Sâm La đi đến bên người Vu giáo sư: “Giáo sư, ngươi có biện pháp nào ko?”
Không thể ko nói, cục diện hiện tại đã vượt qua khỏi dự tính của bọn họ.
Mà bây giờ bọn họ cũng đã đoán được, hôm này khi tập kích tòa nhà cao tầng kia, đối phương ko phải trốn tránh bọn họ ko ra, mà là bởi vì có việc nên ko ở nhà.
Cục diện hôm nay chỉ sợ đã là ko chết ko thôi.
Nếu như hôm nay ko giải quyết được Thư Tiểu Bạch.
Vậy thì tất cả mọi người chỉ sợ khó có thể may mắn thoát khỏi.
Cho nên bây giờ hắn chỉ mong muốn ko ai giấu diếm gì nữa.
Trong mắt Vu giáo sư lóe lên vẻ do dự, lại nhìn về phía Thư Tiểu Bạch.
Người này ko thể ko trừ!
Nghiên cứu của hắn và mình là cùng một hạng mục.
Mà tiến độ của hắn lại vượt xa mình.
Có hắn ở đây, thì danh hiệu người sáng tạo hệ thống mới này của mình chỉ là hữu danh vô thực.
Vu giáo sư giơ đồng hồ trên tay lên, ấn mấy lần trên đó.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
“Rất nhanh ngươi sẽ biết thôi.” Vu giáo sư ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời.
Đúng lúc này, Sâm La nghe thấy có tiếng gì đó ở đằng xa, âm thanh lít nha lít nhít.
Đồng thời ba con Cự Long đang bay trên trời, cũng nhìn sang phía bên phải.
Tựa hồ có vật gì đó đang đến từ phía đó.
Lúc này, trên khoảng trời của quảng trường bay đến một mảng hắc vân(mây đen), che phủ cả bầu trời đêm.
“Cái đó….là cái gì?” Sâm La kinh ngạc hỏi.
Đám mây đen kia là do vô số sinh vật tạo thành.
Bởi vì số lượng quá nhiều, mới để cho người ta nhìn thấy giống với đám mây đen.
“Ta gọi bọn chúng là Tai Ách Chi Dực(đôi cánh tai họa), một vật thí nghiệm chưa hoàn hảo lắm.” Vu giáo sư chăm chú nhìn lên bầu trời.
Sâm La từ giọng nói của Vu giáo sư mơ hồ cảm giác được sự lo lắng của hắn.
Sinh vật đang bay trên bầu trời nhìn qua phải có đến hàng triệu con, số lượng nhiều đến mức làm cho người giận sôi.
Đúng vào lúc này, Tai Ách Chi Dực bắt đầu phát động công kích đối với Thư Tiểu Bạch.
Thế mà nhiệt độ cao phát ra từ trên người Thư Tiểu Bạch ko thể ngăn cản được chúng.
Khi đàn Tai Ách Chi Dực bay đến gần, Thư Tiểu Bạch cảm nhận được trên người bọn chúng mang theo nguyên tố hắc ám nhàn nhạt.
Nhưng mà nguyên tố hắc ám bởi vì nhiệt độ cao mà bị bốc hơi.
Khi nguyên tố hắc ám bốc hơi triệt để, cũng là lúc mà con Tai Ách Chi Dực này tử vong.
Những con Tai Ách Chi Dực xông lên đầu tiên đã bị nhiệt độ cao làm cho bốc hơi.
Nhưng số lượng của chúng thật sự quá nhiều.
Mà lại ko sợ chết, con trước ngã xuống con sau tiếp tục lao đến.
Bắt đầu đã có Tai Ách Chi Dực chạm được đến thân thể của Thư Tiểu Bạch.
Không lâu sau, Tai Ách Chi Dực đã che mất thân thể Thư Tiểu Bạch.
Rất nhanh, vị trí đang đứng của Thư Tiểu Bạch đã chồng chất một ngọn núi nhỏ màu đen.
Kết thúc rồi sao? Sâm La và Vu giáo sư đều nhìn về phía tòa núi đen đang tản ra khí tức ko rõ kia.
Nơi đây chỉ có La Tâm là ko lo lắng vấn đề này.
Nếu như Thư Tiểu Bạch chỉ như vậy mà đã thất bại, thì sẽ ko xứng đáng trở thành kẻ gây ra Tai Họa Chi Dạ(đêm tai nan).
Đúng lúc này, toàn bộ Tai Ách Chi Dực đột nhiên kêu lên sợ hãi.
Ngay sau đó Tai Ách Chi Dực bắt đầu nhanh chóng héo rút.
Giống như là bị hút sạch máu thịt vậy.
Ngọn núi đen đột nhiên nổ tung.
Hiện ra thân thể của Thư Tiểu Bạch.
Lúc này trên thân Thư Tiểu Bạch đã được bao trùm một vật chất màu đen, có thể thấy bên trong vật chất màu đen có dung nham đang lưu chuyển.
Vật chất màu đen giống như áo giáp, khiến cho Thư Tiểu Bạch nhìn qua giống như Ma vương đến từ địa ngục.
Thư Tiểu Bạch nhếch miệng cười lên, nhìn Sâm La và Vu giáo sư.
“Cám ơn các ngươi, giúp ta nắm giữ được một kỹ năng mới soái như vậy.”
(soái=đẹp trai)
Nguyên tố hắc ám và dung nham tổ hợp thành một cái ma pháp hoàn toàn mới, Kỵ Sĩ Hắc Ám.
Thư Tiểu Bạch hấp thu được rất nhiều nguyên tố hắc ám từ trên người Tai Ách Chi Dực.
Việc này giúp cho Thư Tiểu Bạch giảm bớt trình tự hấp thu nguyên tố hắc ám từ không gian hắc ám.
Cũng may là những con Tai Ách Chi Dực này ko biết cách khống chế nguyên tố hắc ám.
Nguyên tố hắc ám trên người chúng giống như vật vô chủ vậy.
Cho nên Thư Tiểu Bạch mới có thể ko cần tốn nhiều sức đã hấp thu được đại lượng nguyên tố hắc ám.
Mà nguyên tố hắc ám và dung nham tổ hợp thành một loại hình dáng mới, việc này Thư Tiểu Bạch cũng chưa từng nghĩ đến.
Nhưng mà….kỹ năng Kỵ Sĩ Hắc Ám này chỉ được cái soái chứ chả có tác dụng gì khác.
Lúc này Sâm La và Vu giáo sư đều ko thể bình tĩnh nổi.
Quá trình ko hiểu rõ, vì sao lại có kết quả như này?
Sau lưng Thư Tiểu Bạch kéo ra một đôi cánh đen(hắc dực).
Thư Tiểu Bạch vỗ cánh, đột nhiên bay lên ko, sau đó….rơi xuống đất….
CMN! Hóa ra cho dù có cánh cũng ko bay được.
Thư Tiểu Bạch một lần nữa đứng lên, nhìn mọi người với ánh mắt dữ tợn: “Các ngươi đều phải chết!”
Giết người diệt khẩu! Đây là ý nghĩ duy nhất của Thư Tiểu Bạch bây giờ.