Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 106 - Chương 107 - Chó Ngốc, Quay Lại

Chương 107 - Chó ngốc, quay lại
Chương 107 - Chó ngốc, quay lại

Khi màn đêm buông xuống, Sâm La dẫn theo đoàn người xuất phát.

Rất nhanh bọn họ đã đến nơi cần đến, La Hoàng chỉ tòa nhà cao tầng phía trước, trong tòa nhà đó có mấy cửa sổ lóe lên ánh đèn.

“Là tòa nhà đó.”

Sâm La nhìn Vu giáo sư, Vu giáo sư hơi nhíu mày: “Nhìn qua giống như ko có nhiều người lắm, ko giống với dự tính của ta.”

“Viện trưởng, kẻ địch của chúng ta đang ở trong tòa nhà đó sao? Giao cho ta là được rồi.” Vương Bằng tràn đầy tự tin nói.

Sâm La suy nghĩ một chút, Vu giáo sư nói ra: “Để đám học sinh của ta đi thôi, Băng Lam thì ở lại.”

“Lão sư, vì sao?” Băng Lam có chút ko vừa lòng.

“Tạm thời ko cần ngươi ra tay, trừ phi có uy hiếp.”

Băng Lam xem như là đệ tử chân truyền của hắn.

Đương nhiên, nàng cũng là một vật thí nghiệm ưu tú.

Trước mắt ko thể xác định tình huống cụ thể trong tòa nhà đó.

Cho nên Vu giáo sư ko muốn Băng Lam đi mạo hiểm.

Loại công việc dò đường này, giao cho các học viên khác là được.

“Các ngươi cũng lên đi.” Sâm La nói với 10 học viên mà hắn dẫn đi.

Mười học viên tinh anh và tám học viên Ngự Thú sư đều là lần đầu tiên lên chiến trường, cho nên trong lòng đều hơi sợ hãi.

Nhưng mà Sâm La đã lên tiếng, bọn họ cũng chỉ có thể làm theo.

Tám học viên Ngự Thú sư giơ đồng hồ trên tay lên.

Vài đầu Ngự Sủng từ trên xe nhảy xuống.

Còn có hai đầu Ngự Sủng có thể bay lượn thì từ trên trời giáng xuống.

Vương Bằng nhảy lên một đầu Ngự Sủng biết bay có thân dài 5m, khi giương cánh ra có thể dài gần 10m.

“Ta đi trước một bước, các ngươi cũng nhanh lên.”

……

Mặc dù Ngự Sủng của Vương Bằng kém hơn so với Ngự Sủng của Băng Lam.

Nhưng trong các học viên cũng xem ra là xếp thứ hai.

Hắn có ba đầu Ngự Sủng, một đầu là đang chở hắn bay lên, Thần Phong.

Còn hai đầu Ngự Sủng là Ma Lang và Thập Mục.(10 mắt)

Hai đầu Ngự Sủng này là sản phẩm sau khi dị thú biến dị thành.

Ma Lang có thân dài hơn rất nhiều so với sư tử và hổ, trời sinh tính hùng tàn đến cực điểm, làn da có thể hóa thành kim loại và thay đổi màu sắc để ẩn giấu bản thân giống như tắc kè hoa vậy.

Có sức phòng ngự kinh người với công kích vật lý, răng nanh và móng vuốt cũng có năng lực hóa thành kim loại, có thể xé nát đại đa số con mồi.

Còn đầu Ngự Sủng thứ ba thì vô cùng yêu dị, có được mười con mắt.

Nhưng đại đa số thời gian chỉ mở ra một con mắt.

Lúc bình thường giống như bùn nhão, có thể tùy ý biến đổi hình dạng.

Đúng lúc này, bên dưới tòa nhà phát ra một tiếng nổ kịch liệt.

Chiến đấu, bắt đầu!

An Nam đứng ở cửa ra vào, chăm chú nhìn đám người đang xông đến.

“Đường này ko thông!”

