Vẻ mặt Thư Tiểu Bạch mờ mịt, tại sao Lý Thục Vân lại bị nội thương?
Ko phải nói bị nội thương thì nhất định phải do nội công gây nên.
Nhưng thương thế của Lý Thục Vân thì chắc chắn là do nội công gây nên.
Thương thế cũng ko nặng, nhưng mà ai đã làm Lý Thục Vân bị thương?
Mỗi người ở đây đều tiếp xúc với nội công ít nhiều.
Nhưng ko ai có thể luyện ra được nội lực.
Cuối cùng, Thư Tiểu Bạch nhìn về phía Đại Đầu.
Hắn đã dạy Đại Đầu một ít nội công tâm pháp.
Bởi vì cấu tạo thân thể của Đại Đầu và nhân loại khác nhau đến một cái Thái Bình Dương.
Cho nên Thư Tiểu Bạch luyện Lực Tốc Công và Long Tượng Bàn Nhược Công thì hắn ko luyện được.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch đã từng hấp thụ máu rồng.
Cũng có sự hiểu biết nhất định đối với máu rồng.
Cho nên Thư Tiểu Bạch đã dạy cho Đại Đầu một ít pháp môn đặc thù.
Để cho hắn có thể đề cao huyết thống của mình.
Nhưng mà nếu như là Đại Đầu làm, một bàn tay của hắn thôi thì Lý Thục Vân đừng nói là bị thương, chính là lưu lại toàn thây cũng ko được.
Ngay khi Thư Tiểu Bạch đang nghi ngờ, liền nhìn thấy được ánh mắt né tránh của Đại Đầu.
“Đại Đầu!”
“Chủ nhân, ko phải ta…ta ko làm….ngươi đừng vu oan cho ta…”
Đại Đầu vội vàng dùng ba câu liên tiếp để phủ nhận.
Thư Tiểu Bạch đã xác định.
Tội phạm chính là Đại Đầu.
“Thành thật một chút.”
“Ta chỉ rống lên một cái, kết quả nha đầu này liền xảy ra chuyện.”
“Rống một cái? Ngươi thử lại một lần đi.”
“Hả? ở đây sao?”
“Đừng nói nhảm, nhanh lên.”
“Ồ…vậy được rồi.”
Rống-------
Đại Đầu phát ra một tiếng long hống.(rồng ngâm)
An Nam, Mộc Kiến Bình phun máu cộng thêm thất khiếu(7 lỗ trên đầu) chảy máu.
Lão Cừu…trực tiếp hôn mê.
Lâm Tố thì ko có phản ứng….
“Được rồi… dừng lại…”
Chính đầu óc của Thư Tiểu Bạch cũng hỗn loạn.
Vừa rồi khi Đại Đầu rống lên, Thư Tiểu Bạch cảm thấy có một cỗ nội lực được bắn từ trong cơ thể của Đại Đầu ra ngoài.
Đại Đầu rống một cái, cả nhà chỉ có Thư Tiểu Bạch và Lâm Tố còn đứng được, còn có một cái Hoạt Tử nhân(người chết biết cử động) thì ko bị làm sao cả.
Lão Cừu, An Nam và Mộc Kiến Bình đều bị nội thương.
Thư Tiểu Bạch thì có chân khí hộ thể nên ko sao.
La Tâm thì bởi vì nàng đã là người chết, căn bản là sẽ ko cảm thấy đau đớn.
Lâm Tố thì bởi vì hắn có Thánh Linh lĩnh vực như hack kia, có được năng lực tự động phòng ngự.
Quả thật là Thư Tiểu Bạch đã đánh giá thấp tiếng rống vừa rồi của Đại Đầu.
Cảm giác như Đại Đầu đã luyện ra được một chút gì đó.
Về nhà phải làm kiểm tra thân thể cho Đại Đầu mới được.
Ra khỏi khu an toàn, trở về trụ sở tạm thời.
