Chương 954: Đổ Thạch (2)
Chương 954: Đổ Thạch (2)Chương 954: Đổ Thạch (2)
Có khối lại như trẻ mới sinh, bên trên có đầy đủ tứ chỉ ngũ quan trông rất sông động, chỉ nhìn qua một cái thôi cũng khiền người ta sởn hết cả gai ôc vì thứ này vô cùng tà dị.
Cũng có loại kỳ thạch tỏa ra ánh vàng rực rỡ, bên trên xuât hiện hư ảnh Phật Đà đang ngồi xếp bằng tụng niệm kinh văn, khi tới gần sẽ cảm thấy yên bình tường hòa.
“Có cảm giác như mỗi một khối cổ thạch đều ẩn chứa một món bảo vật phong phú bên trong.” Lục Huyền quan sát từng khối cổ thạch trong đại sảnh, hoàn toàn không biết nên lựa chọn như thê nào.
“Hai vạn linh thạch hạ phẩm đổi lấy một cơ hội đổ thạch, cũng không biết có lời không nữa.” Trong lòng hắn nghĩ thầm.
Lúc trước, Lục Huyền từng bỏ ra chừng hai - ba vạn linh thạch hạ phẩm để mua cây non Sát Mỗ Thụ Yêu trong cuộc đấu giá của tổng bộ Hải Lâu thương hội. Nói cách khác, với khoản tiền này, gần như hắn có thể mua được một hạt linh chủng ngũ phẩm bình thường rổi, nhưng tới đây chỉ tương đương với 1 khối cổ thạch.
“Vị đạo hữu này lần đầu tới đây đổ thạch phải không? Nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi tại hạ." Đột nhiên một giọng nói ôn hòa vang lên bên tai hãn.
Lục Huyền nhìn theo hướng phát ra âm thanh thì thây một vị trung niên Kết Đan hậu kỳ đang mỉm cười nhìn mình.
“Tại hạ là Ngọc Hoàn Chân, người phụ trách cổ thạch ở tầng thứ ba của Cổ Ngọc Hiên." Trung niên ôn hòa nọ truyền âm. '“Thì ra là Ngọc đạo hữu, đây đúng là lần đầu tiên Hoàng mỗ tới Cổ Ngọc Hiên, trong lòng mang theo rất nhiều chờ mong với những món bảo vật trong cổ thạch nên mới tới thử một phen. Không biết có thể dùng những thủ đoạn nào để dò xét số cổ thạch này?” Lục Huyền tò mò hỏi.
“Không có bất cứ hạn chế gì, chỉ cần không dùng thuật pháp hay thân thể phá hoại cổ thạch là được. Nếu làm cổ thạch hư hại trước khi có được cơ hội đổ thạch thì rất có thể sẽ bị Nguyên Anh Chân Quân tọa trần Cổ Ngọc Hiên truy cứu trách nhiệm. Hoàng đạo hữu có thể dùng tay chạm vào cổ thạch, cũng có thể dùng linh thức dò xét, nếu tu tập bí pháp đồng thuật hoặc có những món bảo vật khác thì cũng có thể thoải mái thử một phen." Trung niên nhẹ giọng giải thích cặn kẽ cho Lục Huyển. Qua những lời này hoàn toàn có thể cảm nhận được Cổ Ngọc Hiên này có lòng tin tuyệt đôi với khả năng ngăn cản linh thức của đám cổ thạch kia.
Vậy ta đã yên tâm rồi.” Lục Huyền nói đầy ẩn ý. Có thể thoải mái dò xét, cũng có nghĩa là hăn hoàn toàn có thể dùng phương pháp của mình để biết được bên trong cổ thạch có linh chủng hay không.
Nhưng hắn cũng không vội vận dụng năng lực đặc thù nọ mà giả vờ đi xung quanh một vòng, quan sát từng khôi cổ thạch mình đề ý. Trong khoảng thời gian này, hắn còn để Yêu Quỷ Đằng nấp trong y phục để ý xem xét thật kỹ, nhưng Yêu Quỷ Đăng không hề có động tĩnh gì, sau khi thử mấy lần, Lục Huyền đành phải từ bỏ phương thức này. Ngay sau đó, bên trong con ngươi của hắn lập tức xuất hiện một tầng linh quang mờ mịt, Lục Huyền ị quyết định ngưng thần nhìn kỹ khối cổ thạch trước mắt xem sao. Khi thi triển Phá Vọng Đồng Thuật, rốt cuộc khôi cổ thạch trước mắt cũng phát sinh một tia biển hóa, vô số đường cong linh khí bên ngoài bắt đầu di chuyển lung tung. Nhưng khi Lục Huyền muốn xem xét sâu hơn thì những đường cong trong suốt _ kia lại không ngừng biên hóa, nhiêu loạn tầm mắt hẳn, cảnh tượng bên trong cũng trở nên mơ hổ, không thể nhìn rõ được.
