Chương 947: Quầng Sáng À, Ngươi Không ...
Chương 947: Quầng Sáng À, Ngươi Không ...Chương 947: Quầng Sáng À, Ngươi Không ...
Có thể do bí cảnh quá mức trọng yếu, dù có thân phận Tỉnh Sứ của Lôi Hỏa Tỉnh Động thì gã cũng không biết rõ nội tình, nhưng cũng có thể tin tức này dính đến không ít chuyện cơ mật, bởi vậy Tể Vô Hành mới cố ý che giấu Lục Huyền, hoặc có thể do gã nghĩ đến tu vi của Lục Huyền chỉ có Kết Đan sơ kỳ, biết càng nhiều ngược lại thành không tôt.
Nhưng dù là lý do nào đi chăng nữa thì đổi phương có thể cổ ý nhắc nhở một câu như vậy đã là không tệ rồi, trong lòng Lục Huyền vô cùng cảm kích.
Hắn cũng hiểu rõ, dẫu bí cảnh bên kia có thần bí tới cỡ nào thì cơ duyên bên trong cũng chỉ là một vài món bảo vật trân quý mà thôi, mà hắn lại hoàn toàn có thể thu hoạch được những thứ đó từ bên trong quầng sáng phần thưởng nên chẳng có gì đáng để ghen tị cả. “Chỉ đơn thuần là một nhóm tu sĩ cao giai tiền vào Lôi Hỏa Tỉnh Động nhiều hơn so với thường ngày một chút thôi mà, cũng không cần phải lo lắng quá. Khách thuê đã trả rất nhiều linh thạch để thuê một nơi ở bên trong Lôi Hỏa Tỉnh Động, thì vì danh dự của bản thân tất nhiên là Thiên Tỉnh Động phải chịu trách nhiệm cho an toàn của nhóm khách thuê rồi. Hơn nữa bản thân Thiên Tỉnh Động chính là thể lực lớn thứ hai Ly Dương cảnh, chỉ đứng dưới Ly Dương Đạo Tông, tu sĩ Nguyên Anh bình thường không đời nào dám đi đắc tội với một con quái vật khổng lổ như vậy.”
*Về phần Ly Dương Đạo Tông có thực lực mạnh hơn Thiên Tinh Động rất nhiều kia, dù sao thì bọn họ cũng là danh môn chính tông, sẽ không tùy tiện xé rách mặt với Thiên Tinh Động. Như vậy xem ra, tình cảnh của mình trước mắt vẫn còn khá là an toàn.” Lục Huyền thầm nghĩ như vậy, cuối cùng trái tim đang treo cao của hắn cũng chậm rãi hạ xuống một chút rổi. Hắn lại yên tâm ở trong động phủ của mình bổi dưỡng linh thực, không thèm để ý tới tình cảnh gió nổi mây phun, sóng ngầm ào ạt bên ngoài. Đổng thời hắn cũng có thể cảm nhận được lực lượng phòng hộ của Lôi Hỏa Tỉnh Động thoáng cái đã tăng lên tới mãy bậc, thậm chí trong tiểu đội tuần tra thường xuyên còn có tới hai tu sĩ Kết Đan. Ở thời điểm bọn họ đi ngang qua động phủ của Lục Huyền, hắn còn cồ ý đưa tặng ít linh quả linh tương, cũng tiện thể hỏi thăm vấn đề an toàn của Lôi Hỏa Tỉnh Động.
Qua miệng bọn họ hắn mới biết, đã có không ít tu sĩ lén lút lén vào Lôi Hỏa Tỉnh Động, nhưng mục đích chủ yếu của nhóm người này đều là khu bí cảnh ở chô sâu bên trong Lôi Hải, thi thoảng sẽ có vài trận tranh đấu cướp bóc nhưng đều năm trong phạm vi có thể khống chế được. Điều này càng khiến Lục Huyền yên tâm hơn nhiều. Trận pháp ngũ phẩm vừa mở, hắn ở bên trong chăng khác nào đã trực tiếp ngăn cách với cả thể gian bên ngoài. Trong linh điền, Lục Huyền đứng trước một gốc Băng Huỳnh Thảo, cần thận lây những hạt linh chủng đã được ngưng kết từ bên trong linh thảo ra. Linh chủng dài mảnh màu xanh thăm, mặt ngoài có một quầng sáng màu lam lúc ẩn lúc hiện, khi nắm trong tay sẽ có cảm giác bản thân đang cầm một viên đá nhỏ lạnh buốt.
Hắn cố ý để lại hai mươi gốc Băng Huỳnh Thảo dùng để ngưng kết linh chủng, tổng cộng đã ngưng kết ra gần một trăm hạt.
“Chờ đợt Băng Huỳnh Thảo này thành thục là ta hoàn toàn không cần phải lo lắng số lượng linh chủng không đủ nữa, có thể yên tâm gặt hái linh thảo, thu hoạch phần thưởng tu vi cho mình rồi."
