộc màu vàng sẫm bên trong.

Linh mộc tỏa ra ánh sáng lung linh, mặt ngoài có những đường vân dày đặc màu vàng sậm, chúng một mực kéo dài nhấp nhô, không ngừng di chuyển, nhìn qua còn tưởng đây chính là nơi Phượng Hoàng nương náu.

"Đã hơn ba mươi năm trôi qua kể từ khi ta lầy được khôi Phượng Hoàng mộc lục phẩm này, trong khoảng thời gian đó, vì bồi dưỡng loại linh thực này mà không biết ta đã sử dụng bao nhiêu đóa Hồng Liên diễm tam phẩm rồi, mà thậm chí vào thời khắc nó trưởng thành, ta còn trực tiếp sử dụng Nguyên Dương Chân Hỏa châu ngũ phẩm này đi tẩm bổ cho nó." Lục Huyền nhìn luổng Nguyên Dương Chân Hỏa chỉ còn lại non nửa trong viên ngọc châu màu đỏ đậm trên tay, trong lòng cảm khái không thôi. Hắn cẩn thận gỡ khúc gỗ kia xuống, lại tập trung tỉnh thần, trong đầu lập tức hiện lên một luồng ý niệm.

[Phượng Hoàng mộc, linh chủng lục phẩm, được bổi dưỡng từ dị hỏa tam phẩm trở lên. ]

[Tương truyền Phượng Hoàng mộc chính là nơi Phượng Hoàng Chân Linh thượng cổ sinh sống,bên - trong còn sót lại một tỉa tỉnh huyêt và linh tính của Phượng Hoàng, có ích lợi rất lớn đối với quá trình sinh trưởng và phát triển của yêu thú thuộc tính hỏa, nhất là yêu cầm, sau khi thành thục có thể dùng làm nguyên liệu luyện chề pháp bảo hệ hỏa. ] "Linh thực lục phẩm! Có thể dùng làm nguyên liệu luyện chê pháp bảo!" Lục Huyền mừng rỡ trong lòng.

Gốc Phượng Hoàng mộc này chính là gốc linh chủng lục phẩm đầu tiên hắn thành công bổi dưỡng ra.

Tuy trong động phủ hiện giờ đã có không ít linh thực lục phẩm thậm chí còn có cả Ất Mộc Thanh Lôi Đẳng thất phẩm, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên, ý nghĩa phi phàm, đương nhiên là tâm trạng của hắn vô cùng vui vẻ.

"Nếu nói về yêu thú hệ hỏa thì trước mắt trong động phủ của ta chỉ có một mình Ly Hỏa Giao, nhưng sử dụng thứ này ở trên người nó lại có phần lãng phí dùng dao mổ trâu thịt gà, vân nên tìm cơ hội thích hợp, luyện chế nó thành pháp bảo hệ hỏa sẽ thỏa đáng hơn." Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng, sau đó nhanh chóng thu Phượng Hoàng Mộc vào trong Thao Trùng Nang, ánh mắt hoàn toàn bị quầng sáng màu trăng vừa lặng yên xuât hiện phía dưới hâp dân. Hắn ngừng thở, đưa tay nhẹ nhàng chạm đến mặt ngoài của quầng sáng. Vừa chạm vào, quầng sáng màu trăng đã vỡ tan trong im lặng, hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu bay đầy trời. Điểm sáng tụ tán vô hình, rât nhanh đã ngưng kêt thành một luổng hư ảnh Phượng Hoàng màu trăng tỉnh khiêt, mang theo tiếng kêu thanh thúy, trực tiềp tràn vào trong cơ thể Lục Huyển như tia chớp. Ngay sau đó, một luồng ý niệm lóe lên trong đầu hẳn.

[Thu hoạch một gốc linh chủng Phượng Hoàng Mộc lục phẩm, nhận được bảo vật thât phẩm Lưu Ly Xích Phượng Cốt. ]

Ý niệm trong đầu biến mất, một đoạn hài cốt màu vàng sậm xuât hiện trước người Lục Huyền.
Bình Luận (0)
Comment