An Nam hơi nghi hoặc, nhưng khi nhìn thấy có ko ít người trong đó còn dẫn theo dị thú thì lập tức nhớ đến đầu HKT.

Đám người này là đồng bọn của hắn sao? Tìm đến để báo thù sao?

Thật sự là phiền phức, lão đại lại ko ở nhà.

Xem ra chỉ có thể phòng thủ, hy vọng có thể chống đỡ được đến khi lão đại trở về.

“Rốt cuộc cũng có người đi ra rồi sao?”

Một cái trẻ con miệng còn hôi sữa lập tức xông về phía An Nam.

Ma lực từ dưới chân An Nam lan tràn ra, Đầm Lầy Đen!

Ngay sau đó, trước của nhà liền biến thành một mảnh đầm lầy màu đen.

Tất cả mọi người của Chiến Tranh học viện đều đứng trên vũng bùn màu đen, hai chân mắt đầu chìm xuống dưới.

Đầm Lầy Đen là ma pháp tổ hợp của hệ thổ và hệ thủy, có lực hút rất mạnh.

“Đây là thể chất gì?”

“Chưa từng nghe qua,có thể chất nào có thể chế tạo ra được một đầm lầy có diện tích lớn như thế này.”

Tất cả mọi người của Chiến Tranh học viện đều nhìn An Nam với ánh mắt khó tin.

An Nam miễn cưỡng đạt đến tiêu chuẩn ma pháp sư cao cấp mà Thư Tiểu Bạch đã định ra.

Trừ việc ma lực còn kém gần một nửa ra thì đã nắm giữ rất nhiều loại ma pháp cao cấp.

“Nhanh lùi lại!”

Mọi người chật vật di chuyển bước chân.

Đột nhiên, từ trong vũng bùn vươn ra mấy cánh tay bằng bùn nhão, cố gắng ngăn cản bọn họ chạy trốn.

Đúng lúc này, một học viên Ngự Thú sư ra lệnh cho Ngự Sủng của mình.

Con Ngự Sủng đó liền há mồm bắn ra một quả cầu lửa về phía An Nam.

Ngay sau đó,ở phía sau lưng An Nam cũng có một quả cầu lửa được bắn ra.

Oanh---

Hai quả cầu lửa đâm vào nhau giữa không trung.

Tiểu Tiểu Bạch xuất hiện trên bả vai của An Nam.

Chít chít chít---

“An Nam, bọn họ, là ai?”

“Kẻ địch.” An Nam trả lời rất đơn giản.

“Bọn họ, có thể, giết?”

“Có thể.”

Trình độ ma pháp của Tiểu Tiểu Bạch cũng ko kém An Nam, nhưng ma lực của hắn quá ít.

Nhưng Tiểu Tiểu Bạch ko chỉ biết mỗi ma pháp, hắn còn biết cả Rokushiki.

Lại thêm thân hình của hắn nhỏ bé, nên rất thích hợp chiến đấu trong những hoàn cảnh hỗn loạn.

Đặc biệt là trời tối, thân hình nhỏ bé khiến cho hắn rất dễ dàng ẩn nấp.

Thạch Cự Nhân! An Nam triệu hồi ra hai người đá khổng lồ.

Thời điểm hai người đá khổng lồ xuất hiện, sắc mặt của mọi người đều biến đổi.

Loại năng lực này đơn giản là khó có thể tưởng tượng.

Bọn họ vắt hết óc cũng ko nghĩ ra được, đến cùng là thể chất nào mới có loại năng lực cổ quái và kỳ lạ này.

Trong nháy mắt Tiểu Tiểu Bạch đã gia nhập chiến đấu.

Tiểu Tiểu Bạch lặng yên ko một tiếng động phóng đến sau lưng một học viên.

Một quả hỏa cầu nện vào trên thân thể của học viên đó.

Có Tiểu Tiểu Bạch tham gia chiến đấu, áp lực của An Nam giảm mạnh.

Thậm chí đã chiếm được chút thượng phong.

Bình Luận (0)
Comment