Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 113 - Chương 114 - Đứng Lên! (2)

Chương 114 - Đứng lên! (2)
Chương 114 - Đứng lên! (2)

Thư Tiểu Bạch cũng mở ra hình thái Burning.

Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều biến sắc.

Thư Tiểu Bạch sử dụng chiêu này tốt hơn nhiều so với Đại Đầu.

Mà ma lực của Thư Tiểu Bạch lại cũng nhiều hơn Đại Đầu rất nhiều.

Trong nháy mắt Sâm La cảm thấy như bị cho ăn một đống * chó.

Trên người Thư Tiểu Bạch phát tán ra sóng nhiệt cuồn cuộn, hắn muốn cận thân đều ko làm được.

Hiện tại hắn đã hiểu vì sao Đại Đầu có thể giết chết ba con thú lớn trong thời gian ngắn như vậy.

Vu giáo sư vẻ mặt biến đổi nhìn Thư Tiểu Bạch.

Bởi vì hạng mục nghiên cứu hiện tại của hắn, chính là mượn sức mạnh của Ngự Sủng cho bản thân sử dụng.

Nhưng giờ phút này Thư Tiểu Bạch thi triển ra hình thái Burning, để cho hắn nhận định rằng Thư Tiểu Bạch đã thành công.

Khẳng định Thư Tiểu Bạch mượn sức mạnh của con thú lớn kia.

Mà nhiệt độ từ trên người Thư Tiểu Bạch phát tán ra còn kinh khủng hơn so với Đại Đầu.

Đơn giản chính là một cái lò luyện biết đi.

Oanh----

Đại Đầu đột nhiên bị nện xuống trước mặt Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch tức giận đá một cước vào mông Đại Đầu.

“Cái đồ ngu ngốc, đần độn nhà ngươi! Ngươi có thể thông minh một chút hay ko?”

Vừa rồi Đại Đầu ko chịu được chiến thuật quấy rối của Phi Xà và Băng Hoàng, cưỡng ép bay lên.

Kết quả bị ba đầu Cự Long hợp lực đánh cho rơi xuống.

Đại Đầu giống như một đứa trẻ bị ủy khuất, cúi đầu mệt mỏi ko dám lên tiếng.

“Có đánh được nữa hay ko, ko được cút sang một bên.”

“Bọn hắn chơi vô lại.” Đại Đầu nhỏ giọng nói.

Có Vu giáo sư chỉ huy, ba đầu Cự Long đem Đại Đầu đùa giỡn trong lòng bàn tay.

“Không phải chỉ là so số lượng sao, chúng ta ko sợ.” Thư Tiểu Bạch giơ tay lên, ma lực khổng lồ khuếch tán ra.

Sâm La nhíu mày, hắn cảm giác được trên thân Thư Tiểu Bạch đang phát tán ra một cỗ năng lượng.

Hắn lập tức kéo căng thần kinh ko dám sơ suất.

“Đứng lên đi! Các chiến sĩ của ta!” Thư Tiểu Bạch kêu lên.

Người của Chiến Tranh học viện đều khẩn trương, chẳng lẽ còn có viện quân mai phục quanh đây?

Đúng lúc này, mặt đất bắt đầu chấn động.

Hết Thạch Cự Nhân này đến Thạch cự nhân khác đứng lên, số lượng phải đến trăm cái.

Giờ phút này, tất cả mọi người nghẹn họng nhìn xem đại quân Thạch Cự Nhân của Thư Tiểu Bạch.

Đây là….đây là năng lực gì?

……

Lúc này, những học viên của Chiến Tranh học viện đã có người muốn chạy trốn.

La Tâm nheo mắt, nhìn học viên vừa quay người chuẩn bị chạy trốn kia.

Một đoàn khói xám từ lòng bàn tay phát tán ra.

Trong khói xam bắn ra một cái Cốt Mâu, trong nháy mắt đã đâm xuyên người của học viên đó.

La Đằng và La Hoàng lộ vẻ kinh sợ và nghi ngờ.

Đây là La Tâm sao? Bọn họ ko nhớ La Tâm có loại năng lực này.

“Ta ko nhớ là đã cho phép các ngươi rời đi.” La Tâm lạnh nhạt nói ra.

“Lão tam….thật sự là ngươi sao?” La Hoàng có chút ko dám tin hỏi.

La Tâm nhìn La Hoàng, quát to: “Cút đi, chút nữa sẽ tính sổ sách với các ngươi, bây giờ ta còn phải làm chính sự.”

