Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack (Dịch Full)

Chương 383 - Chương 383: Khi Hồ Vân Còn Bé

Chương 383: Khi Hồ Vân còn bé

Khi âu Dương và Cửu Vĩ tới đây, hắn đã yêu cầu thế giới con của mình tìm hiểu mình và Cửu Vĩ.

Trong thế giới con này, mọi chuyện đều do linh trí thế giới do hắn tạo thành khống chế, nếu có người tiến vào thế giới con này thì sẽ bị nhìn thấy cả quần lót nên không có bất kì bí mật gì có thể che giấu cả!

Lúc trước hắn bị âu Dã Tử kéo vào thế giới con này, nếu không phải hắn có chân khí đặc biệt thì suýt chút nữa đã bị âu Dã Tử đánh lén.

Người khống chế thế giới con chính là chúa tể ở đây nên người khống chế sẽ biết rõ tất cả mọi chuyện.

Cuối cùng, thứ khiến âu Dương rất ngạc nhiên là Cửu Vĩ trước mắt chỉ có một nửa thần hồn thôi!

Khi nghe được điều này, âu Dương theo bản năng nghĩ đến anime Naruto ở kiếp trước.

Hắn không khỏi than thở đây là thể loại manga nông nghiệp và công nghiệp gì vậy?

Sau khi dùng tay đâm vào lồng ngực Cửu Vĩ, âu Dương nhìn nàng đang kinh ngạc, hoảng sợ nên cười nói: "Lần thứ nhất hơi đau nên ngươi kiên nhẫn một chút!"

âu Dương không đợi Cửu Vĩ đáp, hắn nhanh chóng rút tay ra, một thứ giống như cuộn phim nhựa cũng ra theo. Nó vừa ra thì đã bay múa trên không trung, trong chốc lát, giống như một hàng dài, cuộn phim đã bao phủ âu Dương và Cửu Vĩ.

Trên mỗi tấm phim nhựa đều là từng khoảng thời gian trong cuộc đời Cửu Vĩ nhưng trong đó cũng xen lẫn hình ảnh của Hồ Đồ Đồ.

Đây là kí ức của Cửu Vĩ thiên hồ nhưng nó cũng là đồ vật chung thuộc về Hồ Đồ Đồ và Cửu Vĩ!

Trong nháy mắt khi Cửu Vĩ bị rút ra ký ức, nàng đã mất ý thức, cơ thể ngửa ra sau, lơ lửng giữa không trung, vô số đoạn phim vẫn liên tục không ngừng bay ra từ trong lồng ngực của Cửu Vĩ.

"Muốn tìm được Đồ Đồ từ trong nhiều kí ức như vậy sao? Thật phiền phức!" âu Dương nhìn vô số đoạn phim trước mắt, muốn tìm được Hồ Đồ Đồ trong những đoạn phim này thì chẳng khác gì mò kim đáy biển.

May mà bây giờ hai người đang ở trong thế giới con của tiên nhân!

Hắn là chúa tể trong thế giới này!

Khi âu Dương muốn lên tiếng thì sắc mặt hắn đột nhiên nghiêm túc, bởi vì hắn thấy được hình ảnh sư phụ Hồ Vân của mình trong đoạn phim nào đó. Nó còn là hình ảnh Hồ Vân khi còn bé!

Một đứa bé đang chảy nước mũi, đôi mắt đờ đẫn và thoạt nhìn hơi ngốc nghếch.

Hơn nữa còn không mặc quần áo!

Nếu không phải âu Dương ở trong Cửu U đã từng thấy bộ dạng của Hồ Vân khi còn bé thì hắn không thể nhận ra đứa trẻ ngốc nghếch trước mặt là Hồ Vân!

âu Dương tò mò đưa tay nhấn vào phim nhựa trước mắt thì trước mắt hắn xuất hiện ánh sáng, hắn thấy bản thân lập tức đứng trên một bãi cỏ xanh.

Hắn nhìn xung quanh, không hiểu sao luôn cảm thấy phong cảnh trước mắt quen thuộc, âu Dương ngơ ngác một chút mới nhớ lại đây là Thanh Khâu sơn trong trí nhớ của Cửu Vĩ!

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Chín mặt trời chói chang đang lơ lửng trên cao!

"Đây là thời đại nào? Thế mà có chín mặt trời?" âu Dương kinh ngạc nhìn chín mặt trời trên cao, cảm thấy chấn động.

"Ta là ai? Ta ở đâu? Đây là chỗ nào?" Một giọng nói non nớt vang lên để âu Dương lấy lại tinh thần.

Hắn xoay người nhìn thì thấy một nam hài nhỏ đang chảy nước mũi ngơ ngác nhìn mình tự lẩm bẩm.

Đây là Hồ Vân lúc còn nhỏ! Mặc dù ngốc nghếch nhưng trên trán lại có bảy tám phần giống hệt Hồ Vân.

âu Dương cũng không trả lời mà tiến lên phía trước, đưa tay muốn vuốt ve Hồ Vân đang ở trong hình dạng đứa trẻ trước mắt, nhưng vươn tay thì lại xuyên qua cơ thể Hồ Vân.

Lúc này âu Dương mới hiểu, ở đây giống như trong mộ của tiểu Bạch, khi tham gia nhiệm vụ phụ «Trò chơi nhỏ của Kiếm tiên» do hệ thống đưa ra, hắn chỉ có thể làm người đứng xem, nhìn tất cả tình huống trước mắt.