Hắn đi vòng quanh toàn bộ đống cổ thạch trên tầng ba một vòng, âm thẩm định vị một vài khôi cổ thạch có khả năng liên quan tới linh chủng. Có khối sinh ra dị tượng thanh liên, cũng có khối khảm từng viên đá bổ đề màu vàng kim. “Được, ta chọn khối này.” Hắn đang quan sát thì đột nhiên lại nghe thây một giọng nói nôn nóng như thể không dẫn lòng nổi truyền đến. Chỉ thây một vị trung niên mặc áo
xanh, tướng mạo hung ác nham hiểm mang một khối cổ thạch màu xám to bằng đầu người, bước nhanh đến trước mặt Ngọc Hoàn Chân. “Ngọc đạo hữu, đây là hai trăm khối linh thạch trung phẩm, xin đạo hữu hãy giúp ta mở thạch."
“Đạo hữu xác định là mình lựa chọn khối cổ thạch này chứu?” Ngọc Hoàn Chân hỏi lại.
“Chính là nó!" Trung niên mặc thanh sam kiên định đáp.
“Được.” Ngọc Hoàn Chân nhanh chóng lây một pháp khí lưỡi dao bán trong suốt từ trong túi trữ vật ra, bên ngoài pháp khí ẩn chứa một luồng linh lực đặc thù.
Dường như thứ này có hiệu quả khắc chế với cổ thạch, bởi vì trong tầm mắt của Lục Huyền, những đường cong linh khí trên khối cổ thạch đang bị lưỡi dao trên tay Ngọc Hoàn Chân chậm rãi phá vỡ. Từng mảnh đá vụn văng tung tóe xuông mặt đât, phần giữa cổ thạch rung lên, càng lúc càng kịch liệt. “Cạch!” Ẩm thanh trong trẻo vang lên, một thanh tiểu kiếm màu xám dài khoảng ba tấc nhanh chóng bắn ra từ khoảng giữa của cổ thạch. Trung niên mặc thanh sam chờ bên cạnh đã chuẩn bị sẵn, một luồng linh quang nhanh chóng xuất hiện, hút thanh tiểu kiếm màu xám kia xuống, đặt trong lòng bàn tay cẩn thận xem xét.
“Kiếm thai ngũ phẩm! Có thể luyện chế thành pháp bảo phi kiếm! Phát tài rối!" Gã kinh hô thành tiềng. Các tu sĩ trong đại sảnh nghe vậy đều lộ vẻ cực kỳ hâm mộ.
“Chúc mừng đạo hữu đã mở được phần thưởng lớn!”
“Hai vạn linh thạch hạ phẩm đổi lấy một món kiểm thai ngũ phẩm, hời thật.”
Mọi người bàn tán xôn xao.
“Ha ha ha, đa tạ các vị đạo hữu, nhân đây ta cũng chúc các vị đạo hữu có thể mở ra bảo vật phong phú từ bên trong cổ thạch!” Tu sĩ mặc thanh sam chấp tay nói với mọi người.
Đã có khởi đầu tốt như vậy, bầu không khí trong đại sảnh lập tức trở nên náo nhiệt hơn hẫn. Sự xuât hiện của kiểm thai ngũ phẩm đã làm phần lớn tu sĩ đều thấy động lòng. Rât nhanh, đã có vài tu sĩ chọn ra mười khối cổ thạch rồi mang tới mở. Tiếc là những lần sau này, bọn họ không mở ra được nhiều bảo vật đáng giá, chỉ có mấy món bảo vật giá trị thâp hơn rât nhiều so với kiếm thai ngũ phẩm mà thôi.
“Trung niên mặc thanh sam kia đáng ngờ thật. Rất có khả năng đối phương được người trong này thuê đến để diễn trò.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ.
“Giờ đến lượt ta mở ra giải thưởng lớn rồi.” Hắn tới gần một khối cổ thạch có dị tượng thanh liên. Có một vị tu sĩ Kết Đan trung kỳ đang quan sát tỉ mỉ xung quanh khối cổ thạch này, Lục Huyền lặng lẽ bước lại gần, cũng dùng linh thức dò xét môi một phần trên cổ thạch.
“Đạo hữu có phát hiện gì không?” Vị tu sĩ Kết Đan trung kỳ kia quan sát một lúc rồi quay sang hỏi Lục Huyền.
“Không có, chất liệu cổ thạch này quá kỳ lạ, đưa linh thức vào trong đó hệt như đá chìm đáy biển, dù có triển khai đồng thuật cũng không nhìn rõ được.” Lục Huyền lắc đầu. “Đúng vậy, chỉ có thể dựa vào phúc duyên của bản thân đi đánh cược mà thôi. Cược trúng có thể thu được bảo vật hiếm thấy, cược không trúng thì mất trăng hai trăm linh thạch trung phẩm. Nếu có năng lực nhìn thấu bảo vật bên trong cổ thạch thì tốt quá rổi.” Tu sĩ đứng trước khối cổ thạch thanh liên do dự một hồi, cuối cùng vẫn không thể đưa ra lựa chọn.
Chờ gã rời đi, Lục Huyền mới tới gần khối cổ thạch thanh liên ấy, nhẹ nhàng nâng cổ thạch lên, giả vờ như đang chăm chú quan sát. Hành động của hắn khiến nhóm tu sĩ bên cạnh tự động tránh đi, lướt qua cổ thạch thanh liên.