Trên bầu trời, phía trên những đám mây đen, một bóng rắn khổng lồ bay lượn ở bên trong.
Yêu tộc vốn tự tu thân thể, tu vi càng cao thâm, thân thể cũng càng mạnh mẽ, thực lực của Thường Hiểu Nguyệt đã ở cảnh giới Hợp Thể, trong tình huống bị áp chế sức mạnh, rốt cục vẫn lộ ra chân thân yêu tộc của nàng.
Một con Bạch Xà to lớn ước chừng dài đến trăm trượng!
Bóng rắn ngao du trong mây đen, nhìn không rõ hình dạng.
Nhưng con vật to lớn như vậy lại vần vũ trên không trung, chỉ nhìn lên một chút cũng khiến cho lòng người sợ hãi.
Không chỉ những võ sĩ giáp đen trong hoàng thành, bách tính của toàn bộ kinh đô cũng dần chú ý tới bóng rắn to lớn trên bầu trời kia!
Lời đồn đại như có cánh, bay khắp tòa thành trì.
Lúc này mọi người mới nhớ ra, tòa thành trì này vừa mới đổi chủ nhân!
Trong lúc nhất thời, lời đồn đại nổi lên khắp nơi:
“Con Bạch Xà này là tổ tiên của Lãnh gia, gia tộc bị Thánh thượng hiện giờ đoạt hoàng vị, cho nên nó đến báo thù!”
“Hoàng Thiện hiện tại của kinh đô này kế vị bất chính, cho nên Long Vương nổi giận, cố ý giáng xuống Thiên Phạt!”
“Tân Hoàng Thượng không đủ tư cách, cho nên mới có yêu tà quấy phá!”
“Xin Long Vương phù hộ ta làm ăn phát tài!”
…
Đủ lời đồn đại dẫn đến khủng hoảng trên diện rộng, trong vô số lời thầm thì, những kẻ chủ mưu vốn ẩn nấp dưới tòa thành trì này dường như đã đánh hơi thấy cơ hội.
Cả tòa thành tựa như dầu nóng bên trong chiếc nồi sắt, bị đốt nóng hừng hực.
“Tân Tri, ngươi nói xem, chúng ta có cần phải cứu những kẻ vừa bị kích động một chút đã mù quáng phun máu lên đầu người, ngu muội chẳng phân nổi thiện ác này hay không?” Nhìn về phía kinh đô rối loạn, Lăng Phong một thân áo đỏ đẫm tà khí hỏi Tạ Tân Tri ở bên cạnh.
“Bọn họ cũng không phải ngu muội, vì bọn họ đang bị vây hãm trong thành, chúng ta lại như đứng ở đỉnh núi, hiển nhiên nhìn rõ được nhiều thứ hơn so với bọn họ.” Tạ Tân Tri ở bên cạnh bình tĩnh trả lời.
“Ồ? Sau chuyện này bọn họ sẽ hối hận chứ? Có lẽ là không thể nào nhỉ?” Lăng Phong nghiêng đầu hỏi.
“Tu sĩ thì sẽ không như vậy à?” Tạ Tân Tri không phủ nhận, chỉ nhìn Lăng Phong hỏi ngược lại.
Lăng Phong suy tư một chút, cười to nói: “Cũng thế thôi, sinh linh vốn là như thế, nhân chi sơ, tính bản ác!”
Dưới cuộc chuyện trò của hai người, khí vận kinh đô rung chuyển, dưới sự khuấy động của Bạch Xà, khí vận của tòa kinh đô Nhân tộc cũng bắt đầu có xu hướng sụp đổ.
“Không hổ là Thôn Thiên Mãng có phong ấn ma tộc trên thân, có thể dùng sức của một mình nó làm rung chuyển cả khí vận của nhân gian!” Lăng Phong nhìn Bạch Xà trên trời, cảm thán nói.
“Hơi rung chuyển mà thôi, chờ khi tâm mọi người bình tĩnh trở lại, khí vận nhân gian tự nhiên sẽ khôi phục bình thường, chúng ta nên ra tay chưa?” Tạ Tân Tri bên cạnh lắc đầu nói.
“Không vội, mọi chuyện không thể thuận lợi như vậy được! Ly rượu độc bổ dưỡng thần hồn kia còn chưa phát huy tác dụng tối đa, ít nhất trong vòng một canh giờ có thể đảm bảo nàng không bị khí vận nhân gian quấy nhiễu.” Lăng Phong lắc đầu nói.
Mây đen dày đặc khiến bầu trời vốn vẫn đang là ban ngày trở nên u ám, dường như sắp về đêm, cuồng phong chợt nổi lên, sấm sét vang dội.
Trong nháy mắt, kinh đô như đang nghênh đón Thiên Phạt tận thế!
Vô số dân chúng nhao nhao chạy vào nhà, hoảng sợ nhìn cảnh tượng không khác gì thảm họa này.
Mưa to từ không trung rơi xuống như thác đổ, tựa hồ muốn mưa to cả trăm năm rơi xuống trong một lần duy nhất.
Kinh đô như một cái bể chứa khổng lồ, và Bạch Xà như đang không ngừng rót lũ vào trong cái bể chứa này.
Không đến thời gian một nén nhang, toàn bộ kinh đô đã trở thành một vùng biển mênh mông!
Sinh linh đồ thán, tiếng than khóc nổi lên khắp nơi.
Tạ Tân Tri hơi không đành lòng nghiêng đầu đi, nơi này đã từng là nơi bắt đầu cho giấc mộng của hắn, giờ đây lại trở nên như thế này, hắn còn là một trong những người tham gia.