Một luồng ánh sáng bay ra từ Thanh Khâu sơn ở phía xa, Cửu Vĩ xuất hiện trước mặt Hồ Vân.

Bộ dạng giống hệt Cửu Vĩ, gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng lại toát ra khí chất thanh lịch và dịu dàng chứ không cổ quái và mê hoặc như bây giờ.

Cửu Vĩ nhìn Hồ Vân ngơ ngác, ngốc nghếch trước mặt, trong đôi mắt đào hoa của nàng hiện lên sự ngạc nhiên, nàng sờ đầu Hồ Vân, nhẹ giọng hỏi: "Tiểu tử Nhân tộc, tại sao ngươi lại xuất hiện ở Đồ Sơn?"

"Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ngươi là ai? Ngươi là mẫu thân sao?" Hồ Vân ngơ ngác nhìn Cửu Vĩ trước mắt, hắn hỏi.

"Ha ha, thằng quỷ nhỏ ngươi ngơ ngác ngốc nghếch rất đáng yêu!" Đột nhiên bị gọi là mẫu thân, Cửu Vĩ hồi kinh ngạc, lập tức cười nói.

Trong mắt Cửu Vĩ hiện ra pháp tắc, biểu hiện trên mặt càng kinh ngạc, nàng nhìn Hồ Vân trước mắt, nhẹ giọng nói: "Thật sự rất kì lạ, không có quá khứ, không có tương lai, là Vực Ngoại Thiên Ma sao?"

"Mẫu thân!" Hồ Vân ngốc nghếch không cho Cửu Vĩ đang suy nghĩ kịp phản ứng, hắn ôm chặt đùi nàng, dù làm thế nào cũng không chịu buông tay.

Cửu Vĩ bị ôm bắp đùi thì đỏ mặt, lập tức mắng thầm một tiếng nhóc quỷ này, nàng là một cô nương mới lớn, hơn nữa còn là lần đầu tiên bị người gọi là mẫu thân.

Nhưng nàng thấy Hồ Vân quyến luyến ôm mình, Cửu Vĩ không khỏi mềm lòng, cúi người xuống ôm Hồ Vân nhẹ giọng nói: "Về sau gọi ta là tỷ tỷ, ta tên Đồ Vân, nơi này là Đồ Sơn, về sau ở đây cũng là nhà của ngươi!"

Cỏ xanh bị gió thổi qua, hình thành một làn sóng cỏ lướt qua hai người đang ôm nhau, một con người và một hồ ly, chín mặt trời dường như không còn hung dữ mà trở nên dịu dàng.

Khung cảnh trước mặt trong nháy mắt vỡ tan, biến thành những chấm ánh sao rồi biến mất nhưng âu Dương vẫn lẳng lặng đứng đó.

Từ trước tới giờ, hắn vẫn cho rằng Hồ Vân mang Hồ Đồ Đồ về là bởi vì hắn lăng nhăng nợ tình ở bên ngoài nhưng không ngờ phía sau còn có khúc mắc như vậy.

Hồ Vân đã từng được Đồ Đồ nhận nuôi!

Hồ Vân là người xuyên việt nhưng bị mất trí nhớ của kiếp trước, trên người không có gì cả, trần truồng đi vào thế giới này, gặp được Đồ Đồ trước đây!

Định mệnh bắt đầu từ lúc gặp gỡ, chia tay lại đột ngột kết thúc một phần.

Đầu tiên là đi vào thế giới này, Cửu Vĩ mà hắn gọi là mẹ bị tiên nhân bắt đi, sau đó là sư phụ vì hắn mà hợp đạo ở Cửu U.

Lão già không đứng đắn nhà mình thì ra là người có số mệnh khổ như vậy!

Dù Hồ Vân có năng lực chia đôi thực lực với mọi thứ, tính kế ngay cả trời đất, nhưng so với đồng hương cũng là người xuyên việt như mình thì hắn rất khổ sở.

Cho dù hắn vì âu Dương bọn họ mà chết đi, sau đó kết hợp làm một với hệ thống trong đầu mình, chỉ sợ cũng không có ngày nào thoải mái cả.

âu Dương nhìn từng đoạn phim, từng cảnh Hồ Vân ở chung với Cửu Vĩ không ngừng hiện lên ở trước mặt.

Cửu Vĩ vụng về may đạo bào màu xám cho Hồ Vân, nắm tay chỉ Hồ Vân cách ăn cơm, kiên nhẫn dạy Hồ Vân cách nói chuyện, từng li từng tí nhưng không rõ chi tiết.

âu Dương không muốn bấm vào, đây là sự ấm áp của Cửu Vĩ và sư phụ, hắn không muốn đi thăm dò những điều tốt đẹp đó.

Cho đến khi kí ức của Đồ Vân bỗng nhiên dừng lại, biến thành kí ức của Cửu Vĩ trên Thanh Khâu sơn.

Ở giữa thiếu một đoạn kí ức lớn. âu Dương biết đó là đoạn kí ức khi Đồ Vân bị bắt lên trời.

Đoạn ở giữa này chỉ còn lại một màu đen chứ không có bất cứ hình ảnh nào.

âu Dương hít một hơi thật sâu, nắm hai tay trước ngực thành quyền, nhỏ giọng nói: "Chính là chỗ này!"

Bình Luận (0)
Comment