Không lâu sau, Thư Tiểu Bạch đã trở thành Chúa tể cua những chiếc nhẫn.
Năm ngón tay của tay phải tất cả đều đeo một chiếc nhẫn, mỗi chiếc nhẫn đều có một hiệu quả khác nhau.
Tụ Linh, giảm ma lực, tăng tốc độ thi triển, cường hóa ma pháp, tự động minh tưởng.
Nhưng rất nhanh Thư Tiểu Bạch liền lắc đầu.
Ngoài trừ tăng tốc độ thi triển còn có chút tác dụng.
Những chiếc nhẫn khác ko có ý nghĩa gì đối với hắn.
“Mỗi người hai cái, cho các ngươi.”
Thư Tiểu Bạch chỉ giữ lại chiếc nhẫn tăng tốc độ thi triển ma pháp.
Bốn cái còn lại tiện tay chia cho Lâm Tố và La Tâm.
……
Đinh-----
Phát hiện Lam Tinh chi tâm(trái tim).
Thu hoạch được 100 điểm huyễn tưởng.
……
Đột nhiên Thư Tiểu Bạch nhận được một tin tức.
Chỉ thấy một khô lâu đang cầm một khối Lam Tinh đặt vào một góc.
Giờ phút này chỗ đó đã chất đầy Lam Tinh.
Thư Tiểu Bạch lập tức đi tới, cầm khối Lam Tinh đó lên xem xét kỹ lưỡng.
Lam Tinh chi tâm? Là cái gì?
Sau khi cẩn thẩn quan sát, Thư Tiểu Bạch phát hiện khối Lam Tinh này là một viên Hạt hoàn chỉnh.
Đây là lần đầu tiên Thư Tiểu Bạch phát hiện ra một Hạt lớn như vậy.
……
Đinh----
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Luyện kim.
Nhiệm vụ yêu cầu: chế tạo ra một đạo cụ ma pháp.
Không giới hạn thời gian.
……
Mấy món đồ mình vừa chế tạo ra ko tính là đạo cụ ma pháp sao?
Thư Tiểu Bạch có chút kinh ngạc, mở ra Thương Thành, làm mới vật phẩm của Thương Thành.
Sau mấy lần làm mới, xuất hiện một bản
Thư Tiểu Bạch lập tức mua lại.
Sau khi tri thức của tràn vào óc.
Thư Tiểu Bạch phát hiện ra, lần này cũng ko cần mình nghiên cứu khai phá.
đã trực tiếp quán thâu tri thức chế tạo vào trong óc mình.
Nội dung của nó cũng ko vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của Thư Tiểu Bạch.
Phải nói là bù đắp lý luận cho Thư Tiểu Bạch.
Mấy cái nhẫn mà mặt dây chuyền chế tạo lúc trước, đúng là ko được tính là đạo cụ ma pháp.
Ví như mặt dây chuyền của La Tâm, Hạt thì coi như là tài liệu ma pháp, còn bản thân mặt dây chuyền chỉ là kim loại bình thường, ko phải tài liệu ma pháp.
Việc này dẫn đến thời điểm ma lực từ bên trong Hạt phóng ra ngoài sẽ bị kim loại cản trở.
Hiệu quả vốn có là 100 thì chỉ còn 50, thậm chí ít hơn.
Mấy chiếc nhẫn còn lại có khi còn kém hơn.
Sau khi nhớ lại quá trình chế tác của mình, Thư Tiểu Bạch đã hiểu ra sai lầm của mình ở đâu.
Cũng may mình ko vội vã chế tạo đạo cụ ma pháp cao cấp hơn.
Nếu chế tạo ra đạo cụ ma pháp ko ổn định, rất có thể khi sử dụng sẽ xảy ra sai sót.
Đương nhiên, mấy món vừa chế tác ra ko bằng cả đạo cụ ma pháp cấp thấp nhất.
Nhưng cũng may, đều hết sức ổn định.
Ít nhất khi cần sử dụng đến sẽ ko xảy ra sai sót gì.
Thông qua Thư Tiểu Bạch còn biết làm sao để phân biệt tài liệu ma pháp, và phân loại chúng.
Tri thức luyện kim thuật xem như là bản mở rộng của ma pháp.
Nguyên lí của nó và ma pháp xem như là tri thức của cùng một hệ thống.
Thư Tiểu Bạch nhìn viên Hạt lớn trong tay.
Xem ra đây là đồ tốt, dù sao cũng có thể phát động nhiệm vụ.
Không thể chế tác ở loại địa phương này được, phải trở về suy nghĩ thật kỹ sử dụng nó như thế nào.
……
“Vương ca, viện trưởng gọi chúng ta đến đây để làm gì?” Mấy học viên đang vây quanh Vương Bằng hỏi.
“Không biết, kiên nhẫn chờ đi, khi viện trưởng đến nhớ giữ yên lặng.” Vương Bằng lắc đầu.
Đồng thời nhìn về phía Vu giáo sư và mấy học viên khác.
Hắn cũng đã trở thành một Ngự Thú sư, mấy ngày trước Vu giáo sư đã giúp hắn thành công thu được Ngự Sủng của mình.
Ánh mắt của Vương Bằng cuối cùng rơi vào trên người Băng Lam.
Bây giờ nàng là môn sinh đắc ý của Vu giáo sư.
Trước kia thành tích trong học viện của Băng Lam cũng ko phải rất xuất sắc.
Nhưng sau khi Vu giáo sư đến, nàng đã trở thành nhân vật phong vân của Chiến Tranh học viện.
Có năng lực Ngự Thú mãnh mẽ, để cho nàng có được ưu ái của Vu giáo sư.
Đồng thời còn tặng cho nàng một đầu Ngự Sủng khủng bố tên là Băng Hoàng.
Mỗi lần nghĩ đến đây, Vương Bằng đều lóe lên một tia ghen ghét.
Sự mạnh mẽ của Băng Hoàng, những Ngự Sủng khác hoàn toàn ko thể so sánh.
Dù tất cả Ngự Sủng của các học viên cộng lại với nhau, cũng ko mạnh mẽ bằng một mình Băng Hoàng.
Đột nhiên, Băng Lam nhìn thế phía Vương Bằng, khóe miệng phác họa ra một nụ cười.
Phảng phất đã nhìn thấu nội tâm của Vương Bằng.
Vương Bằng nắm chặt nắm đấm, nhưng lại ko thể làm gì.
Băng Lam cũng ko phải Lý Thục Vân.
Thế lực nhà nàng trong khu an toàn cũng ko nhỏ.
Đúng lúc này, Sâm La dẫn theo La Hoàng, La Đằng và mười học viên đi đến.
Vương Bằng lộ ra vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy mười học viên đó.
Mười học viên này đều là những học viên hàng đầu của học viện.
Nghe nói top 3 đã có thực lực của đội viên chính thức chiến đội đặc biệt.
“Người đến đủ rồi.” Sâm La nhìn mọi người: “Buổi tối hôm nay sẽ có một hành động, đây cũng là lần thực chiến đầu tiên của các ngươi.”
“Viện trưởng, là diễn tập sao?” Băng Lam hỏi.
“Không phải, là chân chính chiến đấu, có lẽ trong các ngươi hôm nay sẽ có người chết trận.”
Vu giáo sư nhìn về phía Sâm La: “Viện trưởng, là nhóm người đó sao?”
“Nếu như ko có gì ngoài ý muốn, thì chắc hẳn là nhóm người đó.” Sâm La đáp.
“Xem ra ta cũng phải chuẩn bị một chút.”