Về cơ bản, một trăm hạt linh chủng tam phẩm này có thể trợ giúp Lục Huyền vừa thu hoạch tu vi vừa ngưng kết đủ số linh chủng cho lần sau gieo trồng chăm bón và, cứ thế mà tiếp tục tuần hoàn như vậy. “Nếu có đủ số lượng Băng Huỳnh thảo thì chỉ cần gieo trồng chừng một - hai đợt nữa là ta có thể đột phá đến Kết Đan trung kỳ rồi. Đến lúc đó, năng lực tự vệ của ta cũng gia tăng thêm khá nhiều.” Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng.
“Đến cuối cùng vẫn do tu vi của bản thân không đủ mạnh, bảo vật trong tay không đủ nhiều, nếu không ta đâu cần phải cả ngày cứ nơm nớp lo sợ thế này? Quầng sáng à, ngươi không thể cố gắng hơn một chút nữa sao?” Hắn nhìn đổng linh thực với đủ mọi phẩm cấp được gieo _ trồng khắp núi đổi, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Suy nghĩ như vậy chỉ chợt lóe lên rồi qua, hăn cũng cũng không dám đổi xử tùy tiện với nhóm linh thực của mình, trong lòng chỉ sợ bản thân không chăm sóc chúng tôt sẽ làm ảnh hưởng tới mức độ phong phú của phần thưởng mở ra từ quầng sáng của chúng.
“Lục đạo hữu có trong động phủ không? Diệp mô tới bái phỏng đạo hữu đây.” Hôm đó khi hãn đang kiểm tra trạng thái của nhóm linh thực trong linh điển, thì bỗng nhiên bên ngoài động phủ lại vang lên một giọng nữ lạnh lùng. Trong đầu Lục Huyền chợt xuất hiện hình ảnh một nữ tu tóc bạc. Nữ tu này tên là Diệp Huyền Ngân, từng _ đến đây ăn mừng hắn tân thăng Kêt Đan, cũng từng cùng đồng hành với hắn đi đến Hắc Thủy Tỉnh Động chúc thọ Tỉnh Sứ Hình Côn, xem như có chút giao tình.
“Thì ra là Diệp đạo hữu, xin thứ lỗi Lục mỗ không thể nghênh đón từ xa.” Lục Huyển vội vàng đi ra ngoài nghênh đón, sau khi xác nhận xung quanh không có bất cứ tình huồng dị thường gì, hăn mới mở trận pháp, đưa nữ tu tóc bạc tiên vào động phủ của mình.
Hai người đi vào trong sân, Lục Huyền lại như thường lệ bưng lên linh quả linh nhưỡng lên đãi khách. “Lục đạo hữu có biết động tĩnh gần đây trong Lôi Hỏa Tinh Động hay không?” Diệp Huyền Ngân uống một ngụm Ngọc Tẩy Linh Lộ rồi trực tiếp đi thắng vào chủ để.
“Có biết một chút, nhưng ta chỉ nhận được tin tức là đã có không ít tu sĩ cao giai, thậm chícòncócả _ Nguyên Anh Chân Quân lén vào chô sâu trong Lôi Hải mà thôi, tình hình cụ thể thế nào ta lại không rõ lắm." Lục Huyền thành thật trả lời.
'“Ta đi nghe ngóng một phen mới biêt chuyện này có liên quan đền một khu bí cảnh. Bí cảnh kia gọi là Lôi Cơ động, tương truyền là di tích của một vị cổ tu sĩ vẫn luôn ẩn tàng ở chô sâu bên trong Lôi Hải, nhưng vì cơ duyên xảo hợp nên gần đây nó mới hiển lộ ra ngoài.”
“Nghe nói khi vị tu sĩ kia còn sống, đối phương đã từng nổi tiếng khắp Tu Hành giới, tu vi lên tới Nguyên Anh hậu kỳ, tất nhiên là bên trong khu động phủ do đối phương để lại sẽ có rất nhiều thứ tốt, bởi vậy mới thu hút được không ít Nguyên Anh Chân Quân lẻn vào." Diệp Huyền Ngân trầm giọng nói.
“Thì ra là thế, đa tạ Diệp đạo hữu đã nói cho ta biết.” Lục Huyền gật đầu, tỏ vẻ cảm kích với nữ tu tóc bạc. “Cơ duyên thế này cực kỳ hiếm thây, Lục đạo hữu có nguyện cùng đi thăm dò với ta hay không?” Diệp Huyền Ngân hướng ánh mắt cực kỳ sắc bén nhìn về phía chân trời xa xa, đồng thời cũng mở miệng hỏi Lục Huyền.
“Bên kia có nhiều Nguyên Anh Chân Quân xuất hiện như vậy, Diệp đạo hữu đủ tự tin cho răng mình có thể tranh được cơ duyên bảo vật từ trong tay bọn họ sao?” Lục Huyền cười khổ một tiểng, không vội trả lời mà trực tiếp hỏi ngược lại nàng. '“Trừ Lục đạo hữu ra tại hạ còn mời mãy vị đạo hữu khác nữa, chúng ta liên thủ với nhau cũng được coi là một lực lượng cường đại rồi. Thêm nữa, khu bí cảnh di tích kia chỉ vừa mới hiện thế, bên trong còn tổn tại rất nhiều cấm chế, ngay cả Nguyên Anh Chân Quân có tới cũng chỉ có thể đi thăm dò bên ngoài, không rảnh để bận tâm tới người khác đâu."