Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch)

Chương 932 - Chương 933: Bí Cảnh Hung Thú (2)

Chương 933: Bí Cảnh Hung Thú (2) Chương 933: Bí Cảnh Hung Thú (2)Chương 933: Bí Cảnh Hung Thú (2)

"Nơi này chính là khu bí cảnh đặc thù nắm dưới quyền sở hữu của thương hội. " Trên trời cao, bóng dáng của hai người lặng yên xuât hiện từ trong một khe hở không gian.

Vừa mới tiến vào, Lục Huyền đã phát hiện được bên trong mảnh linh khí chung quanh tràn ngập một luồng khí tức khiến cho người ta nôn nóng bất an. Hắn cúi đầu quan sát phía dưới, chỉ thây bên trong khu bí cảnh này có nhiều loại địa thế, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy bóng dáng của một con hung thú dữ tợn nhanh chóng lướt qua.

Môi khi một con hung thú phát hiện ra hung thú khác, nó đều không chút do dự đã lao thắng về phía đổi phương, thậm chí còn dân tới một cuộc hôn chiền. So với những hung thú phía dưới này, những con hắn đã từng thuần phục được ở Thiên Kiếm Tông hoàn toàn có thể gọi là ngoan ngoãn hiểu chuyện.

"Những con hung thú này đều không cần dạy dô sao?" Hắn không nhịn được hỏi Nghiêm Cửu An bên cạnh.

"Lục đạo hữu có điểm không biết, những con hung thú này vồn được. thương hội cổ ý sàng lọc ra, đưa đên trong bí cảnh này, chính vì coi trọng hung tính của bọn chúng. Lại chăn nuôi thêm một đoạn thời gian ở trong bí cảnh đặc thù này, hung tính trong cơ thể chúng nó sẽ được tăng cường thêm một bước. " Nghiêm Cửu An vừa phi hành vừa giải thích với Lục Huyền. "Sở dĩ làm như vậy là bởi vì những con hung thú này có công dụng tương đôi đặc thù. Bên trong có một ít hung thú ngũ phẩm, tỉnh phách của chúng là thứ thích hợp nhất để tế luyện thành khí linh pháp bảo, ngay cả tỉnh phách của hung thú tứ phẩm cũng thích hợp để luyện chề một ít pháp khí, trận pháp, thậm chí là tu luyện thần thông hơn là nhóm yêu thú bình thường."

"Còn có thể nuôi dưỡng hung thú theo định hướng rõ ràng như vậy, đúng là Lục mô đã được mở mang tầm mắt rồi." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, cảm khái nói.

"Trong bí cảnh có hai tu sĩ Kết Đan thương hội, cùng với một số tu sĩ Trúc Cơ trung hậu kỳ, để ta đi giới thiệu Lục đạo hữu ngươi với bọn họ một phen."” Một lát sau, hai người tới một vùng bình nguyên trồng trải, từ phía xa xa đã có thể nhìn thầy mầy chục tu sĩ đang đi ra nghênh đón.

Hai người cầm đầu đều có tu vi Kết Đan sơ kỳ, một người có thân hình khôi ngô, làn da ngăm đen, nửa thân trên để trần, nửa thân dưới khoác một bộ váy ngăn bằng da thú tràn ngập những đường hoa văn kỳ dị. Trên cổ người còn lại đeo một chuôi bạch cốt khô lâu, từng bộ xương khô đều có hình thù quái dị, không biết là do xương của loại yêu thú gì chê thành.

"Vị này là Phan Hoằng, Phan đạo hữu, tỉnh thông thú ngữ, có năng lực kết nổi rất mạnh với hung thú. Vị này là Đinh Dục, Đỉnh đạo hữu, xuât thân từ một đại tông ngự thú, có kinh nghiệm chăn nuôi yêu thú phong phú, hiểu rõ đố tập tính của đại đa số yêu thú như trong lòng bàn tay."

'Về phần vị này, hắn chính là Lục Huyền, Lục đạo hữu, có tạo nghệ cực sâu trên phương diện linh thực linh thú, thậm chí còn được thương hội mời đến đảm nhiệm chức vị khách khanh."' Nghiêm Cửu An giới thiệu ba người với nhau.

"Lục đạo hữu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!"

"Bái kiến hai vị đạo hữu."

Trên mặt hai người kia đều lộ ra nụ cười nhiệt tình, mặc dù tu vỉ của bọn họ cũng chỉ tương đương với Lục Huyền mà thôi, nhưng Lục Huyền là khách khanh của thương hội, địa vị cao hơn bọn họ không biêt bao nhiêu lần, đương nhiên phải tận tình kết bạn một phen. Một đám tu sĩ thương hội tiến vào chô sâu trong bình nguyên.