“Bạch Xà là do Vương Mãng gọi đến, mọi người đều là do con Bạch Xà kia giết, đâu có liên quan gì tới chúng ta? Đừng bày ra vẻ lòng dạ đàn bà!” Lăng Phong bên cạnh ngữ khí bình thản mở miệng nói.
Tạ Tân Tri ổn định cảm xúc một lúc, nhìn về phía trong thành nói: “Đã đủ rồi, huyết tế đại trận triển khai được rồi!”
Không đợi Lăng Phong mở miệng, Tạ Tân Tri bước lên một bước, ngón tay bấm quyết niệm phép, chỉ về kinh đô phía xa hét lớn một tiếng: “Khởi trận!”
Vô số cột máu từ bên trong kinh đô dâng lên, cắm thẳng chọc trời, như xiêng xích đẫm máu bay về hướng Bạch Xà, tiếng xiềng xích lạch cạch không ngừng vang vọng khắp bầu trời.
Lăng Phong thở dài một hơi, lập tức tay bấm pháp ấn vào mi tâm, thần hồn trên linh đài đột nhiên mở to mắt, từng dòng lực lượng pháp tắc lan tràn khắp nơi.
Vô số vật màu xám theo xiềng xích ngọ nguậy chạy về phía Bạch Xà, đến gần mới nhìn thấy, chúng là vô số oan hồn đã chết đi trong trận mưa lớn vừa rồi!
Vô số oan hồn như hàng vạn con kiến nhào về phía Bạch Xà trên trời, thứ oan hồn cắn xé không phải nhục thân của Bạch Xà, mà là thần hồn của nó!
Mặc dù Thường Hiểu Nguyệt thân là đại yêu tu, thần hồn mạnh mẽ khác thường, nhưng dưới sự gặm nhấm của vô số oan hồn lại nhất thời khó mà chống đỡ!
Trận mưa lớn này trút xuống, đã trút hết toàn bộ lực lượng pháp tắc trong cơ thể nàng, thậm chí yêu đan đã nứt ra khe hở, mà thần hồn trên linh đài lại đang bị vô số oan hồn gặm cắn.
Bạch Xà thống khổ lăn lộn trong mây đen, lại không có một chút năng lực phản kháng!
Thần hồn bị vô số con kiến gặm cắn đến đau đớn,
Một đại yêu tu Hợp Thể cảnh, nhưng ngay cả kẻ địch là ai cũng không biết, còn bị tra tấn đến mức này.
Huyết tế đại trận là do lão Hoàng đế Đường triều và Lâm Phong tự mình thành lập, mà Tạ Tân Tri cắn nuốt ký ức của Lâm Phong hiển nhiên cũng biết cách mở ra huyết tế đại trận.
Lăng Phong bị vây ở hư không vô tận thiển nhiên cũng không gặp khó khăn với bí pháp dẫn dắt thần hồn của oan hồn.
Dẫn dụ Thường Hiểu Nguyệt đến nhân gian, tự hạ tu vi, áp chế nàng bằng khí vận nhân tộc và sự gặm nhấm của oan hồn, chỉ cần có động nhẹ tay một cái, đại yêu tu Hợp Thể cũng đã thành cá nằm trong chậu!
Nhìn Thường Hiểu Nguyệt thống khổ lăn lộn giữa hư không, Lăng Phong trong lòng vui mừng thỏa mãn.
Lấy tu vi Xuất Khiếu viên mãn, bắt giữ đại yêu tu Hợp Thể, sau đó tách thần hồn của nàng ra, tìm phong ấn ma tộc.
Hết thảy mưu đồ đều đơm hoa kết trái vào ngày hôm nay!
Nhưng tất cả sẽ không thuận lợi như vậy, chắc chắn sẽ có người ngăn cản hắn, điểm này Lăng Phong hiểu rất rõ!
Lăng Phong còn chưa kịp ổn định tâm tư, một tiếng hừ lạnh đã vang vọng khắp trời đất:
“Chém!”
Kiếm khí màu xanh lá cây rực rỡ phi nước đại về phía trước, những xiềng xích được hình thành bởi vô số cột máu lúc này tựa như băng tuyết, tan rã trước ánh kiếm màu xanh lục này.
Bạch Xà từ không trung rơi xuống, thân thể cao lớn rơi vào núi rừng ở phía bên ngoài kinh đô, thoi thóp.
Vô số oan hồn hóa thành oán khí màu xám bay đầy trời, lao xuống từ trên không trung, lần nữa muốn cắn xé thần hồn của Bạch Xà.
Một thanh Thanh Liên trường kiếm đứng ở trước mặt Bạch Xà, dưới ánh sáng màu xanh lam, oán khí giống như sóng thủy triều vỗ vào tảng đá, cuốn lên bọt nước nhưng lại dừng bước tại đây.
Rõ ràng chỉ dài ba thước, nhưng lại như tường đồng vách sắt, đứng sừng sững trước mặt Bạch Xà, bảo vệ Bạch Xà.
Lăng Phong vỗ tay cười to: “Chỉ chờ ngươi ra tay thôi! Động thủ đi!”
“Thỉnh thiên trảm yêu!”
Một con Kim Long khí vận từ trong kinh đô bay ra!
“Thiên địa đang đầy chính khí!”
Hạo nhiên chính khí màu trắng ngà hóa thành một chiếc bút lông to lớn từ vách núi bay ra.