Nơi này cách nhà cũ ko xa.
Hiện tại chỗ này nhà trống ở khắp nơi, ko lo ko có chỗ ở.
La Tâm giúp đỡ đem mấy người bị thương về phòng.
Còn về phần trị liệu thì ở đây ko phải là đã có chuyên gia chữa bệnh sao.
Một lần nữa Lâm Tố lại ko cam tâm tình nguyện chăm sóc người bị thương.
“Ông chủ, ngươi đã đồng ý với ta rồi, khi nào thì ngươi mới sáng tạo ra ma pháp chiến đấu của hệ quang minh?”
“Lâm Tố, ngươi thật sự ko muốn nghĩ một chút về ma pháp trị liệu sao? Rất có tương lai.”
“Ngươi mà như vậy nữa thì ta sẽ nghỉ việc.”
“Được rồi được rồi, sau khi thu xếp ổn thỏa thì ta sẽ bắt đầu khai phá.”
Sau khi một lần nữa vẽ cái bánh nướng, lúc này mới trấn an được Lâm Tố.
Thành thành thật thật làm nhân viên y tế.
Hiện tại dụng cụ thiết bị gì cũng ko có, tuy nói khai phá ma pháp cũng ko cần dùng đến quá nhiều thiết bị, nhưng vẫn phải có.
Bây giờ Thư Tiểu Bạch có thể làm chính là lấy máu của Đại Đầu.
Thuận tiện kiểm tra thân thể hắn.
Thiết bị duy nhất cần đến chỉ là bồn tắm để đựng máu rồng.
Đại Đầu từ chối.
Nhưng mà lời nói của Thư Tiểu Bạch có lý có cứ(nói có lý lại có chứng cứ để thuyết phục).
Đại Đầu nhất định phải chuộc tội cho những gì mà hắn đã làm.
Thư Tiểu Bạch cũng ko có ra tay độc ác, chỉ lấy một thùng máu rồng.
Thư Tiểu Bạch cảm giác được trong máu rồng có ẩn chứa một ít tia nội lực.
Điều này nói rõ Đại Đầu đã luyện ra được nội lực.
Thư Tiểu Bạch cảm thấy, Đại Đầu có khả năng đi theo con đường ma võ song tu.(tu luyện cả ma pháp và võ công)
Nếu như hắn ko mạnh mẽ lên, chỉ sợ danh hiệu kẻ mạnh nhất của hắn sẽ ko giữ được.
Hai lần chiến đấu với đồng loại, kết quả đều ko như ý muốn.
Mặc dù đều là vì bị hội đồng, nhưng hắn cũng ko thể hiện ra được thực lực vượt trội hơn hẳn.
Sau khi ngâm xong máu rồng, Thư Tiểu Bạch mới bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu Đại Đầu.
“Đại Đầu, ngươi lại rống một tiếng đi.”
“Chủ nhân, lần này mà có ai bị ngộ thương, ngươi cũng đừng trách ta.”
“Được rồi, quanh đây ko có ai khác, rống thoải mái.”
Đại Đầu chờ mấy giây, sau đó.
Rống------
Lần này, nương theo uy thế kinh khủng, Đại Đầu giống như muốn xé rách cả không khí vậy.
“Ngươi có sử dụng nội lực ko?”
“Chủ nhân, nội lực là cái gì?”
Cho đến bây giờ Đại Đầu vẫn ko hiểu được những pháp môn mà Thư Tiểu Bạch đã dạy cho hắn để làm gì.
Thậm chí hắn chưa từng chủ động tu luyện.
Thư Tiểu Bạch chỉ dạy cho hắn vỡ lòng, sau đó hắn phát hiện ra có một cỗ khí tự động vận chuyển trong cơ thể mình.
Tiếp theo hắn cũng ko quan tâm đến nữa.
Để cho cỗ khí đó tự mình chuyển động, nó cũng ko gây ra tổn thương gì cho cơ thể của hắn.