Từ trong miệng bọn họ, Lục Huyền biết được, đám hung thú trong bí cảnh con nào con nây đều cực kỳ hung tàn dữ tợn, để tránh bị hung thú tập kích, bọn họ đã cổ ý xây dựng nơi ở cho mình ở sâu dưới lòng đãt, đồng thời cũng bổ trí thật nhiều trận pháp cấm chế, khiến cho khu vực này trở nên vững như thành đồng vách sắt.

Nghiêm Cửu An không ở lại bí cảnh quá lâu, sau khi dặn dò Lục Huyền vài câu, đã trực tiêp rời đi.

Lục Huyền nghỉ ngơi chừng nửa ngày, đã hiểu được rất nhiều tin tức về hung thú bí cảnh từ trong miệng Phan Hoằng và Đinh Dục. Sau đó, hắn leo lên một món pháp khí phi thuyền của Phan Hoằng, dự định sẽ đi xung quanh bí cảnh một phen, tìm hiểu những hung thú kia một chút.

"Lục đạo hữu, kinh nghiệm ngày thường chiến đấu cùng yêu thú của ngươi có phong phú hay không?" Trên phi chu, bên trong vòng bảo hộ linh khí vững vàng bảo vệ hai người, Phan Hoăng có thân hình khôi ngô mở miệng hỏi Lục Huyền. "Tại hạ gần như đều ở bên trong động phủ, giúp mọi người làm điều tốt, rât ít khi trải qua tranh đấu." Lục Huyền thành thật trả lời.

"Vậy có chút khó khăn rồi đây, khi giao tiếp với những con hung thú trong bí cảnh này thì khó tránh khỏi chuyện phải chiên đầu với chúng nó. Nhưng dù sao Lục đạo hữu cũng là tu sĩ Kết Đan, dựa vào tu vi có thể trấn áp tuyệt đại đa số hung thú ở nơi này rồi, không cần phải lo lắng về chuyện đó." Phan Hoằng nói với Lục Huyền.

"Chuyện những tu sĩ trong bí cảnh cần làm rất đơn giản, đó là chăn nuôi hung thú, duy trì hung tính của hung thú. Có thể thuần phục, nhưng không thể thuần phục tuyệt đồi. Đương nhiên, muôn làm chuyện này tương đổi khó, bởi mức độ kia cũng không dê năm bắt như. vậy, thường xuyên có hung thú chêt ở trong tay tu sĩ."

"Tỷ lệ tổn thất hung thú mà thương hội có thể tiếp nhận được là bao nhiêu?" Đột nhiên Lục Huyền lên tiếng hỏi.

Phan Hoằng quay đầu, vẻ mặt có chút kinh ngạc, gã thực sự không ngờ Lục Huyền lại hỏi một vấn đề như vậy.

"Khoảng 10% trở xuống, thương hội sẽ không hỏi đến, khoảng 30% trở xuống, nhất định phải cho thương hội một lời giải thích." Gã dùng lời ít mà ý nhiều nói.

"Vậy mức độ nguy hiểm của nhóm tu sĩ ở trong bí cảnh chăn nuôi hung thú này lớn đến mức nào?” Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó lại hỏi tiếp.

"Theo ta được biết, nhiều năm qua chỉ có hai tu sĩ Trúc Cơ chêt trong cuộc tập kích của nhiều hung thú mà thôi, nhưng những người bị thương lại không ít, về phần tu sĩ Kết Đan lại không thấy nhiều người bị thương, dù sao hung thú ngũ phẩm bên trong bí cảnh cũng không nhiều. Thêm nữa, đó là trong tay tu sĩ có pháp khí chuyên môn đổi phó với hung thú, thi thoảng khi gặp nguy hiểm cũng có thể nhờ những đạo hữu còn lại giúp đỡ, đó là chưa kể đến nhóm pháp khí phòng ngự, phù lục khác do thương hội phát cho... nói chung là phương diện an toàn của bọn họ đều được bảo đảm."

Phi thuyển một đường đi về phía trước, thứ đập vào mắt là sô lượng hung thú càng ngày càng nhiều. "Ta cùng với Đinh đạo hữu đều phụ trách một khu vực, thủ đoạn thuần phục hung thú của hai người chúng ta lại có phần khác biệt. Ta gọi nơi này là Phan Hoãng viên khu." Đột nhiên tu sĩ thanh niên có thân hình khôi ngô kia khẽ nhềch môi, những đường hoa văn dị thú trên chiếc váy ngắn bằng da thú của gã nhanh chóng di chuyển, toàn thân tản ra một luồng khí tức hung hãn cùng loại với hung thú.

Lục Huyền quay đầu nhìn lại, chỉ thây một con cự xà bảy màu có hai cánh, giông như một mũi tên bắn nhanh về phía phi chu.

"Lục đạo hữu ngươi cứ ở trên phi chu đừng động, ta đi một chút sẽ trở lại." Phan Hoằng để lại một câu, ngay sau đó chân phải bành trướng thêm mấy lần, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, có thể nhìn thấy rõ những đường mạch máu màu xanh đỏ to băng ngón tay.
Bình Luận (0)
Comment