Chương 946: Sự Xuất Hiện Của Nguyên An...
Chương 946: Sự Xuất Hiện Của Nguyên An...Chương 946: Sự Xuất Hiện Của Nguyên An...
“Vị trí cũng phải lựa chọn thật kỹ, không thể quá xa Lôi Hỏa Tỉnh Động cũng không thể gây ảnh hưởng tới quá trình bổi dưỡng và thu hoạch quầng sáng của ta mới là quan trọng nhât.”
“Ta nhớ trong mười tám Tỉnh Động có hai nơi tụ tập rất nhiều tà tu, lần lượt là Hoan Hỉ Tinh Động và Phong Uyên Tinh Động, có thời gian cũng nên đi khảo sát xem sao. Nghe đồn ở Hoan HỈ Tỉnh Động có thể hưởng thụ toàn bộ cực lạc giữa thể gian, nhất định phải đi tới phê bình một phen.” Một suy nghĩ hiện lên trong đầu Lục Huyền.
Đương nhiên, trước mắt đây cũng chỉ là một ý tưởng lóe lên trong đầu hãn, còn chưa đền mức vô cùng bức thiết.
Với cảnh giới Kết Đan tiền kỳ của hẳn, nếu tìm động phủ mới mà không thể bảo đảm an toàn cho động phủ, lại cộng thêm hắn không thể phân thân ra được thì chưa chắc đã có thể chăm lo tốt cho cả hai động phủ.
Sau khi Thanh Nhạc Lân được sinh ra, một thời gian tiếp theo, bên trong động phủ lại yên ả như nước, không có lây chút gợn sóng nào. Lục Huyền vui vẻ chịu đựng cảnh sồng này, sau khi biết chuyện Hiên Viên Triệt rât có khả năng đã vân lạc, hắn càng thêm hiểu rõ cảnh sông thể này đáng quý đến nhường nào. Không cẩn mạo hiểm, cứ yên tâm ở trong động phủ là có thể nhận được cơ duyên bảo vật mà người bình thường cầu còn không được rồi, dù thời gian trôi qua có _ đơn giản bình thường đến đâu, hắn vẫn có thể chấp nhận được.
Hôm đó, lúc hắn đang bồi dưỡng linh thực, đột nhiên lại giơ bàn tay lên. Trong lòng bàn tay có một vêt nứt rõ ràng là thô hơn bình thường vài phần, không ngừng nhô lên, một con ngươi màu xám trắng trực tiếp chui ra từ bên trong vết nứt, bên trên phản chiều cảnh tượng xuất hiện trong tầm nhìn của Hư Không Yểm Mục, chia sẻ cho Lục Huyền cùng xem.
“Hư Không Yểm Mục phát hiện ra điều gì sao?” Trong lòng Lục Huyền cực kỳ nghỉ hoặc, hắn chăm chú nhìn vào viên đồng tử màu xám tráng trong tay.
Chỉ thấy giữa vùng lôi mang vô tận, Hư Không Yếm Mục đang lăng lặng dừng trong hư không, chăm chú quan sát mây chục dặm bên ngoài với vẻ lạnh nhạt như thường.
Mấy hơi thở sau, một mảnh linh áp khủng bố giống như sóng biển đột ngột vọt tới, một con Ly Long màu xanh thâm dài mây chục trượng trực tiếp xuất hiện ở đăng xa. Có thể mơ hổ nhìn thấy một tu sĩ trung niên khí độ phi phàm đang đứng trên đỉnh đầu Ly Long. Tu sĩ này mặc đạo bào màu xanh thâm, ông tay áo bổng bềnh, quanh thân còn có một luồng đạo vận đặc biệt. “Hử?” Tu sĩ nọ khẽ thốt lên một tiếng, ánh mắt sáng như đuổc, linh thức cường đại đã nhanh chóng khóa chặt một tròng mắt màu xám trăng trên không trung.
Hư Không Yểm Mục nắm bắt thời cơ cực kỳ sát sao, đồng thời cũng cực kỳ quyết đoán, ngay khi bị đôi phương phát hiện, nó đã nhanh chóng tuôn ra một lượng lớn sương mù màu xám trăng, trong sương mù còn xen lần với các loại hư ảnh huyền thú, rồi trong nháy mắt sau, tròng mặt đã tiền vào trong hư không. “Nguyên Anh Chân Quân!” Lục Huyền vội đóng kín khe hở giữa lòng bàn tay, trong lòng dây lên một cơn sóng gió ngập trời. Đây là lần đầu tiên Hư Không Yểm Mục bị tu sĩ phát hiện ra tung tích.
