Chương 93: Suy Đoán!
Chương 93: Suy Đoán!
Nếu giá cả hạt Xích Vân Tùng hợp lý, hắn cũng có thể cân nhắc bán ra một phen, thậm chí hắn còn có thể trực tiếp bán Ly Hỏa Kiếm nhị phẩm có công năng xung đột với Liệt Ngân Nhận đi.
Mặc dù Liệt Ngân Nhận chỉ là nhất phẩm, nhưng đặc tính có thể phân tách thành nhiều mảnh tàn phiến của nó rất độc đáo, có thể mang đến hiệu quả bất ngờ nên Lục Huyền dùng nó thuận tay hơn thanh Ly Hỏa Kiếm kia một chút.
Hàng hóa trên các quầy hàng ở nơi này vô cùng kì quặc, thậm chí Lục Huyền còn trông thấy mấy con hình nhân bằng giấy cực kỳ âm trầm được trưng bày trong một quầy hàng ven đường. Thân hình người giấy kia có màu trắng bệch, trên má lại có hai vệt ửng hồng, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười quỷ dị.
Chủ quầy hàng này cũng rất cổ quái, thân hình cực kỳ thon gầy, không dày hơn mảnh giấy là bao, dáng vẻ yếu ớt, trên người chỉ mặc một chiếc y bào màu đỏ xanh rộng thùng thình, thoạt nhìn rất quỷ dị.
Ngoài quầy hàng đó, bên trong những quầy hàng khác còn bày bán rất nhiều dạng tài liệu ly kỳ cổ quái, có yêu thú, có bộ phận thân thể của tà ma, còn có một số thứ không rõ nguồn gốc. Như con ngươi thật to có thể tự di chuyển, như yêu thú song sinh dính liền một thể vô cùng kỳ lạ, còn rất nhiều những sợi xúc tu mảnh mai, hay những quả cầu lông có hình dáng giống tảo biển, không ngừng tung bay trong gió...
"Hả?" Ở thời điểm đi ngang qua một quầy hàng, bước chân Lục Huyền không nhịn được lập tức dừng lại.
Trong quầy hàng có bày vài vị nữ tu với tư thế mỹ lệ, tu vi Luyện Khí tầng một, tầng hai. Mấy nàng này đều bị trói chặt bằng một sợi dây thừng màu đen, khiến các bộ phận trên cơ thể càng thêm nổi bật, cũng khiến cho nội tâm của người ta không nhịn được mà nảy sinh thú tính, chỉ hận không thể hung hăng lao tới chà đạp các nàng.
Phía trước những nữ tu này có một tấm bìa cứng màu đen, trên đó viết: “Bán lô đỉnh giá rẻ, tu vi Luyện Khí cấp thấp.”
"Đạo hữu, có muốn thử chất lượng không?" Phía sau quầy hàng, một tu sĩ gầy gò đeo mặt nạ nói to với Lục Huyền.
"Không, công pháp ta tu hành cần phải giữ gìn, không được để mất nguyên dương trước Trúc Cơ." Lục Huyền thuận miệng bịa ra lý do, sau đó đi ngang qua quầy hàng trước mặt.
Hắn nhíu mày, suy nghĩ bắt đầu chập chờn trong lòng.
Trong ấn tượng của hắn, trước khi Vương Sơn bị tà ma xâm nhập làm ô nhiễm, gã đã mua một nữ tu Luyện Khí tầng hai ở chợ đen. Lúc ấy, gã còn tới trước mặt Lục Huyền khoe khoang một phen.
Sau khi mua nàng nọ về, tu vi Vương Sơn một đường hát vang tiến mạnh, trực tiếp gia tăng nhanh chóng…
Tới bây giờ ngẫm lại sự kiện hồi ấy, bỗng nhiên trong lòng Lục Huyền lại dâng lên một chút cảm giác bất bình thường, "vui vẻ" với người khác có thể nhanh chóng đề cao tu vi của mình? Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy?
Có lẽ, chuyện Vương Sơn bị tà ma xâm nhập có liên hệ mật thiết đến nữ tu Luyện Khí tầng hai kia.
Lục Huyền nghĩ vậy, bước chân không khỏi tăng tốc thêm hai phần.
Hắn đi đến phía trước một sạp hàng, chủ sạp là một nữ tu, từ khí tức mơ hồ trên người có thể đoán được tu vi của nàng này không thấp... Ít nhất cũng là tu sĩ Luyện Khí trung cấp, thậm chí còn có khả năng là Luyện Khí cao cấp.
Phần lớn những loại hàng hóa được trưng bày phía trước quầy của nàng đều là linh dược linh thực, thấp nhất cũng là linh thực nhất phẩm, rất nhiều những loại trong số đó Lục Huyền còn chưa từng thấy qua.
Hắn giả vờ chọn lựa một phen trên sạp hàng, cuối cùng đã cầm lấy một sợi dây leo dài chừng nửa thước. Sợ dây leo này có màu đen đậm, uốn éo vòng vèo, thậm chí còn có đoạn thắt nút, giống như phần thân của một con hắc xà khúc chiết quanh co.
"Đạo hữu, sợi dây leo này có lai lịch thế nào, có thể nói cho tại hạ biết được không?" Hắn dò hỏi nữ tu nọ.
"Đây là Giao Đằng, linh thực tam phẩm, có thể dùng để luyện chế pháp khí loại roi hoặc dây thừng, nếu mài thành bột cũng có thể thêm vào bên trong tài liệu luyện đan dược." Nữ tu kia lạnh nhạt đáp.
"Ta nhớ linh thực loại đằng mạn có thể được trồng bằng cách giâm cành, vậy sợi dây leo này có thể làm như vậy hay không?" Lục Huyền tò mò hỏi.
"Theo lý thuyết thì có thể, nhưng ta khuyên người đừng si tâm vọng tưởng, bởi vì ngay cả Linh thực sư bên trong đại tông môn cũng không dễ dàng bồi dưỡng chúng. Chỉ có những loại Giao Đằng đã trải qua quá trình xử lý đặc biệt, lại kết hợp với phương pháp bồi dưỡng độc môn, mới có thể phát triển một đoạn Giao Đằng thành một sợi dây leo hoàn chỉnh."
"Vậy sao? Đúng là ta mơ tưởng hão huyền rồi." Lục Huyền khẽ thở dài, vẻ mặt khó nén nổi thất vọng.
"Ta khá hứng thú với đoạn Giao Đằng này, dự định sẽ trở về luyện chế thành pháp khí loại roi, đạo hữu nói cái giá đi!"
"Linh thực tam phẩm, phẩm chất tốt, chỉ hơi ngắn một chút, nếu đạo hữu thật sự muốn, đưa cho ta hai trăm linh thạch là được." Mặc dù nữ tu kia chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi của Lục Huyền, nhưng giọng nói không hề tỏ ý khinh thường.
Mà xét cho cùng, bọn họ cũng đang ở bên trong chợ đen, một nơi mà tu vi vốn là thứ không thể mang ra đo đếm được.