Cái Giá Của Ngai Hậu

Chương 13

Sau khi tiễn Ôn Dục Loan đi, Tiêu Duẫn xuất hiện lặng lẽ sau lưng ta.

“Ôn Quý phi biết chuyện của Thập Ngũ hoàng tử!”

Ta khẽ hừ một tiếng.

Ta không trò chuyện tầm phào với nàng ta chỉ vì nhàn rỗi, mà muốn thăm dò trước khi thực hiện kế hoạch chính thức.

“Triệu Thuần Kiếm quá kiêu ngạo, hắn để lộ quá rõ ràng việc đưa Thập Ngũ đến hành cung Giang Nam, ai có tâm cũng có thể tra ra. Ngươi chọn một đội người, đi Giang Nam, mang Thập Ngũ trở về.”

“Nương nương! Quá nguy hiểm!”

Tiêu Duẫn rõ ràng không đồng ý. Một khi Thập Ngũ rời khỏi Giang Nam, tất cả mọi người sẽ biết ta đang có kế hoạch gì.

“Ngươi phải hiểu rằng, tiểu chủ tử mới là điều quan trọng nhất!”

Ta dịu giọng lại, tiếp tục nói.

“Dù đội của chúng ta có phi ngựa nhanh nhất, cũng phải mất hơn một tháng mới đến Giang Nam. Chỉ cần chúng ta hành động nhanh chóng, trong vòng ba tháng hoàn thành kế hoạch, đây sẽ là con đường an toàn nhất.”

Tất cả những gì ta làm là vì Thập Ngũ, đứa con nhỏ của ta phải được an toàn và trở về trong vinh quang.

“Hôm nay ta đã cho Ôn Dục Loan một con đường rõ ràng, Vĩnh vương chắc chắn sẽ hành động. Chúng ta chỉ cần thêm chút lửa là đủ…”

Ánh mắt ta lóe lên vẻ lạnh lùng. Trò giả bệnh này không chỉ diễn cho Ôn Dục Loan xem.

Tiêu Duẫn cúi đầu nghe lệnh, rồi vội vã đi chuẩn bị.

Đêm đó, tĩnh lặng như tờ, chỉ có đèn đuốc trong cung Chiêu Dương vẫn sáng rực, tiếng nhạc vang không ngớt.

Nhàn Kỳ vội vã gõ cửa cung Chiêu Dương.

“Nhàn Kỳ cô cô!”

Cung nhân nhìn thấy Nhàn Kỳ đến thì không khỏi ngạc nhiên.

Nhàn Kỳ thấy cửa mở, không chờ cung nhân bẩm báo mà vội vã chạy vào.

Cung nhân thấy vậy liền ngăn lại.

“Cô cô, hoàng thượng đang ở trong đó, đừng làm kinh động.”

“Ta đến tìm hoàng thượng!”

Thấy cung nhân ngập ngừng, Nhàn Kỳ nhân lúc ấy vượt qua, vừa chạy vừa kêu: “Hoàng thượng! Hoàng thượng! Mau đến xem nương nương đi, nương nương không ổn rồi!”

Tiếng đàn chợt dừng, từ nội điện, bóng dáng yểu điệu của một người phụ nữ lả lướt tiến ra, dáng vẻ vô cùng kiều diễm.

“Nghe nói phụ nữ trong cung để tranh sủng, thủ đoạn nào cũng có thể dùng đến. Không ngờ hoàng hậu nương nương cũng không ngoại lệ.”

Giọng nói ngọt ngào, nhưng lời lẽ lại táo bạo vô cùng.

Là Tô Hải Đường, vai nàng để lộ một phần, tóc tai rối bời, hoàn toàn phớt lờ những ánh mắt dò xét xung quanh.

Lúc này, Triệu Thuần Kiếm cũng khoác áo bước ra, nghe những lời đó, sắc mặt hắn càng khó coi.

“Hoàng hậu bị sao vậy? Đến đây làm loạn, trẫm có phải là thái y đâu!”

“Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương không ổn rồi!”

Bình Luận (0)
Comment