Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 150 - Chương 151 - Thiếu Nữ Ác Ma

Chương 151 - Thiếu nữ ác ma
Chương 151 - Thiếu nữ ác ma

“Lên, xông lên, lão nương bỏ tiền mời các ngươi đến để xem kịch sao?” Vương phu nhân gầm thét lên như điên.

Đám thủ hạ cũng ko một ai dám lên, ko phải ngươi bỏ tiền mời chúng ta đến xem kịch, mà ngươi mời chúng ta đến tìm chết, ai đi lên thì người đó mới là kẻ ngu.

Không ai để ý đến Vương phu nhân, Vương Bằng thì tỉnh táo với so với mẹ của hắn.

Hắn đã nhận ra, căn bản là Thư Tiểu Bạch ko có ý định buông tha hắn.

“Ta sẽ ko bỏ qua cho ngươi! Ngươi và cả học viện này của ngươi, ta muốn tất cả các ngươi bị nghiền nát, ta muốn cả nhà ngươi đều chết ko yên lành! Ta muốn….”

Phốc----

An Nam đạp một cước lên mặt của Vương phu nhân.

Vương phu nhân bất tỉnh nhân sự ngã trên mặt đất.

Thư Tiểu Bạch cau mày, ko hài lòng nhìn An Nam: “Ai bảo ngươi đánh nữ nhân?”

“Lão đại, lỗi của ta.”

“Thói quen này ko tốt, ngươi thấy con trai của nàng ở bên cạnh, ngươi ko biết đánh tiểu tử đó sao?”

Vương Bằng quay đầu muốn chạy, An Nam đi lên đạp cho một cước.

Vương Bằng đang muốn cầu xin tha thứ, An Nam ko quan tâm nhiều như vậy, vừa lên chính là một bộ combo.

Thư Tiểu Bạch thấy cũng đủ rồi, kéo An Nam lại.

“An Nam, vị tiểu bằng hữu này còn phải tham gia lễ khai giảng của chúng ta, đừng đánh nữa.”

An Nam lau mồ hôi, cảm giác quá sướng.

“Đem chủ nhân của các ngươi đi đi.”

Thư Tiểu Bạch quay đầu lại nhìn Vương Hà.

“Vương nghị viên, mời.”

Vương Hà đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên người.

“Thư tiên sinh, chắc ngươi hiểu rõ hậu quả của việc này chứ.”

Thư Tiểu Bạch lắc đầu: “Ta ko rõ lắm, ta cũng ko chơi chính trị.”

“Có lẽ ta có thể nói cho ngươi biết hậu quả của việc này.” Vương Hà tỉnh táo nói.

Hắn tin tưởng dựa vào tài ăn nói của hắn có thể thuyết phục Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch vẫn lắc đầu: “Không cần, cũng bởi vì ta ko biết cho nên ta mới dám làm như thế.”

“Ngươi sẽ hối hận.”

“Chắc chắn ta sẽ ko hối hận, hoặc là nói ko sẽ ko kịp hối hận, mà trước khi ta hối hận thì ngươi cũng đã chết rồi.”

“Mặc kệ là ngươi bắt vợ hay là con của ta cũng sẽ ko đến mức vạch mặt với Vương gia, nhưng mà ngươi lại bắt ta thì ngươi đã mất đi cơ hội cuối cùng rồi.”

Thư Tiểu Bạch khoác tay lên bờ vai Vương Hà: “Chỉ bằng người vợ ngu xuẩn và con trai của ngươi thì ko đáng lo lắm, hai người họ cùng lắm là chỉ biết đốt nhà hay tìm người đánh lén mà thôi. Nhưng mà ngươi thì lại để cho ta cảm thấy ko an toàn, cho nên vì lí do an toàn ta thấy vẫn trực tiếp nhốt ngươi lại là tốt nhất.”

Đối với Thư Tiểu Bạch mà nói, Vương Hà chính là loại người hèn hạ vô sỉ, âm hiểm xảo tra.

Cho nên biện pháp phòng bị tốt nhất chính là ko cho hắn có cơ hội ra tay, trực tiếp nắm hắn trong tay mình.

Mặc kệ hắn có bao nhiêu âm mưu quỷ kế đều ko dùng được.

Vương Hà nhìn Thư Tiểu Bạch, hắn cũng ko biết khen Thư Tiểu Bạch thông minh hay là nói Thư Tiểu Bạch ngu xuẩn.

“Ngươi đã làm ra một lựa chọn rất ko sáng suốt, chỉ vì một tiểu cô nương…”

Thư Tiểu Bạch giơ tay lên quơ quơ, ra hiệu Vương Hà im miệng.

“An Nam, đi gọi nha đầu đến, cho hắn vui vẻ một chút.”

“Lão đại, ko phải là nên tìm A Vân sao?”

“Thủ pháp của A Vân ko nhiều bằng nha đầu.”

……

Đối với Lý Thục Vân mà nói, Vương Hà đến khiến cho nàng có ko ít niềm vui thú khi đang trong thời kỳ tu luyện khô khan.

Cả La Tâm cũng vui vẻ hơn ko ít.

“Lý tiểu thư, thật ra ngươi đã hiểu lầm, sau khi sự việc xảy ra rồi thì ta mới biết ân oán của ngươi và con trai ta. Còn đối với việc người nhà của ngươi gặp nạn thì ta cũng rất đồng tình, hơn nữa chuyện này cũng ko phải con trai ta làm.”

Sắc mặt Vương Hà hơi khó coi.

Tất cả mọi người ở trong học viện Ma Pháp này đều ra bài ko theo sáo lộ.

Mặc kệ là Thư Tiểu Bạch hay là hai thiếu nữ ở trước mặt.

Tất cả đều ko nói quy củ giang hồ gì cả.

Căn bản bọn họ ko quan tâm đến hậu quả.

Lý Thục Vân gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười: “Ta biết, là người phụ trách của cục trị an làm, con trai ngươi đã tìm hắn.”

Nghe thấy Lý Thục Vân nói thế, sắc mặt của Vương Hà càng khó coi hơn.

“Từ nhỏ Vương Bằng đã bị ta làm hư, ngươi thả ta ra, ta sẽ đưa hắn mang đến, muốn chém muốn róc thịt tùy ngươi.”

“Cũng ko cần phiền phức như vậy.” Lý Thục Vân nói ra: “Ta cũng ko có ý định buông tha hắn.”

“Lý tiểu thư, ta thật sự ko biết chuyện này.”

Lý Thục Vân thản nhiên nói: “Ta ko quan tâm ngươi có biết hay ko, ta chỉ biết ngươi là cha của Vương Bằng là đủ rồi, hơn nữa ngươi cũng ko phải là vô tội.”

“A Vân, gần đây Tiểu Bạch ca mới sáng tạo ra một ma pháp Vong Linh mới, tên là Thực Thi Quỷ, hay là đem hắn chế tạo thành quỷ ăn xác rồi chờ đến ngày khai giảng ngươi để hắn và Vương Bằng đánh nhau, thấy thế nào?”

La Tâm hưng phấn nhìn Lý Thục Vân.

Nàng cảm thấy chủ ý này của mình quá tuyệt vời.

Bình Luận (0)
Comment