Nó vốn là một kiện bí bảo không gian ngũ phẩm, hành tung quỷ dị, có thể giầu kín trong hư không, năng lực điều tra cực mạnh, được Lục Huyền thường xuyên sử dụng. Nói cách khác, tổn tại có thể dễ dàng phát hiện ra một món bảo vật không gian ngũ phẩm như vậy chắc chăn là không tấm thường, và tu vi của vị đạo nhân trung niên kia như thế nào không cần nói cũng biết. “Không biết vị Nguyên Anh Chân Quân kia có lai lịch gì? Là Tỉnh Chủ của Lôi Hỏa Tỉnh Động, hay cố ý từ bên ngoài tiến vào nơi đây?” Lục Huyền âm thầm suy đoán. Phải biết rằng, Thập Bát Tỉnh Động này có mười tám vị Tỉnh Chủ. Bọn họ chính là người đứng đăng sau chân chính quản lý Tỉnh Động. Tề Vô Hành lúc trước Lục Huyền kết bạn chỉ là Tỉnh Sứ quản lý tỉnh động thay cho Tinh Chủ mà thôi.
“Mặc kệ hắn có lai lịch gì, chỉ cần không gây ảnh hưởng đền chuyện làm ruộng của ta là được. Nhìn bộ dạng của đối phương thì hắn là người này chỉ đi ngang qua thôi, Hư Không Yểm Mục ở trên không trung chỉ làm nhiệm vụ điều tra bình thường, không mang theo bất cứ địch ý nào, chắc hắn sẽ không cô _ tình đi truy cứu. Hơn nữa chưa chắc hắn đã có thể phát hiện ra Hư Không Yểm Mục vốn là bảo vật thuộc về ta, bởi vậy cũng không cần phải lo lắng quá mức, về sau cần: thận hơn là được." Trong lòng hăn nghĩ thầm. “Lại có Nguyên Anh Chân Quân đi ngang qual"
Ba ngày sau, tuy đã thu hổi Hư Không Yểm Mục nhưng Lục Huyền vần phát hiện ra một luồng khí tức khủng bổ chợt lóe lên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động, nhưng ngay sau đó, đồi phương đã nhanh chóng biền mât trên con đường tiến về phía Lôi Hải rồi.
“Rốt cuộc là bên trong Lôi Hải đã xảy ra chuyện gì mà lại kéo được không chỉ một vị Nguyên Anh Chân Quân tìm tới thể này?”
Hắn đã phát hiện ra hai Nguyên Anh Chân Quân công khai xuât hiện ở bên ngoài, đó là chưa kể đến những vị tu sĩ Nguyên Anh khác có thể ẩn mình, rồi im hơi lặng tiếng lên vào bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động. “Nhưng chẳng cần biết bên kia đã xảy ra chuyện gì thì đều không liên quan gì tới ta, ta cứ yên tâm chờ đợi bên trong động phủ là được." Hắn hít sâu một hơi, đã quyết định trong khoảng thời gian này mình sẽ một mực ru rú trong nhà, chuyện tới Trích Tỉnh Lâu, có thể kéo dài thêm một đoạn thời gian rồi nói sau.
Hôm nay, khi hắn đang trêu đùa với nhóm linh thú trong động phủ của mình thì một con chim nhỏ màu xanh đen chợt xuất hiện ở bên ngoài động phủ.
“Tinh Sứ Tể Vô Hành đưa tin.” Linh thức của Lục Huyền đảo qua, lập tức nhận ra lai lịch của con chim nhỏ kia, đó là khôi lôi của Tính Sứ Tể Vô Hành thuộc Lôi Hỏa Tinh Động. Hắn mở một ngách nhỏ trên trận pháp, dùng linh thức bắt lẫy con khôi lôi chim nhỏ, chỉ trong nháy mắt đã kéo nó vào động phủ của mình.
Sau khi dùng linh lực kích phát, bên trong khôi lôi chợt truyền đến giọng nói vô cùng quen thuộc của Tể Vô Hành: “Lục đạo hữu, lâu rổi không gặp. Gần đây bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động không được yên ổn, đã có mây vị Nguyên Anh Chân Quân tiên vào nơi này, còn trực tiếp xâm nhập vào Lôi Hải, thậm chí trong nhóm người ãy còn có cả đạo nhân của Ly Dương Đạo Tông. Tại hạ cổ ý báo chuyện này cho đạo hữu biết, trong đoạn thời gian này, đạo hữu cô gắng khiêm tôn một chút, tránh chuyện chọc giận đại năng Nguyên Anh rồi dân tới tai họa cho bản thân. Nhưng đạo hữu cũng không cần phải quá mức lo lắng đâu vì Tinh Chủ đã tới trần thủ Lôi Hỏa Tinh Động rồi, đám tu sĩ Nguyên Anh từ bên ngoài tới này vân phải nể mặt Tinh Chủ và Thiên Tỉnh Động chúng ta. Không nói nhiều nữa, Lục đạo hữu nhớ cẩn thận." “Thì ra là thế.” Lục Huyển khẽ gật đầu, lập tức truyền một luồng ý niệm trong đầu vào con khôi lôi chim nhỏ, biểu đạt lòng biết ơn với lời nhắc nhở đầy thiện ý của Tể Vô Hành.
Trong tin tức Tể Vô Hành gửi cho. Lục Huyền cũng không để lộ ra bât cứ tin tức gì có liên quan đến bí cảnh Lôi Hải.