Khói xám lại từ dưới chân La Tâm lan tràn ra.

Trong làn khói xám, từng cái hài cốt từ từ đứng lên.

Có binh lính khô lâu, cũng có hài cốt của dị thú.

Trên mặt La Hoàng và La Đằng đều hiện lên vẻ ko thể tưởng tượng nổi.

Đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Vì sao La Tâm lại có loại năng lực này?

Loại năng lực này lại là cái gì?

Giờ khắc này toàn thân La Tâm đều tản ra một loại khí tức làm người ta rùng mình.

Không chỉ La Đằng và La Hoàng bị dọa sợ.

Nhưng học viên còn lại bị dọa cho mặt cắt ko còn hạt máu.

Loại năng lực đùa bỡn cái chết này, bọn họ chưa từng thấy cũng chưa từng nghe qua.

Trên mặt La Tâm hiện ra một nụ cười tà ác.

Khói xám ở xung quanh La Tâm biến thành mấy cái đầu lâu quỷ dị.

“Ta sẽ giết chết tất cả các ngươi, sau đó lột da róc xương các ngươi, các ngươi sẽ giống với những món đồ chơi này của ta, bị ta chi phối, bị ta nô dịch.”

“A…Ta ko muốn chết…”

“Ta ko muốn biến thành thứ này…”

Các học viên đều hoảng sợ thét lên chói tai.

La Đằng và La Hoàng vẻ mặt mờ mịt.

Vì sao muội muội của họ lại biến thành như thế này?

Những học viên này đều quên vừa rồi đã có một đồng học bởi vì đưa lưng về phía La Tâm mà bị đâm xuyên thành mứt quả.

Giờ phút này bọn hắn chỉ muốn chạy trốn khỏi La Tâm.

La Tâm nâng hai tay lên, hai chiếc nhẫn trên đầu ngón tay sáng lên.

Ngay sau đó, khói xám đột nhiên lan tràn ra.

Hình thành một bức tường bằng xương, có hình vòng cung bao quanh các học viên.

“Bây giờ các ngươi đã ko còn đường trốn rồi.” Tiếng cười của La Tâm tràn đầy vẻ điên cuồng khiến người ta rùng mình.

Thư Tiểu Bạch lại càng quá đáng hơn, ma lực lại khuếch tán ra lần nữa.

Dưới đất liền dâng lên những bức tường đá cao 30m, bao trọn lấy toàn bộ quảng trường.

Trực tiếp đem đường lui của tất cả mọi người chặt đứt.

“Hiện tại, chúng ta có thể ko chết ko thôi.”

Sâm La nhíu mày, nói thất, thực lực cận chiến của Thư Tiểu Bạch chỉ vẻn vẹn để cho hắn thấy khó giải quyết.

Thậm chí khi Thư Tiểu Bạch mở ra hình thái Burning, hắn thấy tối đa cũng chỉ cần né tránh một chút.

Hắn chắc chắn hình thái Burning ko thể sử dụng được quá lâu.

Nhưng mà tầng tầng lớp lớp năng lực này của Thư Tiểu Bạch, lại làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm.

Thân hình Sâm La khẽ động, tránh đi công kích của một Thạch Cự Nhân, lại đá bay một Thạch Cự Nhân.

Thực lực của Thạch Cự Nhân này ko yếu, nhưng đối với hắn mà nói thì miễn cưỡng xem như bùn nặn.

Nhưng mà mục tiêu công kích chủ yếu của những Thạch Cự Nhân này ko phải là Sâm La.

Bọn chúng ko ngừng nắm lấy đất đá ném mạnh về phía mấy con Cự Long đang bay trên không.

Hiện tại ba con Cự Long căn bản ko dám hạ thấp độ cao tiếp cận chiến trường.

Một khi bị đập trúng mà rơi xuống.

Chờ đợi bọn hắn ko chỉ là một cái Đại Đầu đang mở ra hình thái Burning.

Rất có thể sẽ được hưởng thụ một lần đãi ngộ giống với Đại Đầu.

Mặc dù trong mắt bọn hắn một hai cái Thạch Cự Nhân chẳng là gì.

Nhưng nếu là một đám thì lại khác.

Thư Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn ba con Cự Long đang bay lượn trên ko trung.

Ba con Cự Long này đúng là phiền phức.

Đang suy nghĩ phải làm sao để giải quyết ba con Cự Long này.

Bình Luận (0)
Comment