Cái Giá Của Ngai Hậu

Chương 20

Ta cố gắng cười an ủi nàng:

“Ôn mỹ nhân sợ hãi sao? Không sao đâu.”

“Ta đến để mang đồ cho nương nương.”

Sắc mặt nàng tái nhợt, mở bàn tay phải đang siết chặt.

Ta nhìn kỹ, trong tay nàng chính là binh phù của Ngự lâm quân mà mọi người đang tìm kiếm!

Ta không khỏi ngạc nhiên.

“Sao binh phù lại ở chỗ ngươi?”

“Tô tỷ tỷ muốn đưa hoàng thượng đi săn, ta ngăn không được, chỉ đành lén lấy binh phù mang đến cho nương nương, hy vọng nương nương có thể ngăn cản hành động tàn ác này.”

Mắt nàng đỏ hoe.

Ta im lặng, phất tay ra hiệu cho Tiêu Duẫn cầm lấy binh phù để điều binh.

Theo kế hoạch, cả Ôn Ngọc Hạc và Tô Hải Đường đều sẽ đi săn cùng hoàng đế hôm nay. Tiêu Duẫn sẽ dẫn người tới, xử lý cả hai, và binh phù sẽ được tìm thấy trên thi thể của Tô Hải Đường.

Tô Hải Đường đã dùng mạng mình để cứu Ôn Ngọc Hạc.

Tiêu Duẫn hành động nhanh chóng, không lâu sau đã tập hợp được đội Ngự lâm quân chưa bị địch tấn công và quay trở lại điện Tuyên Chính trước khi quân phản loạn kịp xâm nhập.

Khi quân phản loạn vừa tiến vào nội cung, chúng đã bị bao vây.

Sự do dự lúc trước của ta chỉ là làm bề ngoài.

Thực tế, phụ thân ta đã theo dõi quân phản loạn của Vĩnh vương, chờ cho đến khi quân đội của họ xông hết vào cung, mới ra lệnh cho quân tấn công, hợp sức với Ngự lâm quân bên trong đánh úp từ hai phía.

Vĩnh vương bị xử tử ngay tại chỗ.

Tiêu Duẫn dâng lên ta binh phù của quân Thục, cả tấm binh phù dính đầy máu.

Quân phản loạn lấy danh nghĩa “thanh trừng nội gian,” vừa vào cung liền tiến thẳng tới khu vực săn bắn.

Tô Hải Đường bị Triệu Thuần Kiếm đẩy ra, hy vọng có thể làm dịu sự phẫn nộ của quân địch.

Nhưng rõ ràng không ai chịu tha thứ.

Triệu Thuần Kiếm vì quá hoảng sợ, lại ngất xỉu một lần nữa.

Hắn thật may mắn, bất tỉnh giữa đám xác chết, Vĩnh vương treo thưởng ngàn vàng cho ai bắt được hắn, nhưng cuối cùng hắn vẫn trốn thoát.

Sau biến cố này, triều đình ít đi những trò đấu đá lẫn nhau.

Các đại thần mượn danh nghĩa “thanh trừng nội gian” của Vĩnh vương để thanh lý tất cả vu y và Quốc sư ra khỏi cung.

Ôn Ngọc Hạc vì công lao mang binh phù mà thoát chết, giờ đây nàng phụ trách chăm sóc Triệu Thuần Kiếm.

Như đã hứa, ta phán Ôn Quý phi và gia tộc nàng bị đày đi 800 dặm, mỗi ngày bị đánh mười roi, chịu đựng cuộc sống lưu đày khổ sở.

Hoàng đế đã nghiện thuốc, tính khí thất thường, hiện tại cả thể xác lẫn tinh thần đều không còn thích hợp để quản lý triều chính. Các đại thần đồng lòng bỏ mặc hắn trong cung Chiêu Dương, chuẩn bị lễ đăng cơ cho thái tử.

Bình Luận (0)
Comment